Người đăng: Heocondielac
Trong đình viện quyền ảnh đầy trời,thỉnh thoảng tiếng cây gẫy, lại vang
lên.Thấy đánh lâu mà không làm gì được Châu bá thông,Hoàng dược sư cũng không
dấu nghề nữa.Biến chỉ thành chưởng đẩy thẳng vào ngực lão ngoan đồng,chưởng
lực vừa ra như thủy triều dạt vào bờ liên tục.
Sóng trước chưa xong sóng sau ào ào kéo tới,đây là chưởng pháp bích ba chưởng
một trong tuyệt kỹ thành danh của Hoàng dược sư.Thấy lão đông tà biến
chiêu,Châu bá thông cũng vội vàng dùng chưởng.Lão xử chiêu thứ ba của Như lai
thần chưởng Phật động sơn hà.
Một chữ vạn phật ấn lao ra,uy lực mạnh mẽ khó mà đỡ được.Mặc cho thủy triều
không ngừng vỗ,nhưng phật ấn như tảng đá ngăn chặn dòng nước.Hai người so đấu
nội lực cùng nhau,Châu bá thông lại có vẻ chiếm ưu thế.
Hoàng dược sư đánh lâu há không nhận ra điều đó,y thầm nghĩ"Không ngờ mấy mươi
năm,lão ngoan đồng nội lực tiến triển đến vượt qua ta.Còn chưởng pháp này mang
phật gia tính cương trực,càng hiếm có vô cùng chắc chỉ có Đại lực kim cương
chưởng đại thành mới có thể so sánh kịp"
Biết mình dùng nội lực so đấu ắc thua thiệt,y vội cắt đứt nhảy lùi ra
sau.Thuận tiện dùng phách không chưởng,đánh thẳng đến Châu bá thông làm lão
không kịp đề phòng.Quả nhiên như thế Châu bá Thông đang đấu nội lực chưa kịp
thu tay,thấy chưởng lực ngưng tụ lao tới vội nhảy lên không xoay vòng
tròn,quanh thân thể tạo thành lồng nội lực màu vàng.
Đây là thức thứ nhất của Như lai thần chưởng Phật Quang sơ hiện,chiêu thức
chuyên về phòng thủ.Phách phong chưởng vừa lao đến quả nhiên không hề hấn gì
đến lồng nội lực,Hoàng dược sư thấy thế hét lên:
-Được....hay lắm-rồi phi thân lên không tay phải bắn cục đá,tay trái điểm một chỉ vào huyệt khí hải nơi đan điền.Gặp Hoàng dược sư chơi ác,lão ngoan đồng cũng ác tâm nghĩ"Ngươi chơi ép sát ta,hai chiêu tề phát,cố ý phân tán nội lực ta".
Nghĩ thế quanh thân lồng nội lực chọt co rút lại,làm Hoàng dược sư hơi chừng
chừ sợ trong có trá.Nhưng biết lão ngoan đồng không phải là hạn người mưu mô y
cũng yên tâm,không lưu tay đánh tới.
Bổng toàn thân lồng nội lực áp xúc đến càng nhỏ,Châu bá thông hét lớn một
tiếng như cổ mộ hoàng chung.Quanh thân nội lực áp xúc lúc này bùng nổ,sau lưng
lão một chữ vạn hiện lên.Mà vừa lúc đến gần Hoàng dược sư không kịp đề phòng
bị tiếng hét ông ông màng nhĩ,kèm theo nội lực bùng nổ làm y như bị đá đập vào
ngực cả người bị rơi xuống đình viện.
Hoàng Dung thấy thế la lên:
-Cha......
Hoàng dược sư miệng hộc máu nhưng vẫn cười nói:
-Hay...chiêu đó là gì..
Lão ngoan đồng gãi đầu như đứa nhỏ làm sai đáp:
-Là...chiêu thứ tám của Như lai thần chưởng Phật pháp vô biên...
-Hay...quả nhiên Phật pháp vô biên...
Hồng thất công cũng cười rộ lấy chai Whisky mới mua nóc ừng ực,hắn từng dùng
Hàng long thập bát chưởng so đấu với Châu bá Thông.Cũng bại mấy phần,nhưng
hiểu được nguyên nhân gốc rễ lão cũng không nói nhiều.Đợi lão đủ coin mua
quyển cửu âm chân kinh,nội lực gia tăng thêm mười năm lão ngoan đồng khó lòng
thắng lão.
