Người đăng: Heocondielac
Gặp Phí bân chỉ đích danh Lệnh hồ xung,quanh hắn đám người vội vàng lui ra sợ
bị họa vạ lây.Bổng lúc này trên nóc nhà vọt xuống hai người,một lão sói trán
cùng một tên gầy như que củi.Không biết còn tưởng thành phần hút chích nào
xuyên việt tới đây,họ chính là nhị sư huynh Đinh trọng và tam sư huynh Hoàng
diện gia cát Lục bách.
Hai người cũng vừa đến,biết được có người nhục mạ Tung sơn.Giờ thì tìm được
người há tha được cho hắn,Đinh trọng vừa nhảy ra liền cho Lệnh hồ xung một
chưởng.Nhạc bất Quần thấy thế sao để gã như ý,một cục đá từ tay hắn bắn vào
Đinh trọng.
Phí bân định ngăn lại nhưng nghĩ đến lực đạo trên cục đá,thì không dám đón
đỡ.Lệnh hồ xung cũng không phải hạn người ăn cơm khô,hắn trong vòng mấy ngày
theo Nhạc bất Quần đi cày quái.Được Phong thanh Dương dạy hắn Độc cô cửu
kiếm,lại thêm hắn để dành mua được Tử hà thần công.
Công lực hắn bây giờ ít nhất là 30 năm nội lực,cộng thêm Độc cô cửu kiếm, hắn
đúng chả ngán ai.Gặp Đinh lão hói này chưởng lén,hắn rút kiếm như chớp xử ra
Phá chưởng thức trong Độc cô cửu kiếm.Thay vì lùi né chưởng,hắn lại tiến lên
đâm vào huyệt khí hải của Đinh trọng.
Làm lão không thể thu chưởng mà đỡ,cùng lúc đó cục đá của Nhạc bất Quần bắn
xuyên vai Đinh trọng.Lệnh hồ xung kiếm đã muốn đâm đến khí hải của lão,thì bên
cạnh xem trò Lục bách vội phóng ám khí ngăn đòn.Phí bân lúc này mới giận tím
mặt nói:
-Nhạc sư huynh đây là ý gì...
Nhạc bất Quần thản nhiên đáp:
-Phí sư đệ chớ lo ta cốt chỉ để ngăn Đinh sư huynh tổn thương đến học trò ta.
Phí bân nghe thế mới vở lẽ nói:
-Thì ra thằng súc sinh này là học trò của Nhạc sư huynh...huynh dạy học trò thật là quân tử há...
Nghe thằng này chăm chọc,Nhạc bất quần không đổi sắc đáp:
-Phí sư đệ chắc có gì hiểu lầm,học trò ta tuy nghịch ngợm.Nhưng sẽ không tùy tiện chửi người...
-Hừ...hắn rõ ràng là chửi phái Tung sơn ta,Nhạc sư huynh cớ sao lại bao che...
Nhạc bất Quần cáo già đáp:
-Phí sư đệ chắc có lầm gì,thanh âm giống nhau đó hẳn là chuyện bình thường.Học trò ta thanh âm giống người khác cũng là bình thường thôi,không chừng Phí sư đệ nghe lầm không chừng....chớ vội vu oan người tốt..
Nghe lão Nhạc nói thế Phí bân còn không biết thằng già này chửi hắn lãng
tai,còn thêm mắt mù nên vu oan người tốt.Mà lúc này Đinh trọng ôm đầu vai,đầu
đầy mồ hôi.Lão sém nữa là bị Lệnh hồ xung đâm vào huyệt khí hải,phải biết khí
hải chính là đan điền.Nếu bị tổn thương thì không khác nào bị phế nội lực,lão
tức giận giơ chưởng hét lớn:
-Thằng nhãi ranh muốn chết....
Lệnh hồ xung chẵng lẽ còn sợ lão,hắn dùng kiếm đón đỡ.Đinh trọng một chưởng
vào ngực hắn,Lệnh hồ xung lại một kiếm xử ra,như kiểu tao cùng mày đồng quy ư
tận vậy.Làm lão giận hộc máu,không thể vội thu chưởng đón đỡ.
Hai người đánh mấy chiêu,xung quanh người xem đều kinh hãi.Không ngờ để tử của
Nhạc bất Quần lại đánh ngang tay với Đinh trọng,một trong thập tam thái bảo
của Tung sơn.Mặc dù hắn bị Nhạc bất Quần đánh bị thương,nhưng cũng không thể
xem thường hắn được.
Định trọng càng đánh càng ức chế,thằng ôn con này sử chiêu như không muốn
sống.Kì thật là tinh diệu vô cùng,nếu không phải hắn xử Hoa sơn kiếm
pháp.Không chừng lão còn tưởng hắn xài Tịch tà kiếm pháp nữa chứ,biết dùng
chưởng ắc thua thiệt.
