Người đăng: Heocondielac
Nhạc bất Quần nắm tay Lâm bình chi,hắn hôm nay rất vui mừng vì Lâm bình chi đã
đồng ý lấy hắn...à không đồng ý mang hắn vào Vạn giới trung tâm thương mại,sau
khi dụ dỗ hồi lâu hắn cũng làm cho Lâm bình chi bái hắn làm thầy.
Lễ bái sư rầm rã một ngày diễn ra ở Phúc Oai tiêu cục,sau khi làm lễ Nhạc bất
Quần mới kêu Lâm bình Chi dẫn hắn tới Vạn giới trung tâm thương mại.Cũng may
đã làm thầy trò Lâm bình chi không hố hắn,y nắm tay Nhạc bất Quần rồi biến mất
khỏi Lâm phủ.
Mà một màng nắm tay này đã bị Nguyễn cao Tân thấy được,hắn kì quái nhìn Lâm
bình chi.Còn tưởng thằng này đánh không lại Dư thương hải,bắt đầu luyện Tịch
tà kiếm pháp rồi chứ.Mà thậm chí nhanh đến độ có bạn trai luôn rồi,đáng tiếc
lại chọn trai già làm bạn.
Thấy Nguyễn cao Tân vẻ mặt,Lâm bình chi vội vàng buông tay Nhạc bất Quần rồi
nói:
-Tiên gia..đây là sư phụ tôi Nhạc chưởng môn,Nhạc bất Quần...
Đứng bên cạnh Nhạc bất Quần thấy học trò chào người trẻ tuổi thì giật mình,hắn
tưởng tiên gia phải hạc phát đồng nhan.Nhưng người trước mặt này quả thật ừ
tóc trắng như tuyết có phong thái người lớn tuổi,khuôn mặt tuy trẻ thật nhưng
chắc tuổi tác lớn vô cùng.Hắn không dám thất lễ vội vàng nói:
-Tại hạ Nhạc bất Quần,ra mắt tiên trưởng..
Ngạc nhiên với phán đoán sai lầm của mình,hắn còn tưởng thằng này là kép của
Lâm bình chi chứ.Nguyễn cao Tân hơi lúng túng nhưng mặt không đổi sắc nói:
-Thì ra là Nhạc chưởng môn..thất kính..thất kính..
-Không dám...Nhạc mỗ vừa thấy Tiên trưởng thì ngưỡng mộ vô cùng,như nước sông cuồn cuộn lại như Hoang Hà....
-Được rồi ta hiểu...-Nguyễn cao Tân vội vàng cắt đứt hắn xả đạm,rồi lười hướng dẫn hắn nên nhìn Lâm bình Chi nói:
-Dẫn sư phụ ngươi vào siêu thị vài vòng đi..nếu hắn có bán gì thì gọi ta..
Lâm bình chi vội vàng gật đầu,hắn dẫn Nhạc bất Quần vào siêu thị.Lần đàu tiên
trong đời vào siêu thị,Nhạc bất Quần dù có tố chất chưởng môn nhưng không thể
tránh có phần hai lúa mới lên tỉnh.
Hắn bước đến cửa siêu thị,thì chợt thấy cửa kiếng không ai kéo mà tự động đẩy
ra,hắn tò mò đi ra đi vào nhìn cánh cửa.Lâm bình chi mất mặt vội vàng kéo hắn
vào trong,vừa bước vào thì thấy xung quanh hơi lạnh.Hắn giật mình nói:
-Quả là tiên gia phúc địa,nơi đây mặt dù hơi lạnh nhưng lại không đến nổi phát rét,với lại không khí lại trong lành thật là hay..
-Sư phụ à...đây là máy lạnh không phải phép thuật,ở đây cũng có bán nó.Nhưng yêu cầu phải có điện mới được..
-Thật...vậy thì đáng tiếc,mà điện là cái gì...
Thấy Nhạc bất Quần hiếu kì hỏi không ngừng,Lâm bình chi cũng chóng mặt.Hắn mới
đến đây 1 lần sao mà biết được,chỉ nghe người ta nói mới biết thôi.Hai người
đi lòng vòng mới đến quầy bán súng,Lâm bình chi chỉ trên tường mấy thanh súng
nói:
-Sư phụ xem..nơi đây bán súng đó,cái vũ khí hôm trước đệ tử sử dụng đều từ đây mua.Thầy xem cái ống tròn người ta kêu là Rocket,chỉ cần bắn trúng dù là Tiên thiên cao thủ đều phải chết,còn cái cây dài dài kia kêu là súng bắn tỉa có thể bắn với khoảng cách xa ngàn mét trở lên..
Lâm bình chi vừa đi vừa giải thích,làm Nhạc bất Quần chảy nước miếng thầm kêu
phải mua mấy cây về thử mới được.Quả nhiên súng là đàn ông vũ khí,ngay cả
người cổ đại như Nhạc bất Quần còn thèm nữa là.
