58:mao Tiểu Phương.


Người đăng: Heocondielac

Thế giới Diệt ma hiệp đạo.

Mao tiểu Phương hôm nay thấy kì quái vì Dương phi Vân mời ông đến nhà,trải qua
nhiều lần gặp mặt.Mao tiểu Phương cũng đã bỏ thành kiến về Dương phi Vân,đồng
thời cũng thầm trách mình vì lời nói mà làm Dương phi Vân nghỉ làm việc cho
Lưu đại Hải.

Đồng thời còn đắc tội ông ta,làm y áy náy vô cùng.Mao tiểu Phương mới cùng đệ
tử đến nhà Dương phi Vân thì gặp y đã đứng chờ ngoài cửa,Mao tiểu Phương vội
vàng nói:

-Dương huynh lại đứng chờ tôi ngoài cửa,làm sao tôi dám vào...

-Mao sư phụ khách sáo mời....

Thấy y trọng lễ như thế,Mao tiểu Phương cũng không xà nệ nữa.Ông ta bước vô
nhà quan sát xung quanh rồi chợt hỏi:

-Không biết chị dâu...

-À....thục Trinh đã đi làm...Mao sư phụ chớ khách sáo,mời ngồi....

-Dương huynh cứ để tôi tự nhiên đi,chứ anh trọng lễ thế tôi lần sau không dám tới..

Dương phi Vân cười cười,hắn biết Mao tiểu Phương chỉ nói đùa.Hắn chăm trà cho
y rồi lên tiếng:

-Hôm nay tôi mời Mao sư phụ đến đây là có chuyện nhờ...

-Ồ....thế Dương huynh cần tôi giúp gì..

-Tôi có người bạn muốn nhờ tôi bày tụ linh trận,nhưng tôi sức một người e là khó mà làm xuể..

Mao tiểu Phương nghe thế thầm bảo kì quái,chỉ có một cái tụ linh trận với tài
học của Dương phi Vân ắc phải dễ dàng chứ.Đằng này y lại mời ông ta giúp
đỡ,hơi kì hoặc Mao tiểu Phương hỏi:

-Cái tụ linh trận này,tuy không bảo là khó.Nhưng với tài học của Dương huynh chắc hẳn là không cần tôi giúp mới đúng chứ...

-Không giấu gì Mao sư phụ,người bạn tôi định bày ra rất nhiều tụ linh trận...

-Hả.....vậy thì bao nhiêu...

-Ờ...khoảng 47 cái..

Nghe thế Mao tiểu Phương trợn mắt hỏi:

-Dương huynh không đùa tôi đi...

-Mao sư phụ biết đó,nếu chỉ có mấy cái tôi chắc sẽ không phiền Mao sư phụ...

-Thế người bạn của Dương huynh,định bày nhiều như vậy tụ linh trận làm gì...

Dương phi Vân cười ngượng,hắn không thể nói cho Mao tiểu Phương người ta dùng
tụ linh trận để mở khách sạn.Nếu ông ta nghe được,không chừng sẽ vỗ bàn
nói"hoang đường" rồi trở mặt mà đi.Nên Dương phi Vân không dám nói rõ,chỉ mong
ông ta khi vào Vạn giới trung tâm thương mại thì sẽ rõ.

Thế nên hắn nói:

-Mao sư phụ đi theo tôi thì sẽ rõ....người bạn này của tôi rất đặc biệt...

Mao tiểu Phương hơi chừng chừ,cũng tò mò về người bạn này.Ông ta đành gật đầu
nói:

-Vậy thì tôi đi cùng Dương huynh vậy.....ờ không biết có xa hay không để tôi về khách sạn mà lấy hành lý..

-Không xa...không xa...Mao sư phụ cùng a Phàm nắm vai tôi là được...

Mao tiểu Phương khó hiểu,không phải nói cùng y đi gặp người bạn sao.Năm vai y
làm gì,mà đệ tử ông ta nghe thế cũng vịnh vai Dương phi Vân.Làm Mao tiểu
Phương đành làm theo,ông ta chưa kịp suy nghĩ về hành động của Dương phi
Vân,thì xung quanh hoàn cảnh đã thay đổi.

