Người đăng: Heocondielac
Đào hoa đảo.
Ánh chiều tà rọi chút ánh nắng vào những tàng cây hoa anh đào,mang theo vẻ đẹp
mộng ảo kì lạ,trong đình viện có cái bàn trúc ghế trúc.Bên cạnh đình viện lại
có hai cây tùng lớn mọc cạnh nhau,cành lá rậm rạp,e là cổ thụ đã có hàng trăm
năm.
Tùng xanh nước biếc,hoàn cảnh nơi đây có thể nói vô cùng thanh u.Một trung
niên đứng trước sân đình,hai tay chấp sau lưng ngước nhìn ánh chiều tà.Hai
hàng chân mày y nhíu lại,không giấu được vẻ ưu tư.
Hoàng dược sư đã về Đào hoa đảo,được ba ngày.Quả nhiên như bọn nô bộc viết
trong thư,trong động thanh âm không còn dấu vết của Châu bá Thông.Phải biết
rằng trên Đảo đào hoa này chỉ có một chiếc thuyền,mà đúng lúc chiếc thuyền này
đã chở y đến trung nguyên tìm Dung nhi.
Cho nên trên đảo lại không còn chiếc thuyền nào,lão ngoan đồng làm sao thoát
được thật kì lạ.Nghĩ mãi mà không ra,lại gặp con gái nháo sự tối ngày cứ
kêu"Tĩnh ca ca"làm hắn càng thêm phiền.Hận lúc trước ở thái hồ,không chưởng
thằng nhóc ngốc đó một chưởng cho hả giận.
Đang y phát phiền thì lỗ tai nghe được tiếng ông ông,định hình lại đằng xa
thấy được con chim sắt to lớn đang bay tới.Phải biết đảo đào hoa được Hoàng
dược sư bày bát quái trận,người bên ngoài muốn vào đảo cũng khó lòng mà vào
được.Nhưng mà trận pháp lại không làm gì được máy bay trực thăng,có thể nói
bọn người Nguyễn cao Tân dễ dàng bay vào đảo.
Hoàng dược sư thất thần hồi lâu,vì trước giờ chưa thấy con chim sắt lớn như
vậy.Đang định dùng đạn chỉ thần thông đuổi nó đi,thì phía trên con chim phát
ra tiếng hét của một người:
-Lão đông tà,ngươi nhốt ta mấy chục năm..Châu bá Thông ta hôm nay phải tính sổ với ngươi...
Tiếng hét vừa dứt,một bóng người lao từ trên cao xuống theo hướng trồng
chuối.Tay phải giơ xuống lão hét lớn lên"Như lai thần chưởng thức thứ bảy
Thiên Phật hàng thế".
Một bàn tay dài 2 m màu vàng do nội lực ngưng tụ mà thành,đẩy thẳng xuống
Hoàng dược sư.Làm y ngạc nhiên,nhưng với kinh nghiệm dày dặn y chân đạp thất
tinh bộ dễ dàng tránh một chưởng.Lúc này Châu bá thông thấy Hoàng dược sư
tránh né,thì lão đắc ý nói:
-Lão đông tà không ngờ cũng có ngày như con rùa rụt cổ,không dám đở ta một chưởng.
-Thì ra là ngươi Châu bá thông...-Hoàng dược Sư giờ mới để ý đến người đánh lén là ai,biết được rồi y mới thở phào một hơi rồi nói tiếp:
-Ngươi là hạng người không giữ lời hứa,ngươi từng hứa với sư ca ngươi không luyện Cửu âm chân kinh.Nhưng hôm nay lại dùng nó đối phó ta...
-Ta phi...nói bậy...đây là Như lai thần chưởng...không phải là Cửu âm chân kinh đừng nói bừa...
Lúc này chiếc trực thăng cũng đáp xuống đình viện,lão ăn mày cùng mọi người
bước ra khỏi máy bay.Thấy Châu bá thông mới gặp người ta đã đánh lén một
chưởng, lão vội vàng khuyên:
-Lão ngoan đồng à...có gì từ từ nói...Dược huynh lâu quá không gặp..
-Thì ra Thất huynh cũng ở đây...
Hoàng dược sư thấy được Hồng thất công cũng vội chấp tay đáp lễ,lúc này Hoàng
dung nghe được tiếng đánh nhau cũng chạy ra.Vừa thấy được Quách tĩnh liền chạy
tới kêu lên:
-Tĩnh ca ca...
