Ão Não Mà Về..


Người đăng: Heocondielac

Gặp hai thầy trò tình thâm xung quanh quần hùng đều sụt sùi cảm động,Phí bân
thấy mọi người như thế thầm hận hai thầy trò này chết mẹ.Vậy không phải nói
phái Tung sơn hắn ỷ thế hiếp người sao,thế nên đành lên tiếng nói:

-Lệnh sư điệt chắc chỉ bị thương nhẹ....ở đây có vài viên đại hoàn đan,xin sư điệt nhận lấy...

Thấy bản thân được lợi,Lệnh hồ xung cũng không nháo nữa.Hắn vội vàng nhận đan
dược rồi cảm tạ,còn nói Tung sơn thật là đám người tốt.Làm Phí bân hận không
thể chưởng thằng mấy phát,xong hết thảy vụ nháo sự này.Hắn mới vô thẳng chủ đề
nói:

-Hôm nay Phí mỗ đến đây là theo lệnh của Tả minh chủ,một là ngăn Lưu sư huynh rửa tay gác kiếm,hai là đến vạch trần một âm mưu ngập trời.

Hơi ngừng một chút,hắn hướng về Lưu chính Phong hỏi:

-Tả minh chủ phái sư đệ đến đây hỏi rõ Lưu sư huynh một vấn đề,Lưu sư huynh cùng Đông phương bất bại có quan hệ gì,có ngầm cấu kết với nhau hay không.Đồng thời có sắp đặc âm mưu,để đối phó với Ngũ nhạc kiếm phái cùng đồng đạo võ lâm hay không.

Nghe hắn dứt lời,quần hùng sôi trào.Phải biết Ma giáo tàn bạo vô cùng,ở trong
quần hùng.Không biết có bao nhiêu người vì ma giáo cửa nát nhà tan,gia đình ly
tán.Thậm chí sư huynh đệ bị ô nhục đến chết,sư trưởng ôm nhục tự vẫn.

Mọi người nơi đây,ai mà không có ân oán với ma giáo cơ chứ.Nghe được Phí bân
dội nước bẩn Lưu chính Phong,họ không biết có thật hay giả, nên không dám lên
tiếng.

Lưu chính Phong đáp:

-Suốt đời Lưu mỗ chưa từng gặp Đông phương bất bại một lần,chứ nói chi chuyện cấu kết.Không biết Phí sư huynh nghe ai nói bậy.

Phí bân ngó nghiêng Lục bách,ý nói đến phiên y lên sàn.Lục bách gật đầu nói:

-Lưu sư huynh!tiểu đệ e rằng vụ này có trá,nghe nói Lưu sư huynh có quen với một vị hộ pháp trưởng lão tên là Khúc Dương có phải hay không.

Nghe Lục bách nói đến Khúc Dương,Lưu chính Phong hơi biến sắc.Hắn nếu nói"
không" lại sợ Khúc ca hiểu lầm,nếu nói" có" thì không khác nào chịu chết.Đúng
lúc này thì nghe thanh âm Nhạc bất Quần vang bên tai:

-Lưu sư đệ nên vì người nhà và đệ tử nghĩ kĩ,nếu Khúc Dương biết được cũng không trách Lưu sư đệ..

Lưu chinh Phong giật mình nhìn Nhạc bất Quần,thấy mọi người xung quanh dường
như không nghe lời y.Nên hơi hiểu,hắn trầm tư rồi đáp:

-Lưu mỗ trước giờ chưa gặp Khúc Dương bao giờ...

-Đã Lưu sư huynh đã nhận....khoang đã..ngươi nói cái gì?-Lục bách tưởng chừng Lưu chính Phong thừa nhận,đang định kết tội thì bị hớ.Hắn đoán được khúc đầu nhưng lại không đoán được khúc cuối,con mẹ nó sao không theo kịch bản đã bày hả đại ca.

Hỏi hắn làm sao bây giờ sao ,gặp Lưu chính Phong phủ nhận.Chung quanh quần
hùng thở dài,hôm nay đến nhà người ta ăn chực uống chùa.Nếu mà tùy tiện ra tay
thì không khác nào bọn Ma giáo,cũng may Lưu chính Phong không quen biết Ma
giáo.

Đinh trọng bị thương,nghe thế bỏ mặc thương thế hét:

-Lưu chính Phong ngươi là hạng tiểu nhân,quen biết Khúc Dương mà không dám thừa nhận...

Lão mở miệng máu văng tùm lum,Lưu chính Phong che mặt nói:

-Đinh sư huynh chớ ngậm máu phun người....

