560:


Người đăng: Javatan

Chương 560:

“Có chuyện gì đó đang xảy ra. Nhìn kìa.”

Một đám mây đen đã xuất hiện ngay phía trên hòn đảo Alcatraz. Nó hiện lên ngay
phía trên khu nhà tù bỏ hoang trong hình thù uốn lượn và bây giờ lơ lửng giữa
thinh không như khói, nhưng đám khói này mãi không tan đi: nó chuyển động và
xoáy tròn thành một khối đen đậm đặc.

"Những con chim," Josh nuốt nước bọt một cách khó nhọc "Phải có đến hàng nghìn
con."

"Mười nghìn con là ít !!" Sophie chỉnh lại. Cô quay đầu nhìn Flamel. "Chúng là
gì thế?"

"Những đứa con của Morrigan." Ông nói một cách nghiêm túc.

"Rắc rối," Sau đó ông tự nói tiếp."Rắc rối to rồi đây."

Và rồi, như thể đang được điều khiển bởi một mệnh lệnh nào đó, đám đông khổng
lồ những con chim bay khỏi hòn đảo, hướng thẳng về phía cây cầu.

Josh bấm cái nút bên cửa sổ, tấm kính màu bắt đầu hạ xuống. Âm thanh của đàn
chim vang lên ầm ĩ, tiếng quạ kêu rè rè khàn đặc nghe như một tràng cười đinh
tai.

Nicholas Flamel chồm lên phía trước và đặt tay trái của mình lên vai Josh:

"Cháu nên tập trung lái xe. Và…”

"Đừng ngừng lại...dù cho bất kì chuyện gì xảy ra đi nữa, ngay cả khi cháu đụng
phải một vật nào đó. Cứ lái. Càng nhanh càng tốt. Phải ra khỏi cây cầu này."

Có một điều bất bình thường nào đó trong giọng nói cố giữ cho có vẻ bình thản
của Flamel khiến cho Sophie cảm thấy hoảng sợ còn hơn là khi ông hét to lên.

"Đừng quên kéo cửa kính lên, Josh," Sophie nói bình tĩnh: “Chúng ta không muốn
bất cứ cái gì lọt vào đây."

"Chúng ta đang gặp rắc rối, đúng không?" Sophie thì thầm, mắt nhìn Nhà Giả
kim.

"Chỉ khi nào bọn quạ bắt được chúng ta mà thôi." Flamel nói với nụ cười mỉm.

“Vậy thì ta sẽ không bị bắt…” Josh tiếp lời.

Cậu để ý thấy một khoảng hờ giữa hai chiếc xe hơi - một chiếc Toyota cùng một
chiếc xe Lexus. Không thèm nhắm mắt, cậu đưa chân nhấn mạnh phía dưới sàn và
chiếc xe nặng nề lao về phía trước.

Khoảng trống không đủ rộng. Chiếc xe ba người quệt vào những chiếc kính phía
bên hông của hai chiếc xe khác tạo ra một vụ va đụng nhỏ. "Ối..." Josh la lên
một cách phấn khích và ngay lập tức thả chân ra.

"Chạy tiếp đi." Nicholas Flamel đề nghị một cách dứt khoát.

Quyết thôi không còn nhìn vào kính chiếu hậu, Josh cho xe vút lên phía trước,
bỏ lơ những tiếng còi xe và những tiếng la hét phía đằng sau. Cậu cứ luồn lách
chiếc xe từ phía ngoài vào chính giữa rồi lại ra ngoài, chỉ để xe vượt lên
bằng bất cứ giá nào.

Flamel xoay người trên ghế. Ông nhô đầu nhìn ra kính chiếu hậu để quan sát đám
đông hỗn loạn mà thằng nhóc vừa gây ra.

"Ta nghĩ là cháu đã nói cháu có thể lái xe.”

"Cháu có thể lái," Josh khẳng định một lần nữa, cậu cố nói một cách bình tĩnh
và điềm đạm:

“Cháu chỉ không nói là mình lái xe giỏi.”