Hai người nắm tay ỷ ôi,làm Hoàng dược sư nóng mặt.Đặc biệt Hoàng Dùng còn cầm
tay Quách tĩnh,làm y càng thêm tức giận hét:
-Ngươi hồ nháo đủ chưa...gặp Thất huynh không mau chào hỏi....
Hoàng Dung nghe thế lè lưỡi nói:
-Dung nhi chào sư phụ...ngài phải ở đây mấy bữa để Dung nhi nấu ăn đãi ngài...
-Hả..Dung nhi,sao lại gọi thất huynh là sư phụ-Hoàng dược sư nghe con gái gọi thất công là sư phụ ngạc nhiên hỏi.Sau nghe Hoàng dung kể lể y mới mừng thầm nói:
-Dung nhi tính cách hồ nháo,thất huynh phải dạy bảo dùm ta..
Rồi chợt thấy đám người Nhạc bất Quần phía sau mới hỏi:
-Không biết mấy vị đây là...
Hồng thất công vội vàng giới thiệu,hắn chỉ Nguyễn cao Tân nói:
-Đây là Tiên...-Đang đinh nói tiên trưởng thì nhớ đến,trên trực thăng Nguyễn cao Tân dặn dò,lão đành nói lại:
-Đây là ông chủ Nguyễn...Còn đây là Chưởng môn phái Hoa sơn Nhạc chưởng môn,còn vị này là sư thúc của y Phong thanh Dương...
Gặp Hồng thất công đối với Nguyễn cao Tân kính ý,Hoàng dược sư thầm nghĩ"Người
này dáng người không quá 20 mươi,tóc lại trắng phơ...gặp thất huynh lại đối
với y kính ý như vậy chẳng lẽ là vị tiền bối nào cải lão hoàn đồng".
Nhạc bất Quần và Phong thanh Dương cũng vội đáp lễ,đặc biệt là Phong thanh
Dương đã dùng quả nhân sâm.Tuổi thọ gia tăng 50 năm,nhìn lão bây giờ tóc đen
dáng vẻ cở 40 đến 50 là cùng.Nói lão là sư thúc của Nhạc bất Quần thì thấy hơi
lạ,nhưng thấy lão nội công cũng xấp xỉ mình thì Hoàng dược sư không dám thất
lễ.
Mà lúc này Châu bá Thông thấy mọi người giới thiệu xong thì không kịp chờ đợi
nói:
-Tới đây...Hoàng dược sư...để lão Châu ta đánh ngươi mấy chiêu mới được...
Hoàng dược sư lúc nãy vừa đọ một chiêu của Châu bá Thông,tuy không đón đỡ trực
tiếp nhưng cũng thấy chiêu thức uy lực bất phàm.Mặc dù cảm thấy thế,Hoàng dược
sư lại là người kêu ngạo, há chấp nhận Lão ngoan đồng khiêu khích.Lòng háo
thắng nổi lên đáp:
-Được...để Hoàng mỗ xem ngươi Như lai thần chưởng là cái gì chưởng pháp..
-Hay lắm....tới đây
Phong thanh Dương đứng bên cạnh cũng ngứa nghề,công lực của lão dạo này cũng
tiến bộ.Muốn kiếm một người đánh thử xem,nhưng thấy sư thúc tổ muốn đánh lão
không dám chen ngang.
Lão ngoan đồng lúc này đã phóng tới Hoàng dược sư,lão không sử dụng Như lai
thần chưởng mà sử dụng không minh quyền.Hoàng dược sư thấy thế tay phải phất
chỉ chặn quyền,đây là tuyệt học thành danh của y Hoa lan phất huyệt chỉ.
Chỉ thấy chỉ lực ưu nhã như hoa lan nở rộ,nhưng mỗi chỉ điểm ra đều chính xác
vào tử huyệt.Không minh quyền cũng không kém,bí quyết của chiêu là "nhờ rỗng
mà sáng","Cương thì không lâu","Nhu thì khó giữ".Có thể nói không minh quyền
là chiêu thức cơ bản của Thái cực quyền,lúc cương lúc nhu khó bề mà đỡ.
Hai người giao thủ vài chiêu,Hoàng dược sư phải dùng hai hai võ công mới ngang
tay được với lão ngoan đồng.Y không biết được rằng,khi học được Như lai thần
chưởng Châu bá thông đã được hệ thống buff mười năm nội lực xưa đâu bằng nay.