Người đăng: Heocondielac
Lời tên thanh niên này vừa ra,làm chung quanh càng thêm căng thẳng.Lưu chính
Phong nhíu mày càng chặt,Sử đằng Đạt thầm hận con gái mẹ thằng sư đệ.Nhưng
cũng vội vàng lên tiếng:
-Vạn sư đệ!hãy ra đây,ăn nói phải biết lựa lời.Lưu sư thúc đã đồng ý không rửa tay gác kiếm nữa.
Gã họ Vạn nghe thế cũng vội đáp:
-Vâng...thế còn gì bằng.
Nói xong hắn từ hậu viện đi đến đại sảnh khom người đáp:
-Đệ tử Vạn đại Bình,môn hạ phái Tung sơn tham kiến Lưu sư thúc.
Lưu chính Phong giận đến tím mặt,hắn lạnh lùng nhìn Vạn đại Bình nói:
-Phái Tung sơn cho bao nhiêu đệ tử đến,bảo chúng xuất hiện hết đi..
Y vừa dứt lời thì trên nóc nhà,ngoài cổng lớn,góc đại sảnh,trong hậu viện.Cả
bốn mặt mấy chục người đồng thanh hô lên:
-Vâng!Đệ tử phái Tung sơn tham kiến Lưu sư thúc.
Mấy chục người cùng đồng thanh hô lên,làm tất cả quần hùng đều giật mình.Hơn
chục người trên nóc nhà,ở trong nhà thì mặc nhiều kiểu,hiển nhiên là bọn họ
trà trộn vào từ trước,đã ngấm ngầm giám thị Lưu chính Phong.Thế mà gần hai
ngàn quần hùng lại không ai phát hiện,quả nhiên là đám thùng cơm.
Đinh bà tám kinh nguyệt thất thường,lại vốn mạng hỏa.Thường xuyên táo bón,nên
tính tình nóng nảy quát:
-Làm vậy là ý gì?Thật khinh người quá đáng.
Biết Định dật nóng tính,Sử đằng Đạt vội giải thích:
-Xin sư bá tha tội.Gia sư truyền lệnh cố phải khuyên Lưu sư thúc đừng để người rửa tay gác kiếm,vì sợ Lưu sư thúc không tuân mệnh nên đành phải đắc tội.
Giữa lúc ấy mười mấy người từ hậu viện đi ra,đây là Lưu chính Phong phu nhân
cùng hai đứa nhỏ và mấy đứa đồ đệ.Sau mỗi người đều có đệ tử Tung sơn cầm dao
găm dí phía sau lưng.
Nhìn thấy người nhà bị bắt,Lưu chính Phong ánh mắt bình tĩnh.Nhưng không ai
không biết y đang tức giận sôi trào,y chấp tay dõng dạc nói:
-Thưa các vị bạn bè!Không phải là Lưu mỗ tự tiện hành động.Nay Tả sư huynh áp bức thế này nếu Lưu mỗ chịu khuất nhục dưới cường lực,thì còn mặt mũi nào đứng trên thế gian nữa?Tả minh chủ không cho Lưu mỗ rửa tay gác kiếm.Ha ha!Lưu mỗ thà mất đầu chứ không khuất phục.
Y nói xong thì tiến tới một bước,hai tay đưa đến chậu vàng.
Sử Đằng Đạt gấp gáp hét:
-Khoang đã! Lưu sư thúc.
Nhưng Lưu chính Phong lại như không nghe thấy,Sử Đằng Đạt vội giơ tay ngăn
cản.Đúng lúc này Nhạc bất Quần híp mắt lại,tay phải cầm cục đá bắn thẳng lên
nóc nhà hét:
-Bọn chuột nhắc nào,hở đầu hở đuôi...
Hắn vừa hét lên viên đá đã bắn như đạn,trên nóc nhà lúc này cũng vang lên
tiếng động.Bổng sập xuống,một người trung nhiên từ trên nhảy ra,tay phải y còn
bị cục đá bắn bị thương.Máu lại không ngừng chảy,Nhạc bất Quần lúc này mới giả
bộ thất thanh nói:
-Thì ra là Phí bân sư đệ....
