Người đăng: Heocondielac
Mao tiểu Phương cùng a Phàm dạo quanh một vòng siêu thị,rồi được Dương phi Vân
bao một bữa gà rán.Hồi đó đến giờ mới ăn thức ăn ngon như vậy,nên a Phàm kêu
vài suất gà rán.
Mao tiểu Phương tuy sĩ diện nhưng ăn uống thì không để ý nhiều như vậy,biết
được đây là thức ăn tây.Ông ta thầm nghĩ"không ngờ thức ăn tây lại như vậy nếu
về sau ở Hong Kong phải đi ăn mới được".
Sau bữa ăn trưa miễn phí,Mao tiểu Phương theo Dương phi Vân đến khách sạn.Vừa
vào quầy tiếp tân thì gặp vợ của Dương phi Vân đang ở đó,Mao tiểu Phương vội
vàng chào hỏi.Sau đó theo Dương phi Vân dạo quanh khách sạn,vừa đi hắn vừa
nói:
-Không giấu Mao sư phụ,tôi cùng vợ tôi đều làm ở đây...
Nghe thế Mao tiểu Phương cũng hiểu,sao mà Dương phi Vân lại xin nghỉ việc tại
Lưu đại Hải.Trên đường đi,Dương phi Vân giới thiệu tình trạng khách sạn cho
Mao tiểu Phương.Khi nói đến muốn dùng tụ linh trận để tụ tập linh khí cho mấy
phòng khách sạn,thì Mao tiểu Phương không nói gì.
Nếu trước đây nghe được mấy lời hoang đường như thế,ông ta không chừng phải từ
luôn ông bạn này không chừng.Nhưng đến nơi đây thì cảm thấy chuyện này cũng
bình thường,đặc biệt là linh khí nơi đây nhiều gấp mấy lần thế giới ông ta.
Khi họ đến phòng 047 thì Dương phi Vân gõ cửa nói:
-Ông chủ....tôi đã đưa Mao sư phụ đến..
-Ồ...vậy vào đi...
Tiếng nói vừa dứt thì cửa mở ra,Nguyễn cao Tân đang ngồi trên ghế Salon.Sau đó
hắn đứng dậy bắt tay cùng Mao tiểu Phương nói:
-Hận hạnh gặp Mao sư phụ...
Mao tiểu Phương hơi lo sợ bắt tay,dù sao người này là người tạo ra nơi này.Ông
ta lần đầu tiên câu nệ như thế,chắc chỉ khi sư phụ ông ta còn sống mới xuất
hiện.Gặp Mao tiểu Phương câu nệ Nguyễn cao Tân vào đề chính nói:
-Chắc hẳn trên đường Dương quản lý đã nói cho Mao sư phụ mọi thứ...mấy phòng khách sạn nhờ Mao sư phụ.Mỗi phòng bày tụ linh trận tôi trả Mao sư phụ 50 coin tiền công...
Nghe Nguyễn cao Tân gọi mình Mao sư phụ,ông ta vội vàng nói:
-Tiền bối gọi tôi tiểu Mao là được,hay là A Mao đều được...
Nguyễn cao Tân sửng sờ,rồi gật đầu nói:
-Hay tôi gọi ông là tiểu Phương được chứ...
-Vâng...thưa tiền bối,muốn bày tụ linh trận thì phải chờ trời tối thì mới được...
-Ồ thế à...được rồi ông theo tôi ra ngoài thì trời liền tối...
Nguyễn cao Tân không nói nhiều,kéo Mao tiểu Phương biến mất trong phòng.Rồi
hai người xuất hiện tại trước cửa khách sạn,chưa kịp Mao tiểu Phương phản ứng
Nguyễn cao Tân tay trái kéo mặt trời xuống núi,tay phải kéo mặt trăng lên cao.
Bầu trời từ giữa trưa đột nhiên chuyển sang trời tối,Mao tiểu Phương sửng
sờ.Lại nghe Nguyễn cao Tân hỏi:
-Thế này được chưa....
-Vâng.....vậy là được...-Mao tiểu Phương hơi lắp bắp đáp,rồi nhìn bầu trời không ánh sao hơi ngập ngừng nói:
-Nếu muốn bày tụ linh trận không chỉ nhờ vào ánh trăng còn nhờ vào sao bắc đẩu để bày trận...bầu trời tuy trong nhưng kì lại là không có ánh sao...
Nghe thế Nguyễn cao Tân, tay lại điểm lên bâu trời.Mỗi lần điểm thì có một
ngôi sao,hắn điểm liên tục thì bầu trời sao nhiều như mưa.Xong hết thảy hắn
lại hỏi:
-Vậy được chưa...
