60:trực Tiếp Lễ Rửa Tay Gác Kiếm(1).


Người đăng: Heocondielac

Hành sơn thành.

Lưu phủ hôm nay người đông như trẩy hội,số là hôm nay là lễ rửa tay gác kiếm
của Lưu chính Phong.Dù sao y cũng là sư đệ của Mạc đại tiên sinh,trên giang hồ
tiếng tâm lừng lẫy,một tay 36 đường hồi phong lạc nhạn kiếm kinh hách giang hồ
gần xa.

Cho nên hôm nay đến tham gia buổi lễ rất nhiều thành phần trong giang hồ,hạn
người gì cũng có.Lưu chính Phong hôm nay mặt cười rạng rỡ,gặp ai cũng
cười.Người không biết rõ tình hình còn tưởng ông ta mới rước thêm bà vợ
nhỏ,nhưng mà nói vậy cũng không sai.

Tuy không rước thêm vợ lẻ,nhưng mà sau bữa tiệc này y sẽ mau chóng đoàn tụ với
khúc ca ca của y.Có thể nói toàn bộ cuốn truyện Tiếu ngạo giang hồ,là một cuốn
truyện mang tính ẩn dụ sâu sắc.

Thử hỏi nếu có một người yêu đàn yêu nhạc đến mức độ,cùng một người đồng giới
sống chết có nhau.Đến nổi vợ con chẳng màn,chỉ muốn cùng người đó lưu lạc
thiên nhai.Chẳng lẽ tình yêu âm nhạc lớn lao đến nổi,có thể cùng nhau ngủ
chung một giường ngày đêm tâm sự.

Thử hỏi xem như vậy hướng tính có phải có vấn đề hay không,nhưng mà trong
truyện còn có tình tiếc,ẩn dụ đáng chú ý là Lưu chính phong có tài"thổi tiêu"
đáng nể.Đến nổi khúc dương phải say đắm kết bạn ,thậm chí không màn đến ánh
mắt thế nhân.

Tiếng nhốn nháo ồn ào trong Lưu phủ bổng trở nên im lăng,khi nghe tiếng ông
ông trên bầu trời.Trước cổng Lưu phủ đã không biết lúc nào xuất hiện chiếc
trực thăng,làm đám giang hồ trong lưu phủ đêu nhao nhao ùa ra cửa.

Nhạc Bất Quần lúc này mới từ trực thăng bước ra,phía sau hắn đi theo hai đệ tử
là Lệnh hồ xung và Lâm bình chi.Khi thấy được thầy trò họ bước xuống đám người
gian hồ mới vỡ lẻ,họ còn tưởng yêu quái nơi nào tập kích lưu phủ nữa chứ làm
hết hồn à.

Lưu chính Phong lúc này cũng trong đám người,thấy Nhạc bất Quần vì lễ rửa tay
của mình mà đến.Y vội vàng chạy ra nghênh tiếp mặt mày cười tươi nói:

-Không ngờ Nhạc sư huynh lại lặn lội đường xa,đến tham buổi lễ rửa tay gác kiếm của sư đệ,thật là làm đệ thấy hân hạnh vô cùng.

-Lưu sư đệ nói quá lời,Ngũ nhạc kiếm phái đồng khí liên chi.Hôm nay là ngày quan trọng của sư đệ,Nhạc mỗ dù bận bịu việc chi cũng không thể không đến.

-Nhạc sư huynh khách sao....không biết sau lưng là...

Lưu chính phong nhìn phía sau Nhạc bất Quần ập ờ hỏi,Nghe thế lão Nhạc mới vội
đáp:

-À....đến đây ta giới thiệu cho sư đệ hai học trò của ta,Lệnh hồ xung thì đệ đã biết.Còn đứa này là học trò ta mới nhận Lâm bình chi....-Nhạc bất Quần giới thiệu xong hằn giọng với đệ tử:

-Hai bây không mau chào Lưu sư thúc....

-Đệ tử tham kiến Lưu sư thúc...

Lưu chính Phong đổ mồ hôi,hắn hỏi lão Nhạc cái con chim sắt sau lưng là gì.Ai
quan tâm đến đệ tử lão,nhưng thấy Nhạc bất Quần không muốn nói.Lưu chính Phong
đành đưa tay mời y vào phủ,bốn người đi đến đâu đám giang hồ đều chắp tay chào
hỏi.

Mà lúc này Lệnh hồ Xung trên tay cầm camera quay khắp nơi,vừa đi vừa nói:

-Chào mọi người tại hạ là Lệnh hồ Xung,hôm nay theo gia sư tham gia buổi rửa tay gác kiếm của Lưu sư thúc.Mà nơi chúng ta đứng chính là Lưu phủ.