"Chị nghĩ là họ còn nhiều chuyện khác để lo lắng," Sophie thì thầm.

Những con quạ đã bu đầy cầu Cổng Vàng. Hàng chục nghìn con. Chúng bay đến từng
đàn như những làn sóng đen, cánh đập xoành xoạch, kêu gào ầm ĩ.

Chúng bay lượn trên những chiếc xe và mổ lia lịa vào lớp thủy tinh hay kim
loại. Những chiếc xe hơi va vào nhau trên suốt chiều dài của chiếc cầu.

"Bọn chúng đang đến," Sophie nói vội vã. Cô nín thở. Cô nín thở đồng thời nghe
thấy tiếng tim mình đập thon thót trong lồng ngực.

Một đám quạ đen dày đặc bay đuổi theo chiếc xe hơi.

Hầu hết xe cộ đang lưu thông trên cầu rơi vào trạng thái ngừng trệ. Mọi người
ngồi chết lặng kinh hoàng trong xe của mình khi đàn quạ bay qua nóc những
chiếc xe, hôi thối và ầm ĩ.

Riêng chiếc SUV của ba người là chiếc xe duy nhất còn di chuyển. Josh chôn
chặt chân mình xuống sàn xe và kim tốc độ chỉ con số gần 80.

Và rồi bầy quạ đông đen đồng loạt đậu trên mũi chiếc SUV.

Sophie thét lên và Josh cố lắc mạnh thình lình chiếc xe, cố gắng gạt bỏ con
quạ hình thù dữ tợn ra xa, nhưng nó vẫn bám chặt vào mui xe.

Đám quá ánh mắt dữ tợn nghiêng đầu qua một bên, nhìn Josh đầu tiên, rồi đến
Sophie, và rồi chỉ với hai cú nhảy ngắn, nó đã tiến tới ngay sát kính chắn gió
và cố sức đập vỡ kính để vào bên trong, đôi mắt đen lóe sáng.

Nó mổ lấy mổ để trên mặt kính..... những vết trầy xước nhỏ bắt đầu xuất hiện
như mưa.

"Không thể nào… Ngăn nó lại." Josh hét lên nói.

Con quạ mổ thêm một nhát và một lỗ nhỏ khác xuất hiện. Rồi ào một cái, con quạ
thứ hai, thứ ba rồi thêm vài con quạ khác nữa nhào tới đậu trên nóc xe.

Trần xe bằng kim loại giờ như bằng giấy, kêu lên những âm thanh sắc nhọn khi
lũ quạ bắt đầu mổ như điên vào đó.

"Đây không phải là những con quạ bình thường. Ba con phía trên nóc, con quạ ở
mui xe là loại Quạ Tàn Khốc, chúng là những thú cưng đặc biệt của Morrigan."

“Morrigan là ai chứ… Ahh” Josh run giọng hỏi, hiểm nhiên đám quạ điên này
khiến cậu sợ.

Con quạ to ở mui xe lại mổ tiếp tục vào kính chắn gió, và lần này, cặp mỏ của
nó thực sự đã xuyên thủng lớp kính.

Giờ thì những con quạ còn lại đều đã bay tới chiếc SUV. Chúng phủ dày lên
chiếc xe như một đám mây đen khổng lồ.

Đầu tiên là hàng tá, rồi hàng trăm con tụ tập trên mui xe, nóc xe, cửa xe hay
bất kỳ chỗ trống nào có thể đậu được. Nếu một con bị hất văng ngay lập tức
hàng con chục con bay tới lấp vào chỗ trống.

Âm thanh bên trong chiếc xe thật náo động đến mức không thể tưởng tượng được
khi mà hàng nghìn con quạ ra sức mổ vào kim loại, thủy tinh hay cánh cửa.

Có hàng trăm con đậu trên mui xe, cố đập vỡ kính chắn gió, và Josh không thể
nhìn thấy phương hướng và cậu nhấc chân ra khỏi chân ga. Ngay lập tức chiếc xe
đi chậm lại.

