Người đăng: Heocondielac
Thế giới thần ăn.
Thiếu lâm tự.
Ban đêm gió se lạnh thổi đung đưa chiếc đèn tròn,trước bãi sân rộng mà các
tăng nhân dùng luyện võ.Kế gốc cây bồ đề có 18 tăng nhân toàn thân bóng bẩy
vàng óng,họ chính là hách hách nổi danh 18 vị đồng nhân thiếu lâm.
Mỗi người đều vây quanh chiếc bàn gỗ,trong đó có một người thanh niên mặc áo
thung trắng rách rưới.Trên tay cầm mười mấy lá bài,kế bên có 4 đồng nhân cũng
thế,một vị quăng lá bài xuống nói:
-Tôi đánh lá mười..
Người thanh niên chợt cười đùa nói:
-Nếu tôi có lá bồi có phải là tôi lớn hơn phải không..
Xung quanh mười mấy đồng nhân đều lên tiếng:
-Phải đó...
Một người trong đó thúc dục:
-Có tới thì tới lẹ đi..tôi đánh con đầm..
-Đánh con đầm hả..mà anh bạn à chừng nào tôi có thể đi ra chổ này đây hả...
Vị đồng nhân bên phải quăng lá bài nói:
-Đánh đi...trừ khi phương trượng cho anh đi nếu không thì không được..
-Vậy..thị chừng nào phương trượng cho tôi ra chỗ này dậy hả...anh bạn..
Nghe thế vị đồng nhân mới chỉ ông già quét rác nói:
-Nè anh coi..cái ông già đó năm 13 tuổi đắc tội với phương trượng rồi..
-Phải đó...đến giờ ổng còn chưa ra được-Mấy đồng nhân khác ùa theo nói.
-Thiệt hả...
-Phải...mà có việc gì đâu...nè anh có bài lớn thì đảnh ra đi...tụi mình đang chơi bài mà.Lần này thì anh thua chắc rồi..
Đột nhiên thanh niên quăng lá bài xuống chửi:
-Con mẹ nó...thiệt hiếp đáp người ta quá đáng mà...
Nói xong hắn lật cả bàn,làm đống bài rớt lung tung xuống đất.Thấy thế 18 người
đồng cùng nhau thủ thế hét:
-18 người đồng của thiếu lâm tự...
Rồi cả đám bay vô đánh tới tấp,đứa dùng ghế thằng dụng gậy.Còn mấy đứa ngoài
thì múa máy lung tung,chỉ tội cho thanh niên máu me đầy mình.Khoảng mấy phút
sau họ lôi thanh niên về phòng y,trong tình trạng lê lết.
Steve Châu máu chảy đầy đầu nằm dưới nền đất,ánh mắt hắn tan rã.Nếu không phải
nhìn hắn còn thở,người ta còn tưởng hắn chết rồi.Steve Châu tốn bao nhiêu công
sức để đi tìm học viện đầu bếp trung quốc,đến giữa đường bị sát thủ ám sát.Dẫn
đến chị gà tây bị giết,còn hắn thì lăn xuống vách núi.
Cũng may là không chết,nhưng lại bị lọt vào cái chùa biến thái.Còn đắc tội với
lão phương trượng,hắn từng nhiều lần nghĩ trốn thoát nhưng đều bị 18 thằng mất
dạy đánh đập như con thú.Hắn tuyệt vọng nằm trên sàn,trong lòng thì cầu
nguyện"Nếu trên đời thật có thần phật,làm ơn cứu tôi ra khỏi chỗ này đi
mà".Đúng lúc này trong đầu vang lên thanh âm:
-Ting....Vạn giới trung tâm thương mại đang tuyển quản lý tiệm thức ăn và khách sạn,ngài là một trong số người được chọn.Xin hỏi ngài có đồng ý hay không..
Steve Châu còn tưởng thần phật hiển linh vội vàng nói:
-Tôi...đồng ý..mau đưa tôi thoát khỏi chỗ này đi..
Dương phi Vân là truyền nhân của Ma y đạo số,hắn tự nhận mình là kì tài ngút
trời đáng tiếc là mệnh cách nghèo hèn.Người ta nói người học đạo sẽ không ai
tránh khỏi ba kiếp,kiếp thứ nhất là kiếp vô sinh.Người mang kiếp vô sinh cả
đời cô độc không con không cái,kiếp thứ hai là kiếp nghèo túng.
