Làm Ăn


Người đăng: emlagi_baoanhyeuem@

Ngày ngày thấm thoáng trôi qua,thu đi đông đến.

Từ lúc Nhạc Phương bán mạng mình cho Hoàng Phong đã qua ba năm.

Ba năm này,nàng đã quen với việc bị Hoàng Phong sai sử,hiện giờ công
việc duy nhất của nàng chỉ là hằng ngày sáng sớm pha hồng trà cho
Hoàng cùng lau dọn một số vật dụng.

Hoàng Phong đáp cho nàng ba quyển sách,muốn nàng làm quen với các
hàng hóa cùng tri thức.

Ngoài tu luyện ra,nàng chỉ cầm sách mà đọc.

Thông qua sách vở,kiến thức của nàng tăng lên mảng lớn,cái gì không
hiểu nàng đi hỏi Hoàng Phong,nhưng kiến thức của Hoàng Phong chỉ cho
nàng đều vô cùng mới mẻ,có những thứ từ trước đến nay nàng còn
không dám tưởng tượng.

Thấy Nhạc Phương có thiên phú về đan dược,Hoàng Phong cũng dạy dỗ
nàng một phen,không làm hắn thất vọng,Nhạc Phương rất nhanh nắm được
dược lý cùng khống hỏa,tuy cảnh giới còn thấp nhưng cũng đã có
thể luyện được một số hạ phẩm đan dược.

Đặt quyển “Linh Dược Toàn Khoa” xuống,Nhạc Phương nheo nheo con
mắt,nàng tiến đến trước mắt Hoàng Phong.

“Ông chủ”

“Hả.” Hoàng Phong đáp.

“Chúng ta là một tiệm tạp hóa?” Nhạc Phương hỏi.

“Đứng vậy,một tiệm tạp hóa” Hoàng Phong cười đáp.

“Vậy tại sao ông chủ lại mở hàng giữa khu rừng hoang vu?,nếu ngài
mở cửa hàng bên trong thành thị sẽ rất đắt khách.” Nhạc Phương đưa
ra đề nghị.

Hoàng Phong lắc đầu,cười :”Chúng ta không phải tạp hóa bình
thường,ta chỉ bán hàng cho người hữu duyên”.

“Người hữu duyên?” Nhạc Phương sửng sốt,rồi lại hỏi :”Thế nào là
người hữu duyên.”

“Người hữu duyên,có duyên với ta,có duyên với ông trời,có duyên với
thiên địa vũ trụ vô tận…” Hoàng Phong bình tĩnh trả lời.

Nhạc Phương nghe được câu trả lời,rơi vào trầm tư,suy nghĩ câu nói
của Hoàng Phong.

“Vậy ta là một người hữu duyên?” Bỗng nàng ngẩng đầu hỏi.

Hoàng Phong cười nói :”Đúng vậy,ngươi hữu duyên với ta,lên vậy ta mới
thu ngươi làm nhân viên.”

Nhạc Phương gật đầu không nói.

Chính xác nàng mới là người được lợi,tuy nói là mình bán cho
Hoàng Phong nhưng hắn chưa từng đưa ra yêu cầu quá đáng,hằng ngày chỉ
đun nước pha trà.

“Ngươi cũng chăm chỉ tu luyện,nhân viên của ta mà quá yếu cũng làm ta
mất mặt” Bỗng Hoàng Phong nói.

Nhạc Phương cười khổ,câu này Hoàng Phong nói không biết bao nhiêu
lần,hiện nàng đã là Thánh cấp sơ giai,trên đại lục đã là cường
giả,nhưng trong mắt Hoàng Phong vẫn là quá yếu.

Bỗng bầu trời vang những tiếng “ cách cách”,trên đầu bọn hắn hư
không vỡ ra một lỗ đen nhỏ,một ngọn lửa phiêu phiêu bay ra.

Nhìn cảnh tưởng này Nhạc Phương giật mình,âm thầm đề cao cảnh giác.

Hoàng Phong nhìn thấy ngọn lửa cũng cười cười.

Ngọn lửa nhanh chóng đáp xuống trước mặt Hoàng Phong,hóa thành một
cộng lông chim đỏ rực.

Hoàng Phong bắt lấy,đặt cộng lông trên trán của mình rồi nhắm mắt
lại.

Qua hồi lâu,Hoàng Phong mở mắt,vẻ mặt vui vẻ :”không tệ.”

Trong tay hắn xuất hiện một viên linh quả màu tím,cộng lông chim đỏ
rực bỗng hóa thành một ngọn lửa bao bọc viên linh quả rồi tiến về
một chiếc lồng chim phía sau Hoàng Phong.

Trong lồng chim dưỡng một con chim sẻ,toàn thân đỏ rực,lông đuôi không
có một cái,làm người ta cảm thấy buồn cười.

Con chim sẻ nhìn thấy ngọn lửa lao về phía mình,bỗng há mồm nuốt
cả ngọn lửa lẫn linh quả rồi cuộn tròn lại,nhắm mắt đi ngủ.

Nhạc Phương cũng không thấy là lạ,ba năm nay nàng đi theo Hoàng
Phong,đủ loại chuyện kì quái diễn ra,một con chim nuốt lửa cũng là
bình thường.

“Chúng ta thu dọn một chút,chuẩn bị khởi hành” Hoàng Phong vẻ mặt
rạng rỡ.

“Khởi hành?” Nhạc Phương có chút ngạc nhiên,ba năm nay nàng rất nhiều
lần khuyên lên chuyển địa điểm,nhưng Hoàng Phong không chịu,hiện giờ
lại di chuyển.

“Ta phát hiện một mối làm ăn,nếu cẩn thận chúng ta phát tài” Hoàng
Phong vui mừng nói.

“Được” Nhạc Phương gật đầu,bắt đầu thu dọn hàng quán treo lên trên
thân hắc ngưu.

Thân hắc ngưu vô cùng rộng rãi,dù có hàng hóa vẫn còn chỗ cho hơn
năm người ngồi.

Hoàng Phong vỗ vỗ thân hắc ngưu :”Đến Ngọc Thành.”

Hắc ngưu chậm rãi đứng dậy,hướng phía đông mà đi.


Vạn Giới Tạp Hóa - Chương #2