38:sư Thúc Tổ.


Người đăng: Heocondielac

Vạn giới siêu thị.

Một ông lão đi loanh quanh khắp nơi ánh mắt tò mò nhìn mọi thứ,thỉnh thoảng sờ
mó lung tung.Nếu nói y là tiếng tâm lừng lẫy Phong thanh Dương, người ta còn
khinh thường phun nước miếng ấy chứ.

Chứng kiến nhiều thứ thần kì như vậy Phong thanh Dương cảm thán,hắn vừa bán
độc cô cửu kiếm với giá 15000 coin.Thậm chí còn lấy ra mấy quyển bí tịch hồi
trẻ thu được,đều bán tuốt.Như thế hắn cũng có 30.000 coin.Mua một quả nhân sâm
18.000 coin,hắn còn lại 12.000 coin.

Đang tò mò cầm cây đèn pin thì một tiếng nói vang lên từ phía sau hắn:

-Đây là cái gì..

Lão thuận miệng đáp:

-Đèn pin...

Nhưng người này có vẻ không hiểu lại hỏi:

-Đèn pin ....là gì..

Hơi bực bội Phong thanh Dương quay đầu lại nhìn,chỉ thấy ông lão còn lớn tuổi
hơn mình.Tóc trắng bạc phơ,nhưng hai má ửng hồng hiển nhiên là nội công tinh
trạm đến chỗ hơn người.Đồng thời hẳn là đạo gia nhất mạch,thấy y lớn tuổi ánh
mắt lại hồn nhiên không một chút vấy bẩn,lại mang một tí ngây thơ của trẻ con.

Y nhìn cây đèn pin trên tay Phong thanh Dương,rồi nhanh tay chụp lấy đến nổi
Phong thanh Dương thất thần một lúc mới nhận ra, thầm bảo người này võ công
cao tuyệt.Mà lúc này Nguyễn cao Tân nghe được thông báo có khách nhân,hắn ra
sân tìm hoài không thấy gãi đầu thầm nghĩ"mẹ nó khách nhân là ai đây,tới đây
chưa được 5 giây đã chạy lung tung rồi".

Mãi cho hắn vào siêu thị thì mới biết y là ai,thì mới hiểu.Người này đến từ
thế giới Xạ điêu,có biệt danh lão ngoan đồng Châu bá thông,tính cách y như trẻ
con ham chơi.Vừa thấy siêu thị mới lạ liền điên điên chạy vào xem,nhìn mọi thứ
xung quanh mà như trẻ em thấy siêu nhân vậy.

Y quấn Phong thanh Dương hỏi đủ thứ làm hắn phát phiền đây,cũng may gặp được
Nguyễn cao Tân hắn liền chạy đến nói:

-Ây..da tiên trưởng ngài mau tới đây,người này hỏi ta riết, cũng phát phiền đây..

Châu bá Thông cầm băng vệ sinh mở ra hỏi:

-Này huynh đệ à..đây là cái gì đây...

Phong thanh Dương bó tay rồi cầm băng vệ sinh nói:

-Nhìn nó màu trắng lại dài 15 đến 20 cm chắc vải quấn vết thương rồi,ngươi nhìn xem mấy cái lỗ nhỏ trên băng vải là để cho máu chảy ra sẽ thẩm thoát vào đó.Người nghĩ ra được cách thiết kế băng vải trị thương này thật là thiên tài..

Nghe Phong thanh Dương giải thích,Nguyễn cao Tân sém té chổng vó.Con mẹ nó quả
nhiên là giang hồ lão luyện,lão nói đúng một nửa rồi.Đáng tiếc,người ta chỉ
dành nó để trị thương cho phụ nữ và thiếu nữ tuổi dậy thì mà thôi.

Nhìn phong Thanh thanh Dương,mà Nguyễn cao Tân nhớ đến lúc nhỏ mình.Số là bà
già kêu hắn đi mua băng vệ sinh,hắn lúc đó còn nhỏ không biết gì ,tò mò xé ra
xem thấy nó giống vải trị thương ,nên quấn bên tay phải đi rêu rao khắp xóm.