Người mang phải kiếp này,cả đời khó mà giàu sang nếu dùng thuật pháp để làm
giàu nhẹ thì tiền mất tật mang,nặng thì cửa nát nhà tang.Kiếp thứ ba là kiếp
chết yểu,người mắc kiếp này sống không quá ba mươi.
Có thể nói Dương phi Vân mắc cái kiếp thứ hai,là kiếp nghèo túng.Hắn từng
nhiều lần không tin,muốn nghịch ý trời kết quả đều thua thảm bại.Thay vì nhiều
lần thảm bại sẽ làm người nản chí,nhưng Dương phi Vân sẽ không phải, hắn càng
thua thảm thì càng muốn nghịch.
Hắn muốn cho ông trời biết rằng,cái thứ mà Dương phi Vân này muốn thì dù là
ông trời cũng đoạt không được.Hắn dùng mười năm ẩn nhẫn,để thu thập 7 vật kỳ
bảo để dựng lên Phi long thất tinh trận.Mong rằng nhờ vào trận này hắn sẽ
nghịch chuyển mệnh cách,thay đổi càng khôn.
Mấy hôm nay hắn có chú ý một đạo sĩ tên là Mao tiểu Phương,người này làm việc
chính trực đạo thuật cao siêu.Hắn cho rằng y sẽ biết Phi long thất tinh
trận,nên nhiều lần gặp mặt mong được kết bạn.Đáng tiếc người này bộc trực,biết
hắn làm việc cho Lưu đại Hải vì tiền thì không muốn dây dưa cùng hắn.
Hắn hôm nay tính ra mình có một kiếp đổ máu,nhưng lại có cơ duyên.Hiển nhiên
sẽ gặp được người muốn chờ,nghĩ đến đây hẳn là Mao tiểu Phương,đang hắn định
kêu tô mì để chờ đợi thì nghe tiếng nói phát ra từ trong đầu:
-Ting....Vạn giới trung tâm thương mại đang tuyển quản lý tiệm thức ăn và khách sạn,ngài là một trong số người được chọn.Xin hỏi ngài có đồng ý hay không..
Dương phi Vân bật dậy khỏi ghế thốt lên:
-Vạn lý truyền âm..không..không phải..
Dương phi Vân lắc đầu,tay phải bấm quẻ chợt sửng sốt.Mệnh y hôm nay có một ngã
rẽ,chẳng lẽ liên quan đến thanh âm phát ra.Nghĩ đến đây hắn lên tiếng đồng
ý,bổng quan cảnh thay đổi.Quán mì bên đường biến mất,xung quanh không phải là
con hẻm hắn hay đến.Thay vào đó là 2 cửa hàng một cái khách sạn,trang trí theo
kiểu tây âu.
Xung quanh còn nhiều người ăn mặt đồ nhà thanh,thậm chí còn nhà Minh.Lại vài
người ăn mặc rất tân tiến,đang định chặn một người để hỏi thì bàn chân đạp
phải cái gì.Định hình lại thì thấy một thanh niên nằm trên đất trên đầu đổ
máu,Dương phi Van vội vàng đở y hỏi:
-Này anh bạn...anh không sao chứ...này...
Lúc này người xung quanh cũng chú ý đột nhiên xuất hiện hai người,một người
mặt đồ quan nhà thanh chạy đến bên thanh niên ôm lấy y nói:
-Vi đại nhân...ai làm đại nhân bị thương ra nông nổi này,ngài không phải nói đi đái sao...
Nghe Đa long tiếng la,mấy người khách hàng vội vàng bu lại chỉ chỏ.Hoàng phi
Hồng là lang trung vội vàng đến bắt mạch cho y nói:
-Không sao Vi huynh đệ chỉ là mất máu quá nhiều nên ngất đi thôi...mà sao tóc y kì lạ vậy...
-Tránh ra coi.....-Vi tiểu Bảo chen vào đám đông,làm xung quanh tránh ra kì lạ nhìn hắn nói:
-Ồ Vi đại nhân không phải đứng ở đây sao,còn người nằm ở đó là ai.....nhìn hắn già như vậy không phải Tô chảnh chó à..
-Không giống lắm,tôi mới vừa thấy Tô sáng cùng sư phụ hắn lão ăn mày vừa mới vào Resident evil thế giới...
(Dương phi Vân là nhân vật phản phái trong phim Diệt ma hiệp đạo của Lâm chánh
Anh).