Lúc này Đám đang xem trực tiếp ở Vạn giới trung tâm thương mại đều đồng thanh
bảo:

-Con mẹ nói nhảm....không đãi tiệc ở Lưu phủ chẳng lẽ đãi ở kĩ viện...

-Được rồi người ta mới lần đầu quay video,nên thông cảm một chút...

Không biết bị mọi người chửi một trận,Lệnh hồ xung cầm camera đi khắp nơi nói
nhảm.Làm bạn bè trên giang hồ đều tránh xa,tưởng hắn bị điên dại không chừng.

Hắn quay được một chút thì gặp Nhạc linh san,con bé nài nỉ kéo tay hắn đòi dẫn
nàng đi dạo.Vì mê chim...à không vì mắt liêm diêm nên Lệnh hồ xung đã chuyển
tay camera qua Lâm bình chi.

Mọi người trong vạn giới mới bảo thầm hay,chuyển tay càng tốt.Chứ thằng này
nói nhảm nhiều quá,nhưng đáng tiếc càng khốn nạn hơn là Lâm bình chi cầm
Camera nữa tiếng không nói một lời.Càng chó đẻ hơn là camera từ đầu đến cuối
đều chỉa xuống đất.

Làm nhiều người bức xúc vô cùng,cũng may chuyện này không diễn ra lâu.Lâm bình
chi mắc đái nên chuyển camera qua một tiểu ni cô trên tay,em gái này rất cute
tò mò cầm máy quay lắc lư không ngừng,đến người nhìn đều chóng mặt.

Đang cô em này mãi mê chơi thì bị sư tỷ kéo đi,trên tay còn cầm theo
camera.Hai người đến một cái phòng đầy ni cô nhốn nháo thay quần áo,lúc này
đang quan sát trên camera.Mọi người đều đứng dậy,đặc biệt là những đám đến từ
cổ đại.

Đúng là cả đời chưa từng xem cảnh như thế,xuân quang chập chờ.Tiếng cười đùa
của mấy ni cô làm mọi người thầm kêu"tội lỗi",đúng lúc này Định dật sư thái đi
vào kêu đám đệ tử ra ngoài.Cô em ni cô lúc thay đồ nên để cái máy quay trên
bàn,đến lúc này mọi người trong vạn giới trung tâm thương mại thầm kêu đáng
tiếc.

Nhưng cả đám mau chóng nôn mửa khi Định dật sư thái thay đồ,đây đơn giản là
tra tấn mắt người.Thật là không còn thiên lý mà,tại sao...tại sao có thể xệ
như vậy được chứ hả..

May mắn là giây phút thay đồ mau qua,Định dật sư thái đang định ra ngoài thì
thấy cái camera.Bà ta lúc nãy nhìn thấy Lâm bình chi cầm nó nên nghĩ"Đây không
phải đồ vật của Lâm sư điệt sao,không biết sao lại ở đây.Hay ta giao nó cho
Nhạc sư huynh".

Nghĩ thế bà ta ra đại sảnh,vừa gặp Nhạc bất Quần đang ngồi uống trà thì lên
tiếng:

-Nhạc sư huynh,ta tìm thấy đồ vật của Lâm sư điệt trong phòng thay đồ của ta.Nên giao nó cho sư huynh..

Nhạc Bất Quần nghe thế sém sặc nước trà,tay phải nhanh chóng tiếp camera như
sợ bà Định dật này biết rõ.Quả thật nếu Định dật biết đây là thứ gì,không
chừng dẫn đệ tử lên sang bằng Hoa sơn không chừng.Lòng hắn bây giờ hận hai
thằng học trò muốn chết.

Cùng lúc đó ngoài cửa Lưu phủ tiếng"cong cong" từ chiêng đồng phát ra,tiếp
theo tiếng âm nhạc nổi lên.Đồng thời văng vẳng tiếng kêu la dẹp đường,hiển
nhiên có quan tư nào ở cổng ngoài.

Quần hùng đang tụ hợp cũng sửng sờ,thì bắt gắp Lưu chính Phong mặc áo bào bằng
gấm lật đật chạy ra chính đường.

Lát sau thì thấy hắn mang theo một quan viên mặt cẩm phục đi vào,mọi người
thầm bảo kì lạ.Nhưng có người ở đây đều khá quen biết Lưu chinh Phong,biết y
làm người thích kết giao bạn bè.Nếu có quan viên đến phủ, ắc hẳn là để chúc
mừng.

Tên quan viên này nghênh ngang hách dịch vào phủ,ánh mắt đỏ lừ như mấy cha say
rượu mới tỉnh.Hắn bước vào đại sảnh,tay cầm cuốn vải màu vàng lật ra,đám nha
dịch đi theo hắn đều quỳ xuống.Hắn lúc này mới lên tiếng:

-Lưu chính Phong đâu, mau tiếp chỉ..


Vạn Giới Trung Tâm Thương Mại - Chương #60