Đám quần hùng nghe thế mà nghĩ,đây là nghĩa đen hay nghĩa bóng đây.Nhưng lại
nghe Nhạc bất Quần nói:

-Đinh sư huynh,Lưu sư đệ chỉ nói không quen Khúc Dương.Sư huynh lại vì Khúc Dương bức xúc như vậy...chẳng lẽ....huynh mới thật sự quen biết Khúc Dương.

-Nói bậy....-Đinh trọng bị thương,nghe thế thương càng nặng.Phun máu không ngừng,quần hùng tránh xa thầm nghĩ"Quả nhiên là ngậm máu phun người".Lại nghe Nhạc bất Quần nói tiếp:

-Quả nhiên là thế,nghe ta xúc phạm Khúc Dương.Đinh sư huynh tức giận trọng thương......xem đi ...hắn còn phun máu kìa...người đâu còn không kiếm đại phu,Đinh sư huynh mà mất máu qua đời vậy thì đáng tiếc..

Phí bân cùng Lục bách vội đở Đinh trọng,mà thầm nghĩ"bị thương thì im mẹ nó
đi,ra nói làm chi cho động đến vết thương",ấy thế hai người đều ân cần chăm
sóc y.Dù sao bọn họ cũng từng ở truồng tắm mưa,từ nhỏ ngủ cùng một giường.Há
lại không đùm bọc lẫn nhau.

Gặp sư huynh bị thương,Tung sơn đuối lý.Khổ nổi là không có bằng chứng,lúc đầu
Phí bân cũng phòng trước điểm này.Nhưng Tả sư ca nói Lưu chính Phong là con
người chính trực, sẽ không nói dối.Chính cái con gái mẹ nó,còn nói dối thì một
cây.Thầm nghĩ Tả sư ca xem như già đời,nhưng thật chất còn ngây thơ lắm.

Lục bách biết chuyện không ổn,nhưng vẫn mong chuyển cơ tiếp tục ép hỏi:

-Lưu sư huynh.....nói thật đi,ngươi có quen biết Khúc Dương hay không...

Quần hùng thấy hắn còn cố chấp,lắc đầu thở dài.Lưu chính Phong định mở
lời,Nhạc bất Quần dành nói:

-Lục sư đệ....Lưu sư đệ đã nói không quen biết Khúc Dương,đệ hà cớ gán ép.Chẳng lẽ lấy vợ con uy hiếp Lưu sư đệ sao...

Nghe thế Lục bách mới giật mình nghĩ"phải rồi ta có vợ con Lưu chính Phong
trong tay".Nghĩ thế hắn cầm con trai lớn Lưu chính Phong nói:

-Lưu sư huynh nếu không thừa nhận đừng trách sư đệ ngoan thủ....

Phí bân bên cạnh hòng kêu hỏng chuyện,đây là mưu kế của Nhạc bất Quần.Quả
nhiên gặp Nhạc bất Quần hét lớn:

-Đê hèn...

Chỉ thấy tay phải hắn bắn cục đá,làm Lục bách không kịp đề phòng rồi lao mình
đến gần gã,tung một chưởng làm Lục bách như diều đứt dây văng ra xa.Xong hết
thảy Nhạc bất Quần ra vẻ đàng hoàng nói:

-Có Nhạc mỗ ở đây,há để Tung sơn các ngươi làm bậy.....nói ai phái các ngươi làm thế để chia rẽ Ngũ nhạc kiếm phái.Tả minh chủ là người anh minh,há lại làm chuyện như thế...

Nới về phần vu oan giá họa thì lão Nhạc nói mình thứ hai,không ai dám dành thứ
nhất.Hắn vừa dứt lời liền biến bọn Lục bách thành người Ma giáo trà trộn,hòng
chia rẽ Ngũ nhạc kiếm phái.Gặp phải cao nhân giá họa,Phí bân đổ mồ hôi đáp:

-Nhạc sư huynh bớt giận,Lục sư huynh chỉ nghe một phương lời đồn.Trong lòng lại vì Ngũ nhạc kiếm phái nhiệt tâm,nên mới uy hiếp Lưu sư huynh,cốt chỉ muốn thử Lưu sư huynh mà thôi....

Thấy hắn vô sỉ giải thích,đám quần hùng đều chề môi.Nhạc bất Quần cũng biết
không gán ép được chúng,nên thầm chơi lén vận dụng"Như Lai thần chưởng thức
thứ tư,Phật tiếu già lam"cười nói:

-Ha..ha...ha..ha....Phí sư đệ đã nói thế,hẵn có hiểu lầm...

Phí bân cảm thấy ngực như bị búa tạ đánh trúng,cổ họng ngòn ngọt.Biết bị Nhạc
bất Quần ám toán,nhưng vẫn thầm nuốt máu trong họng ôm quyền nói:

-Nếu hiều lầm....sư đệ dẫn mấy sư huynh cáo từ.....


Vạn Giới Trung Tâm Thương Mại - Chương #64