Mà lúc này Lưu chính Phong đã đánh bị thương Sự Đằng Đạt,y nhúng tay vào chậu
vàng rồi lên tiếng:
-Lưu mỗ đã làm xong nghi thức rửa tay gác kiếm,từ này ân oán giang hồ không liên quan đến Lưu mỗ nữa.
Phí bân căm tức nhìn Nhạc bất Quần,nếu không phải lão già này ngăn cản.Hắn đã
ngăn Lưu chính Phong rửa tay rồi,nhưng mà nghĩ đến cục đá lúc nãy thì hắn rùng
mình.Mặc dù biết Nhạc bất Quần nội công hơn mình nhiều,nhưng muốn dùng cục đá
làm bị thương hắn thì nội công phải thâm hậu.Đến sư huynh hắn chưa chắc làm
được.
Hắn lại không biết rằng,Nhạc bất Quần hôm qua đã mua" Đạn chỉ thần công" của
Hoàng Dược Sư.Công lực tuy không tăng lên,nhưng sức khống chế nội lực thì xưa
đâu bằng nay.Lưu chính Phong lúc này đã rửa tay chậu vàng,gặp Tung sơn chưa
chịu thả người nhà nên hỏi:
-Phí sư huynh đến đây,Lưu mỗ không kịp tiếp đón.Hôm nay Lưu mỗ đã rửa tay,từ này không liên quan đến giang hồ nữa.Cho nên xin mời Phí sư huynh thả gia quyến ta ra.
Phí Bân âm trầm lại không có vẻ muốn thả người,hắn nhìn xung quanh quần hùng
nói:
-Mặc dù Lưu sư huynh đã rửa tay gác kiếm,nhưng chuyện này liên quan đến an nguy của các đồng đạo trên giang hồ.Thứ cho Phí mỗ không thể tự tiện làm chủ.
Lưu chính Phong thấy gã không chịu thả cũng gấp nói:
-Họa không kịp người nhà,nếu Lưu mỗ có làm gì sai trái với phái Tung sơn thì đến mà tìm Lưu mỗ,Phí sư huynh làm vậy há không phải trái với đạo nghĩa giang hồ.
Đinh Dật cũng lên tiếng:
-Đúng thế,Phí sư đệ.Có chuyện gì thả người rồi từ từ nói.
Gặp thím hai này nhiều chuyện,Phí bân đành đáp:
-Định Dật sư thái là người xuất gia,ắc không hiểu đến chuyện ngoặc ngẻo ở bên trong.Để sư đệ thong thả nói cho sư thái nghe.
Lệnh hồ xung lúc này cũng ở đây,thấy Phí bân chơi lầy như vậy cũng ngứa mắt
nói:
-Như vậy là kiếm cớ không thả người rồi,không phải phái Tung sơn đều bá đạo như vậy đê...
Nghe có người dám nói xấu Tung sơn,Phí bân liền quát:
-Ai...là ai dám nói xấu Tung sơn bước ra..
Mọi người đều nhìn nhau,không ai dám đáp lời.Dù sao phái Tung sơn cũng là phái
lớn,bọn họ chỉ tới đây ăn chực uống chùa thôi,đâu ngờ dính dáng đến chuyện lớn
như vậy.Thấy mọi người đều im lặng,Phí bân quay người định nói tiếp.Lại nghe
thanh âm phát ra:
-Con mẹ nó bộ Tung sơn ngon lắm sao...
Phí bân trợn mắt lên,quả thật là có thằng không sợ chết mà.Hắn hét lên nói:
-Là ai...dám ra đây đối chất với Phí mỗ..
Gặp không ai trả lời,hắn buồn bực chỉ một gã đệ tử cái bang nói:
-Người....lập lại lời nói"Con mẹ nó bộ Tung sơn ngon lắm sao".
Tên đệ tử cái bang sợ hãi ấp úng nói:
-Con...con ..mẹ nó...Tung sơn...ngon lắm sao...
Nghe giọng không phải là thằng này,Phí bân chỉ gã khác.Tên này cũng ấp úng
nói:
-Tung sơn ...con mẹ nó ngon lắm sao...
Qua liên tục đám người chửi Tung sơn,đến phiên Lệnh hồ xung thì nghe hắn cười
che miệng nói:
-Con..mẹ...nó...Tung sơn là cái quần què gì....bộ ăn ngon ..lắm sao....
-Con mẹ nó...chính là mày rồi...cái giọng vịt đực này...