Lão không để ý mặt mũi rút sau lưng thanh kiếm,xử Tung sơn thập tam kiếm.Tưởng
chừng dùng kiếm xử nội lực thì thằng nhãi này ắc phải thua,nhưng hắn thấy rõ
tuy Lệnh hồ xung nội lực không bằng hắn.Lại thắng kiếm pháp kì hiểm,biến hóa
không lường.
Đứng bên cạnh Lục bách gặp sư huynh có vẻ đánh không lại,đang muốn trợ giúp
thì gặp Nhạc bất Quần như thanh âm bên tai:
-Lục sư đệ phải biết phải trái..
Lục bách chợt kinh tủng,hắn phát hiện xung quanh mọi người mà chỉ có hắn nghe
được.Thầm nghĩ"chẳng lẽ trong truyền thuyết thiên lý truyền âm".Đúng như hắn
nghĩ Nhạc bất Quần sử dụng,đúng là Thiên lý truyền âm của Thiếu lâm tự thế
giới Thần ăn.
Như thế cũng đủ hù dọa Lục bách mồ hôi lạnh,Phí bân đứng ngoài quan sát thấy
vậy thì không ổn.Đám người bọn họ hôm nay đến đây,là để gài bẫy Lưu chính
Phong,chứ đâu phải ra chiến phái Hoa sơn.Thế nên hắn đành lên tiếng:
-Đinh sư huynh.....chắc là có gì hiểu lầm.Xin sư huynh dừng tay.
Nghe Phí bân lên tiếng,Đinh trọng mừng thấy mẹ.Lão nãy giờ càng đánh càng ức
chế,trong người lại bị thương.Khổ nổi không dám dừng tay,lại sợ người ta nói
lão túng Hoa sơn,giờ nghe Phí bân lên tiếng.Lão có cớ xuống đài đáp:
-Đã Phí sư đệ lên tiếng,ắc có việc lầm....
Thấy lão già này dừng tay,Lệnh hồ xung lại khó chịu.Con mẹ nó muốn đánh thì
đánh,muốn dừng thì dừng sao.Thậm chí đết biết xin lỗi ca đây,sao mà được.Thế
nên hắn lớn giọng nói:
-Đã nói là lầm,vậy thì không tính xin lỗi sao...
Xung quanh quần hùng nghe thế cũng bức xúc nói:
-Phải đó....nói đánh là đánh,nói dừng là dừng.Có phải bá đạo lắm không....
-Xin lỗi đê...
Đám quần hùng nhốn nháo,làm chung quanh đệ tử Tung sơn đều xấu hổ.Đinh trọng
nghe thế hộc máu trọng thương,con mẹ nó ta mới là người bị thương a.Lục bách
kế bên vội đỡ hắn,Phí bân biết ăn nói nhất xóm à không nhất phái.Hắn ôm quyền
nói:
-Xin lỗi chư vị,hôm nay chỉ là phái Tung sơn chỉ muốn vạch trần một âm mưu,vì các vị võ lâm trong đồng đạo an nguy mà suy nghĩ..
Thấy hắn xả đạm không muốn xin lỗi,Nhạc bất Quần hằng giọng nói:
-Phí sư đệ....nếu nhìn lầm người,thì ít nhất cũng nên nói một tiếng xin lỗi mới phải lẽ.
Phí bân mặt co rúng đáp:
-Nhạc sư huynh nói phải...-rồi quay đầu ôm quyền với Lệnh hồ xung nói:
-Lệnh hồ hiền điệt,Phí sư thúc hồ đồ nhất thời trách lầm sư điệt.Xin sư điệt chớ trách....
-Sư thúc quá lời...-Nói xong bổng nhiên hắn ho ra máu nói:
-Lệnh hồ xung này mạng hèn,sao đáng cho Tung sơn xin lỗi chứ...-kế tiếp hắn quỳ xuống Nhạc bất Quần nói:
-Đệ tử trọng thương nặng...e là sống không lâu....sư phụ chớ vì ta mà trả thù...
Nhạc bất Quần đổ mồ hôi trán,con mẹ nó có cần diễn sâu như vậy không anh
hai.Nhưng mà lỡ lên sàn rồi phải diễn vài câu kịch mới được,hắn đở Lệnh hồ
xung nói:
-Xung nhi...con hằng ngày hồ nháo,không làm chuyện đàng hoàng.Nhưng con dù sao cũng là đệ tử ta,nếu con có mệnh hệ gì,ta làm sao ăn nói với sư nương con chứ...