"Lái đi." Flamel hét lên. "Nếu cháu ngừng lại, chúng ta sẽ thật sự chết đó."

"Nhưng cháu không nhìn thấy gì cả!"

Flamel chồm người lên khỏi những chiếc ghế và duỗi thăng tay phải. Một quả
bóng nhỏ lửa cháy xèo xèo xuất hiện trên đầu các ngón tay ông.

"Nhắm mắt lại." Ông ra lệnh.

Không chờ xem bọn trẻ có vâng lệnh hay không, ông ném quả bóng về phía tấm cửa
kính. Mặc dù đã khép mắt, cặp sinh đôi vẫn có thể nhìn thấy tia sáng đột ngột
lóe lên nơi đằng trước cửa xe. Một cảm giác nóng bỏng lóe lên rồi biến mất.

“Ầmm..”

"Bây giờ thì lái đi," Nicholas Flamel nói.

Khi hai chị em mở mắt, phần lớn những con quạ đã bị hất văng khỏi mui xe và
một vài con còn trụ lại trông có vẻ rất hoảng sợ, kinh hoàng. Cả hai thở phào,
nhưng nhà giả kim dội một gáo nước lạnh:

"Việc này sẽ không giữ chúng ra xa được lâu đâu,"

Ông nhìn lên trên đầu khi mà một cặp mỏ sắc như dao cạo đục thủng một lỗ nhỏ
trên nóc xe.

Sophie ngoái đầu nhìn ra cửa sổ. Cô có thể nhìn thấy nhiều con quạ nữa - hàng
nghìn - đang bay đến để thay thế cho những con quạ đã bị hất văng ra và cô
hiểu họ sẽ khó đánh bại bọn quạ. Đơn giản là bọn chúng quá đông.

"Hai đứa có nghe thấy gì không ?” Nicholas Flamel khuôn mặt biến đổi nói.

"Cháu không nghe thấy gì cả," Josh trả lời một cách dứt khoát.

Sophie sắp sửa đồng ý với cậu em ngay vừa khi cô nghe thấy những âm thanh kỳ
lạ.

Rồi đột nhiên cô cảm thấy những sợi lông nơi cánh tay mình rùng rùng dựng đứng
lên. Chậm chạp và lẻ loi, âm thanh mới đến phủ trùm lên tất cả.

Giống như là một làn gió mát thổi mềm mại và nhẹ nhàng lúc ban đầu sau đó mạnh
dần lên đến mức ồn ào cùng giận dữ.

Và rồi cơn gió tràn đến.

Nó chạy dọc theo chiều dài của Cổng Vàng thổi bay nhưng con quạ ra khỏi những
chiếc xe hơi và tung chúng lên giữa không trung.

Cuối cùng thì cơn gió đã tiến đến chiếc SUV.

Vèo Vèo

Chiếc xe chỉ vài phút trước đó còn bị bầy quạ bám đen đặc nay đã được giải
phóng và lũ quạ thổi tung ra xa.

Sophie thò đầu ra khỏi chiếc SUV. Đàn quạ khổng lồ đã bị thổi xoáy tung lên
trời, bồng bềnh trong làn gió.

Khi một con vừa thoát ra được thì ngay lập tức làn gió ấm áp đập lấy nó và đẩy
nó bay dạt về bầy chim còn lại. Nhìn từ phía dưới, lũ quạ trông như một đám
mây bẩn thỉu... rồi khi đám mây tan biến đi bởi đàn chim đã tách riêng ra, bầu
trời trở lại xanh trong quang đãng.

"Chúng ta thoát. Có phải ông đã gọi cơn gió đến, Níck ?"

Nichlas Flames mỉm cười, khẽ lắc đầu:

"Không. Ta không điều khiển được nguyên tố Gió đó. Khả năng đó thuộc về loài
Elder và một số rất ít con người."

“Vậy nó từ đâu..”

Nhà giả kim cười bí ẩn:

“Ta đã gọi trợ giúp.”


Vạn Giới Pháp Thần - Chương #560