Sau khi quan sát tầng trệt hai thầy trò lên tầng 2,khi đi vào thang máy Nhạc
bất Quần tò mò đánh giá.Thầm bảo kì lạ,chẳng lẽ tiên gia đi bộ lười đến mất độ
chỉ lên lầu hai cũng cần vào phòng này.
Lầu 2 cách cục cũng như lầu một chỉ khác sản phẩm đều rất ích,đa số đều là thư
tịch.Có thể nói lầu 2 giống nhà sách hơn,chỉ có điều ở đây cấm đọc sách cùng
tu luyện.Bây giờ siêu thị chỉ bán toàn là sách cấp E,cấp D thì rất ít.
Nhạc bất Quần nhìn đến Quầy cấp D thì mắt sáng lên,trong đó có tuyệt học cái
bang"giáng long thập bát chưởng"và"Đả cẩu bổng pháp".Tuy rằng chỉ là tàn quyển
cũng làm hắn thấy thèm,đặc biệt là khi thấy Như lai thần chưởng tuyệt học như
vật hắn mừng rỡ.
Hận không thể cướp lấy đọc,nhưng mà hắn không dám.Đi lanh quanh một vòng hắn
cùng Lâm bình Chi đến lầu ba,Trên đây rất nhiều sản phẩm làm hắn chỉ muốn quỳ
liếm.Nào là Quả nhân sâm,Đèn pin thu nhỏ,vòng xuyên thấu,bút vẽ thần kỳ....
Thấy nhiều như vậy vật,hắn ngứa ngáy trong người nên quyết định cùng Lâm bình
chi xuống bán bí tịch.Cùng lúc đó Vân la công chúa cũng đến tìm Nguyễn cao
Tân,khi biết được Thiên tàn không thể vào đây nàng xin hắn ở đây tạm.
Xét thấy nơi đây cần nhân viên,Nguyễn cao Tân cho nàng cùng tiểu mai nô tỳ làm
nhân viên siêu thị.Dù sao trong đó thiếu người hướng dẫn giới thiệu,và đặc
biệt là thiếu gái.Không thấy siêu thị nào cũng có em gái tiếp viên đứng trông
quầy sao.
Mà lúc này Nhạc bất quần cũng đến đổi bí tịch,hắn lấy ra Tử hà thần công D,Hỗn
nguyên công E+,Hoa sơn cơ bản kiếm pháp E,Triều dương nhất kiếm cấp E+,Dưỡng
ngô kiếm pháp E+,Hi di kiếm pháp D-...
Rất nhiều võ công Hoa sơn mà hắn không lấy ra được,chủ yếu là do hắn bây giờ ở
thành Phúc châu.Nếu ở Hoa sơn hắn dọn cả bí tịch ra rồi,mặc dù như thế.Nhạc
bất quần cũng kiếm bộn được 33.000 coin cũng coi là nhà giàu trong đây rồi.
Thấy bí tịch bán được nhiều như vậy coin,Nhạc bất Quần cũng vui vẻ cười.Nhưng
như thế còn không đủ hắn mua quyển Như lai thần chưởng,hắn quyết định giữ lại
chờ về gặp sư muội dụ nàng mấy quyển.
Nhìn Nhạc bất Quần vui vẻ,Nguyễn cao Tân suy nghĩ rồi nói:
-Ta có tin tức muốn bán cho ngươi,bảo đảm khi nghe xong ngươi sẽ kiếm được một vố lời ..chỉ cần 100 coin ta báo cho biết.
Nghe Nguyễn cao Tân nói thể,Nhạc bất Quần không từ chối,hắn vừa có mấy chục
ngàn coin mà.Một trăm coin chuyện nhỏ,thấy hắn trả tiền sảng khoái Nguyễn cao
Tần nghĩ"biết thế mình lên giá 500 coin",hơi hối hận mà thôi Nguyễn cao Tân
cũng đàng hoàn nói:
-Năm xưa Ngũ nhạc kiếm phái đã từng dụ ma giáo lên tư quá nhai để dùng bẫy giết họ.Những người trong Ma giáo bị nhốt ở hang động trong Tư quá nhai,dẫn đến sinh hận.Họ quyết định dùng võ học của mình phá hết kiếm pháp của ngũ nhạc kiếm phái,cho nên ở Tư quá nhai trong động diện bích phía sau tường đá,có lối đi vào sâu trong hang.Trong đó có chứa tất cả kiếm pháp của ngũ nhạc kiếm phái.
Nhạc bất Quần ngạc nhiên nhìn Nguyễn cao Tân,hắn cũng từng nghe sư phụ mình
nói.Nhưng chỉ biết sơ sơ là Tư Quá nhai đã từng nhốt ma giáo mà thôi,nếu như
theo tiên trưởng nói đúng,như vậy không phải hắn kiếm lời sao.Nghĩ đến đây hắn
hận không thể về hoa sơn lập tức,nhưng câu nói của Nguyễn cao Tân kế tiếp làm
hắn sửng sờ:
-Đúng rồi,quên nhắc ngươi.Phong thanh Dương ẩn cư trong tư quá nhai,ngươi có thể đưa hắn vào đây nếu muốn.