Săn Chuột


Người đăng: emlagi_baoanhyeuem@

Sáng sớm ngày thứ hai,Hoàng Phong ba ngươi tiếp tục chuyến hành
trình không phương hướng.

Nhạc Phương thấy cả buổi sáng Hoàng Phong miệng luôn lẩm bẩm tính
toán,tò mò hỏi :” Ông chủ,lần này chúng ta lại đi tìm người hữu
duyên?”

“Lần này không phải.” Hoàng Phong lắc đầu,nói tiếp :” Hiện chúng ta
đang thiếu hàng,số hàng còn lại chỉ đủ dùng một đoạn thời
gian,vậy trước mắt chúng ta ưu tiên tìm kiếm bảo vật.”

“Vậy chúng ta đi đâu.” Nhạc Phương trong mắt có chút hưng phấn,mấy năm
nay nhàn nhã,nàng cũng muốn vận động một chút.

“Trước không vội.” Hoàng Phong lắc đầu cười.

“Muốn tìm bảo vật,trước tiên cần công cụ tìm kiếm,lần này chúng ta
đi tìm chính là nó.” Hoàng Phong từ bọc hàng lấy ra một cuộn giấy
bằng da thú,đưa cho Nhạc Phương cùng Tú Huyên.

Mở ra cuộn giấy da thú,Tú Huyên cùng Nhạc Phương cùng sửng sốt.

Bên trong cuộn giấy nó năm hình con vật,mỗi con đều màu sắc khác
nhau,nhưng hình dạng đều là những con chuột.

“Ông chủ,chúng ta tìm năm con chuột này.” Nhạc Phương mở miệng hỏi.

“Cho ngươi sách đọc cũng phí.” Hoàng Phong lườm nàng một cái,trách
mắng.

Nhạc Phương xấu hổ,trong lòng oan ức,hắn cho nàng sách đều là thảo
dược,luyện đan các kiểu,có quyển nào ghi chép về linh thú đâu chứ.

“Đây là Ngũ Hành Tầm Bảo Thử,một loại linh thú cao cấp,không có
tính công kích,nhưng rất mẫn cảm với linh khí,mỗi con đều có thể
cảm ứng đồ vật khác nhau,ví dụ: Mộc Linh Thử có thể cảm ứng được
linh thảo trong một khoảng cách nhất định,Kim Linh Thử có thể tìm
kim loại,Thổ Linh Thử có thể tìm được khoáng thạch trong lòng
đất,Hỏa Linh Thử có thể giúp ngươi tìm kiếm các loại dị hỏa,Thủy
Linh Thử có thể tìm thấy Dị Thủy,chúng là linh thú rất đáng bồi
dưỡng đó.

Loại linh thú kiểu này,thiên địa rất hiếm,mỗi lần xuất hiện đều
đem đến tranh cướp,nắm giữ một con trong số đó là ngươi nắm giữ một
cái la bàn tầm bảo tự động,còn có một loại đặc biệt hơn cả là
Phệ Hồn Thử,ngoài tầm bảo ra nó còn có linh hồn công kích,nếu linh
hồn đủ mạnh,nó còn có thể diệt thần…”

Hoàng Phong thao thao bất tuyệt,giảng giải về ngũ hành tầm bảo
thử,bên cạnh nói luôn một phần thông tin cần lưu ý.

“Vậy chúng ta lần này đi tìm một trong số chúng.” Lần này Tú Huyên
hỏi.

“Không,ta vừa nhận được tin tức,có năm con cùng xuất hiện tại Thánh
Sơn,ta lần này muốn săn cả năm con cùng một con đáng giá hơn nữa.”
Hoàng Phong cười hì hì,sắc mặt như đang mơ tưởng mình đang ngồi trên
một bảo tàng vô tận.

“Cả năm con cùng xuất hiện? không phải ngài đã nói mỗi lần chúng
xuất hiện chỉ đơn lẻ một con thôi sao?” Nhạc Phương kinh hô.

“Đúng vậy,mỗi lần chúng xuất hiện chỉ đơn lẻ một con,nhưng cũng có
ngoại lệ,cứ vạn năm một lần,chúng tề tụ lại gặp mặt vương giả
của chúng.Chúng ta may mắn,thời gian chúng tề tụ còn cách hơn ba
tháng,lại ngay giới này.” Hoàng Phong gật đầu,cười hắc hắc

“Vương giả của chúng chẳng lẽ là Phệ Hồn Thử?” Nhạc Phương đưa ra
nghi vấn.

“Phệ Hồn Thử tuy thiên phú cũng tốt,nhưng không có tư cách xưng Vương,
cái mà ta nói chính là Thôn Tinh Thử.”

“Thôn Tinh Thử?” Các nàng chưa nghe qua Hoàng Phong nói về loại linh
thú này.

“Thôn Tinh Thử,có thể xưng Vương trong các loại linh thú,thiên phú
không thấp hơn Long tộc hay Phượng tộc,công kích cũng mạnh mẽ vô
cùng,nếu toàn lực bồi dưỡng,cũng là một sự trợ giúp không tồi,con
vật này ta đã định nó làm sủng vật rồi.” Hoàng Phong cười đê tiện.

“Lúc săn tìm,ta sẽ toàn lực đi tìm vương giả của chúng,nhiệm vụ
của các ngươi là toàn lực thu thập đủ ngũ hành linh thử,đây cũng
là nhiệm vụ đầu tiên ta giao cho các ngươi,đừng làm ta thất vọng.”

“Được.” Cả hai đều gật đầu.

“Đến lúc đó,các ngươi cố gắng đề thăng thực lực,hiện nay ta
biết,không chỉ mỗi chúng ta có tin tức,những thế lực khác cũng đã
biết,đến lúc đó là một hồi tranh đấu.” Hoàng Phong ném cho Tú Huyên
một quyển công pháp,dặn dò.

Lại nhìn thực lực hai người chép miệng :”Cố gắng tu hành a,làm nhân
viên của ta thực lực yếu kém như vậy cũng làm ta mất mặt.”

Nhạc Phương trên mặt không biểu hiện gì,câu này Hoàng Phong nói không
chỉ một lần,còn Tú Huyên thì mặt đen lại,vẫn im lặng không nói.

“Ha ha,thiên tài địa bảo,ta đến đây.” Hoàng Phong cười to,thúc hắc
ngưu hướng Thánh Sơn mà đi.


Vạn Giới Tạp Hóa - Chương #6