53:đoàn Người Đi Cầu Hôn.


Người đăng: Heocondielac

Ngày thứ hai,khi cách đống cửa thế giới Resindent evil còn một ngày.Mọi người
cũng lục đục trở về Vạn giới trung tâm thương mại,có người còn cố gắng ở lại
đến ngày cuối cùng mới về.

Không biết từ đâu phát ra tin đồn,Hoàng phi Hồng vô tình phát hiện được lỗ
hổng của Vạn giới trung tâm thương mại.Miễn phí kiếm được 50 năm nội lực,đến
Hoàng kì Anh cũng ghen tị vô cùng.Mọi người biết được đầu đuôi đều tranh mua
mấy quyển nội công cấp thấp,đáng tiếc là hệ thống đã sửa lại sai lầm.

Mà trong đó hối tiếc nhất là Nhạc bất Quần,hắn lúc trước cũng nghĩ ra vấn đề
này.Nhưng tự nghĩ tiên gia thông minh như vậy hẳn phải biết rõ,tất nhiên sẽ
không chừa lỗ hổng cho người khác tùy tiện chui vào.Ai dè hắn thông minh quá
lại bị thông minh hại,phải biết hắn còn một chút nội công là có thể đả thông
huyệt Thượng đan tấn thăng đến tiên thiên cảnh giới(Huyệt ấn đường gọi là
thượng đan).

Đáng tiếc thì đáng tiếc thật,hôm nay hắn phải dừng lại vì ngày mốt là lễ rửa
tay gác kiếm của Lưu chính phong.Mà tổ đội của hắn Hồng thất công phải dẫn đệ
tử đi cầu hồn,thái sư thúc cùng sư thúc Phong thanh Dương cũng quyết định đi
theo.

Nhạc bất Quần cũng dự định nhìn xem phong thái của ngũ tuyệt,thuận tiện nếu có
đánh nhau xem cho đở ghiền.Thế là hắn để Lâm bình chi và Lệnh hồ xung chờ hắn
một ngày,chủ yếu là kéo theo hai thằng này thì trực thăng không có chỗ mà
ngồi.

Nguyễn cao Tân khi nghe nói thế cũng muốn đi,chủ yếu là Dương phi Vân đang
thuyết phục Mao tiểu Phương chưa về.Nên việc lấp tụ linh trận đành hoảng
lại,hắn định đi ra ngoài cho khây khỏa.

Carlos cũng từ Resident evil trở về,biết được Nguyễn cao Tân muốn qua thế giới
khác nhờ hắn lái trực thăng.Carlos sao dám từ chối boss,thế là 6 người lên
trực thăng rồi biến mất trong vạn giới trung tâm thương mại.

Trên bến cảng một ngày nay,đệ tử cái bang không ngừng tuần tra xung quanh.Lời
đồn về bang chủ và đồ đệ ông ta mất tích làm cả bang bàng hoàng,nơi mà bang
chủ mất tích cũng trở thành nơi cấm ra vào.Mọi người sợ đến nơi đây,không
chừng cũng nói gót theo bang chủ thì làm sao bây giờ.

Thế nên nơi đây trở thành bãi đất trống không người đi lại,một tên đệ tử đứng
canh chừng nơi đây ánh mắt liêm diêm như muốn ngủ gật.Thì bổng nhiên một cục
sắt lớn xuất hiện,làm hắn nổi da gà.Chưa kịp phải ứng thì cái cục sắt phát ra
tiếng ông ông tác hưởng,hắn sợ quá la lên:

-Bớ người ta...có yêu quái...

Mặc kệ tên đệ tử cái bang hốt hoảng,chiếc trực thăng quay cánh quạt rồi bay
thẳng lên bầu trời.Dẫn đến đám đệ tử cái bang hoảng sợ,có thằng gan lỳ cầm đá
ném lên trên,va vào trực thăng nghe cong cong không ngừng.

Dẫn đến đang ngồi phía sau Hồng thất công cũng mất mặt,lão thò đầu ra hét:

-Đám tiểu nhi chúng bay có thôi ném đá hay không,nếu hư trực thăng của người ta,tụi bay phải móc thận ra mà đền đấy...

Gặp Hồng thất công thò đầu ra,đám đệ tử cái bang vui mửng rồi tức giận nói:

-Lão bang chủ bị quái vật nuốt trong bụng rồi...mau chọi chết nó cứu bang chủ...

Nghe thế Hồng thất Công xém lên tăng xông máu,con mẹ nó không ngờ cái bang đệ
tử IQ thấp như vậy.Hắn đành dùng nội công hét lớn:

-Tụi bay làm mất mặt lão ăn mày ta....còn không mau cho ta dừng lại....con mẹ nó ...không nghe à...

-Dừng...mau dừng..bang chủ kêu dừng lại còn không mau dừng...-Trưởng lão cái bang khá có danh vọng nghe thế vội kêu chúng đệ tử dừng lại,rồi lão hướng Hồng thất công nói:

-Bang chủ ...ngài không sao chứ...nếu ngài bị yêu quái nuốt trong bụng có gì khó sử...xin cứ nói...