Nghĩ mà cảm thán tuổi thơ vô tri,mà đúng lúc này Vân la công chúa đến.Tay phải
giật băng vệ sinh đỏ mặt mắng Phong thanh Dương:

-Hừ...già còn vô sỉ...
Thấy lão ngẩn người Nguyễn cao Tân vội vàng nói với Chu bá thông:

-Lão Ngoan đồng hoan nghênh đến Vạn giới trung tâm thương mại...tôi là chủ nhân ở đây..

-A...ngài là tiên nhân kéo ta ra thoát khỏi Đào hoa đảo....

Nghe lão châu nói thế,Nguyễn cao Tân liền biết Quách tĩnh còn chưa đến cầu hôn
Hoàng Dung.Nghĩ đến đây hắn nhanh giải thích cho Châu bá Thông về nơi
này,thuận tiện dẫn lão đến lầu hai xem mấy quyển bí tịch.Làm lão Châu mừng
rỡ,thấy thế hắn mở miệng dụ dỗ:

-Sao ...có muốn học võ công trên đây không..

-Tất nhiên là muốn...nhưng mà ta không có coin...

-Vậy thì bán võ công đi,Cửu âm chân kinh...gì đó cũng được...

-Không được đâu...sư huynh ta khi lâm chung,dặn ta không được đưa cho ai Cửu âm chân kinh..

-Đó là do sư huynh ngươi sợ người xấu học được,nên gây họa cho võ lâm...ngươi xem nơi này cách biệt với thế giới ngươi,ai mà dám vào đây ăn trộm Cửu âm chứ.

Gặp Nguyễn cao Tân dụ dỗ,Châu bá thông cảm thấy có lý mà nghĩ"nơi này thần kỳ
như vậy chắc là sư huynh khi còn sống nói tiên cảnh,nếu bỏ Cửu âm chân kinh ở
đây thì an toàn nhất rồi".Nghĩ thế lão kiềm lòng không được bán nhanh để mua
võ công mới.

Nguyễn cao Tân cười vui vẻ,lại cảm thấy tội lỗi khi dụ dỗ con nít vậy.Nhưng mà
được ba quyển bí tịch lại cảm thấy đáng giá,Châu bá thông ngoài đưa Cửu âm còn
bán Không minh quyền cùng Song thủ hỗ bác.

Phong thanh Dương đi phía sau quan sát mà giật mình,nếu lão nhớ không lằm thì
Cửu âm chân kinh đã thất truyền mấy trăm năm rồi.Nghĩ đến đây lão tò mò hỏi
Nguyễn cao Tân:

-Tiên trưởng....lão điên khùng khùng này là ai thế..

Nguyễn cao Tân kì quái giật mình nhìn lão,mới chừng chừ nói:

-Tính ra ngươi phải kêu hắn tiếng sư thúc tổ...

-Hả ...tại sao....

-Vì sư tổ của ngươi cũng kêu hắn tiếng sư thúc...

-Cái này ...sao có thể...

-Sao không có thể,ngươi biết hắn là ai không....lão ngoan đồng...mà thôi nói hắn chắc ngươi không biết,nhưng nói sư huynh hắn là Vương trùng Dương chắc ngươi biết...

Phong thanh Dương giật mình nói:

-Vương...tổ sư....

-Đúng thế,Vương trùng Dương là sư huynh hắn,sư tổ ngươi Hắc đại thông kêu hắn là sư thúc..vậy hắn không phải sư thúc tổ ngươi sao...

Phong thanh Dương há miệng định nói gì,nhưng thấy được chỗ này thần kỳ như vậy
mà nghĩ"nơi đây ngay cả người nhà thanh cách triều đại ta mấy trăm năm còn
xuất hiện,nếu có tiền bối đời trước của ta đến đây cũng không có gì kì
quái,không chừng sau này Sư tổ của ta cũng xuất hiện ở đây không chừng".

Nghĩ rõ ràng lão cũng không soắn suýt nữa,mà mau chóng lại Châu bá thông quỳ
xuống nói:

-Phong thanh Dương...tham kiến sư thúc tổ...

Châu bá thông đang tìm kiếm bí tịch nghe lão Phong quỳ liếm giật mình nói:

-Hả..huynh đệ ngươi làm sao lại quỳ...

-Sư thúc tổ...ta..là ..đời sau của ngài...

-Cái gì...ngươi là con ta...sao già vậy....


Vạn Giới Trung Tâm Thương Mại - Chương #38