Mao tiểu Phương nuốt nước miếng đáp:
-Tuy nhiều sao thật....nhưng không có sao Bắc đẩu...
Nguyễn cao Tân gãi đầu,hắn dân gà mờ hỏi hắn sao biết sao bắc đẩu hình gì nên
đành hỏi:
-Thế ..ông miêu tả xem...tôi di chuyển ngôi sao cho đúng...
Nghe đối phương nói Mao tiểu Phương sém hộc máu,nếu không phải chứng kiến đối
phương như thần linh pháp thuật.Hắn còn tưởng trước mặt là tên lừa đảo không
chừng,con mẹ nó ngay cả sao Bắc đẩu cũng không biết.Thật là không có văn hóa
thật đáng sợ.
Thế nên hắn đành vẽ tay trên không miêu tả,Nguyễn cao Tân thấy thế cũng vẽ
trên bầu trời cho giống ông ta.Mất 1 phút mới chỉnh đúng sao Bắc đẩu,Mao tiểu
Phương kế bên cũng toát mồ hôi nghĩ"chẳng lẽ y là thần tiên khi sinh ra liền
có thần thông,nên mấy cái phép thuật cỏn con của mình nên y không biết".
Đúng chỉ có như thế mới giải thích được mất độ gà mờ của Nguyễn cao Tân,Mao
tiểu Phương tự mình đoán thế.Lúc đầu hắn còn tưởng Nguyễn cao Tân là cao nhân
tiền bối nào đã đắc đạo,nhưng mà thấy thần thông của y không giống đạo
thuật.Lại giống trời sinh thì liền biết vậy,làm hắn liên tưởng đến mấy đại
thần trong truyền thuyết.
Mặc kệ Mao tiểu Phương nghĩ gì,hắn thúc dục ông ta cùng Dương phi Vân bày
trận.Thế là hai người lu bu một trận chuẩn bị,bút lông,chu sa...đủ thứ,còn
Nguyễn cao Tân thì đến tiệm thức ăn nhanh.Mặc dù nêu lên ý kiến sửa đổi tiệm
thức ăn nhanh thành nhà hàng,nhưng không phải một sớm một chiều.
Trước hết phải đóng cửa sửa sang lại,đồng thời hắn còn chờ Robertson ơ thế
giới Tôi là robot đến.Hắn đặc hàng người máy chắc ngày mai sẽ giao đến,phải
biết người máy còn biết nấu ăn.Mặc dù nấu ăn theo công thức,nhưng không thể
phụ nhận công suất làm việc của chúng rất nhanh.
Nguyễn cao Tân định để 3 con người máy phụ bếp,5 con là bồi bàn.Thêm tám con
thì chuyển qua siêu thị phục vụ,10 con qua khách sạn,còn lại thì dùng để bán.
Đám người máy NS-5 thì hắn sẽ nhờ hệ thống lập trình võ kĩ cho chúng,để tạo
thành một đội bảo vệ trị an tại Vạn giới trung tâm thương mại.Tránh cho tình
trạng có đám người ngồi trước sân luyện công chùa.
Vì bắt đầu từ hôm nay,thế giới Resident evil sẽ đống cửa,nên đám khách hàng có
thời gian rãnh rỗi.Mọi người chuẩn bị kết toán coin và mua sắm vài thứ,sở dĩ
mấy ngày nay không xuất hiện tình trạng luyện công chùa.Là do mọi người đều
bận cày zombie,bây giờ chương trình đã kết thúc.
Không thể phòng hờ bọn này,tụ tập trước sân công công luyện công chùa.Nên cần
thành lập đội bảo vệ tri an và ban bố lệnh cấm luyện công nơi quán ăn lẫn siêu
thị,còn sân công cộng thì Nguyễn cao Tân đang suy xét có nên thu phí ngồi
luyện công hay không.
Mà hôm nay tiệm thức ăn nhanh mới lấp màn hình ti vi lớn,nghe đâu Nhạc Bất
Quần muốn dự lễ rửa tay chậu vàng của Lưu chính phong.Nên Nguyễn cao Tân đã
bàn bạc cùng hắn,khi đến dự tiệc thuận tiện quay trực tiếp để đám khách rãnh
rỗi có chương trình ti vi mà xem.
Nhạc Bất Quần không rành việc này nên giao cho Lệnh hồ xung làm,dù sao hắn
cũng là chưởng môn phái hoa sơn.Đi đâu cũng cầm Camera nói nhảm,bạn bè trong
võ lâm chửi hắn khùng thì sao.