Đúng lúc này tiến tiêu vang lên,vạn xà kêu rít bu lại đình viện.Hồng thất công
cầm gậy trúc đâm vào con rắn rồi nhất lên nói:
-Nếu Âu dương huynh đã tới sao không ra gặp mặt...
-Ha...ha...Thất huynh chúng ta lại gặp mặt...
Tiếng nói vừa dứt,Âu dương Phong nhảy vào đình viện.Vừa gặp Hoàng dược Sư ngồi
vận công trị thương thì sửng sờ.Hắn nhìn mặt đất xung quanh cây cối đẩy
ngã,hẳn lúc nãy vừa mới giao đấu.Lại gặp chưởng ảnh inh rõ trên đất mà
nghĩ"Chưởng lực cương mãnh như vậy ngoài Hồng thất công ra trên đời này không
ai được như thế,chẳng lẽ Hoàng dược Sư mới vừa cùng Lão hồng đánh nhau".
Lại thấy Hồng thất công vẫn không có chuyện gì,đứng một bên uống rượu.Hắn càng
thêm kiêng kị nói:
-Thất huynh mười mấy năm không gặp nội lực tinh tiến hơn nhiều,thực đáng chúc mừng.
Hồng thất công đang nóc rượu xém cười phun ra,nhưng vẫn gật đầu khoog giải
thích nhiều.Thấy thế Âu dương Phong thầm thấy kì,nhưng liếc sang trái gặp lão
ngoan đồng thì trong lòng không kiềm được giận thét lên:
-Lão ngoan đồng....ngươi hôm nay khó mà sống đến ngày mai...
Mọi người nghe thế cười cười nhìn hắn như thằng ngu,đến Hoàng dược sư đang vận
công xém tẩu hảo.Thầm nghĩ lão độc vật xui xẻo,phải biết lúc giao đấu lão
ngoan đồng còn giữ lại một tay.Nếu lão dùng song thủ hỗ bác để chiến đấu,không
quá mười chiêu Hoàng dược sư ắc phải thua.
Mà Âu dương khắc lúc này thấy được quách tĩnh thì tức giận nói:
-À..thằng ngốc nhà ngươi cũng dám tới...
Lại gặp Quách tĩnh cùng Hoàng Dung nắm tay,máu ghen hắn phát tác.Đang định lao
vào cho thằng này một chưởng thì bị Âu dương Phong kéo lại nói:
-Khắc nhi gặp Thất huynh cùng Dược huynh không mau chào...
Nghe thế hắn đành cuối người trước Hồng thất công nói:
-Khắc nhi gặp qua Thất bá bá...
-Không dám...-Hồng thất công lắc đầu đáp.
Hắn cũng không để ý Hồng thất công chạy đến Hoàng dược sư quỳ xuống nói:
-Tiểu tế khấu kiến nhạc phụ đại nhân,kính chúc nhạc phụ đại nhân bình an..
Nếu lúc trước nghe được lời chúc của hắn Hoàng dược sư sẽ cười nhận y,nhưng
hắn bị người ta đánh hộc máu mà bình an cái quần gì.Nên hắn không sắc mặt tốt
gât đầu đáp:
-Ừ...
Đang Âu dương Phong định giúp cháu mình cầu hôn thì nghe tiếng nói vang lên:
-Ngươi mau thu lại bầy rắn nếu không ta giết sạch thì đừng trách ta..
Nghe được tiếng nói hắn nhíu mày lại,hắn có tiếng ác danh đã lâu.Chưa có ai
dám nói chuyện với hắn như thế,vừa quay đầu lại nhìn thấy một thanh niên tóc
bạc nằm trên chiếc ghế xếp.Tay phải cầm ly rượu thủy tinh,liếc mắt nhìn hắn.
Đứng cạnh Âu dương khắc nghe thế lao tới quát:
-Dám nói chuyện với chú ta như thế...muốn chết...
Hắn chưa đến gần thì bị Phong thanh Dương gián một bạt tai nói:
-Làm càng...
Âu dương phong vội đỡ cháu mình rồi nhìn Phong thanh Dương nói:
-Các hạ là ai,dám đánh cháu ta.Nếu hôm nay không cho ta một lời giải thích thì chớ trách...
Phong thanh Dương nghe thế quả hợp ý lão nên cười rộ nói:
-Nếu không thì sao...dám hét vào mặt ông chủ Nguyễn hắn là người đầu tiên đấy...
-Ta mặc hắn là ai...
Hồng thất công cũng nhíu mày nói:
-Âu dương huynh cẩn trọng lời nói....không thì hôm nay khó thoát...
-Thất huynh ý gì...