-Nói con gái mẹ mày...tranh ra hết đi...bổn bang chủ còn đến Đảo đào hoa nữa...

Lão nói xong mặc đám cái bang đệ tử sửng sờ,lúc này không ai dám ném đá nữa
Carlos cũng khống chế trực thăng bay đi.Mà trên trực thăng Nguyễn cao Tân cảm
thấy kì quái,đáng lẽ theo cốt truyện Hoàng Dung phải theo Quách tĩnh đi Đảo
đào hoa.

Còn bây giờ thì không thấy nàng,hắn hỏi nguyên nhân thì mới rõ.Hoàng dược sư
không biết nguyên nhân gì khi đọc xong lá thư được gửi từ đảo Đào hoa,không
cho Quách tĩnh cùng Hoàng Dung đóng phim buồn.Lão đánh ngất Hoàng dung rồi bế
đi,Nguyễn cao Tân suy tư khó hiểu.

Bổng nhìn lão ngoan đồng thì hơi hiểu,chắc là trên đảo người làm phát hiện lão
ngoan đồng mất tích mới viết thư báo cáo Hoàng dược sư,mà lão đông tà vì cửu
âm chân kinh nên vội vàng về đảo nên không cho con gái nháo sự.Quả nhiên chỉ
hiệu ứng nhỏ nhặc,mà thay đổi cả cốt truyện.

Mà cách đó không xa trên con tàu xa hoa,Âu dương phong đứng bên cạnh Âu dương
khắc nói :

-Khắc nhi con yên tâm,giờ này còn chưa thấy tàu của lão ăn mày,chắc là thằng ngốc Quách tĩnh đó đã bỏ cuộc.Con gái Hoàng lão tà sẽ mấy chóc làm vợ con...

Âu dương Khắc nghe thế cười rộ nói:

-Việc này nhờ chú giúp ta...Dung nhi có thành kiến với tiểu chất,e rằng nàng không đồng ý..

-Hừ...việc hôn nhân đại sự,há là nàng có thể quyết định.Con yên tâm chú đây biết rõ tính của Hoàng lão tà,hắn là người cổ quái.Lại là người kêu ngạo,tính cách của thằng ngốc quách tĩnh đó chắc y sẽ không thích.

Âu dương khắc nghe thế thầm mừng,đang hai chú cháu tự kỉ.Thì nghe tiếng ông
ông vang lên,ngẩng đầu lên thì thấy con chim sắt lớn.Hắn biến sắc vội đề
phòng,thầm nghĩ" trên đời này lắm cái kì thay,ta vào nam ra bắc mấy mươi năm
mà chưa thấy con chim lớn như thế".

Đang hắn suy nghĩ miêng mang thì nghe tiếng cười phát ra từ con chim sắt:

-Ha....ha...ha..lão động vật ở đó mà hóng gió đi...lão ăn mày ta đưa học trò đi cầu hôn.Đến khi cưới được nhớ đến dự tiệc..

Âu dương Phong cặp mắt híp lại,mặt dù trực thăng trên cao nhưng mắt hắn vẫn
thấy rõ ràng Hồng thất công.Thầm nghĩ"lão ăn mày ở đâu tìm được con chim quái
dị".Đành hỏi:

-Thất huynh...nói thế là ý gì...mà con chim sắt này chở huynh,là giống chim gì kì lạ...

Nghe thằng này nhà quê này hỏi,lão ngoan đồng cười hô hố nói:

-Hê...hê...hê..lão động vật ngươi thật quê mùa...đây là trực thăng biết chưa,không phải là độc vật...

Thấy lão già tóc bạc đúc đầu ra cười hắn,Âu dương Phong ngạc nhiên nói:

-Lão ngoan đồng là ngươi...

-Thế nào,từ khi ngươi lên chung sơn định ăn trộm cửu âm chân kinh,bị sư ca ta chưởng đến gần phế,đến bây giờ sao rồi...

Gặp hai thằng già cười đểu nhìn hắn như thằng ngu,Âu dương Phong cũng khó
chịu.Nếu không phải chúng đi hai thằng cùng nhau,Âu dương Phong không chừng đã
nhảy ra đòi đánh solo không chừng.Chợt hắn cảm thấy mặt ương ướt mùi hơi
khai,hơi ngẩn đầu thấy lão bá thông đứng tiểu xuống.Lão còn đắc ý cười nói:

-Nước tiểu này ta đây trả lại ngươi năm xưa...đánh ta một chưởng.Giờ chúng ta coi như huề nhau...

-Con mẹ mày...Châu bá Thông....-Âu dương Phong sờ nước đái trên mặt chửi ầm lên,tiện tay cầm cây gậy vận nội lực phóng thẳng lên trực thăng.Đáng tiếc vừa đến chưa được 2 m thì bổng cây gậy dừng giữa không trung,sau đó cây gậy xoay vòng tròn phóng thẳng xuống con thuyền.Kèm theo giọng nói:

-Chớ làm hỏng trực thăng của ta....không thì ta lấy mạng ngươi mà bù...

Âu dương Phong nghe thế đổ mồ hôi thầm nghĩ"có cao thủ tuyệt đỉnh trên đó".


Vạn Giới Trung Tâm Thương Mại - Chương #53