Đệ tử a Phàm nhìn xung quanh hét lớn:

-Sư phụ...chúng ta đến tiên cảnh rồi....

Thấy mọi người xung quanh quái dị nhìn họ,Mao tiểu Phương cóc đầu đệ tử bảo:

-Mày la lối om xòm làm cái gì...

Nói xong ông ta mới nhìn Dương phi Vân như muốn hỏi,chỉ gặp y mở miệng:

-Mao sư phụ đi dạo vài vòng cùng tôi,vừa đi tôi vừa kể cho Mao sư phụ nghe...à phải rồi,nếu Mao sư phụ gặp người giống mình chớ ngạc nhiên..

Mao tiểu Phương khó hiểu gật đầu,ông ta đi kè kè bên Dương phi Vân như đứa bé
sợ lạc đường .Mà lúc này vừa đi vừa nghe y kể mọi chuyện,Mao tiểu Phương thầm
bảo kì lạ.Nhưng mà nghe nói người tu sĩ ngày xưa có tu di nạp giới,đặc biệt là
cư sĩ Lữ thảo lư của phái mao sơn.

Ông ta nghe đâu trong nhà lá kết nối với động thiên phúc địa,nghĩ đến đây
người tạo nơi này nếu không phải là tiên nhân.Cũng là tu sĩ thuộc hàng thiên
sư,Mao tiểu Phương đi dạo một vòng thấy cái gì cũng lạ,còn đệ tử ông ta thì sờ
mó khắp nơi.

A Phàm vốn là yêu thích khoa học,chẳng qua là vì theo sư phụ từ nhỏ.Hắn đành
phải học đạo thuật,nhưng hắn thỉnh thoảng cũng nghiên cứu nhiều cái vớ vẫn.Mà
khi đi đến lầu hai,Dương phi Vân chợt nói:

-Mao sư phụ là truyền nhân của Long hổ sơn,không biết có định giao dịch đạo thuật của mình hay không.Nơi đây có lẽ có nhiều thứ Mao sư phụ cần...

Mao tiểu Phương gật đầu,gặp được nhiều thứ thần kì như vậy nếu bảo ông ta
không động tâm thì là giả.Khổ nổi ông ta không thể lấy đạo thuật môn phái của
mình ra đổi,như vậy thật có lỗi với ân sư.

Biết hắn chừng chừ nguyên nhân,Dương phi Vân đành lừa đảo nói:

-Mao sư phụ hẳn đến Hong kong để truyền giáo đạo thuật,để nhiều người biết rõ hơn về đạo thuật mà không bị bọn lừa đảo lợi dụng.Nơi đây liên thông với nhiều thế giới,sao Mao sư phụ không lợi dụng nó để truyền đạo...

-Nhưng mà nếu đạo thuật truyền cho người xấu,không phải làm hại người khác sao..

-Cái này Mao sư phụ yên tâm,Vạn giới trung tâm thương mại sẽ không để chuyện này xảy ra.Ông chủ Nguyễn muốn một thế giới yên bình để buôn bán,mà không phải một thế giới loạn lạc.Nếu cần gì giúp đỡ có thể nhờ Vạn giới thương mại.

-Chuyện này.....Dương huynh để tôi nghĩ kĩ....

Mao tiểu Phương cũng hơi động tâm,nhưng bản thân là người cổ lỗ sĩ.Nếu dễ dàng
thay đổi thì không phải Mao tiểu Phương,Dương phi Vân cũng biết thế nên không
thúc ép hắn,mà chỉ giới thiệu sản phẩm xung quanh công dụng.

Hắn không mong sao Mao tiểu Phương động tâm,chỉ mong sao thằng học trò ông ta
động tâm vậy là đủ.Muốn đào tiền của người ta,trước hết phải từ người thân của
họ ra tay.Nghe nói A Phàm mê con nhỏ ở chùa bảy chị em,có lẽ nên từ đó bắt
đầu.

Không biết mình bị Dương huynh bán lúc nào không hay,Mao tiểu Phương còn trong
lòng cảm ơn y đã dẫn mình vào đây để mở rộng tầm mắt.


Vạn Giới Trung Tâm Thương Mại - Chương #58