Lý Thiên Tinh (2)


Người đăng: ThienMa12

Viên Hầu

Thân phận : vương của 1 phần lãnh thổ trong Vạn Niên chi địa

Tu vi : Võ Tông nhất phẩm

Huyết Mạch : Thượng phẩm

Vô Thiên nhìn thấy thanh kiếm trên tay của Lý Thiên Tinh thì không khỏi tò mò
liền vào tra xét thì không khỏi giật mình.

Vũ khí : Tử Vong chi kiếm

Phẩm chất : ?????

Thuộc tính : + 200 ( mới mở ra được 1 phong ấn

‘ Bả mẹ nó, mới mở ra một phong ấn mà đã + 200 thuộc tính, nếu mở thêm vài cái
nữa thì có thể khiêu chiến Võ Tông, Võ Tôn, đúng là vũ khí của đại năng có
khác mặc dù nó đang bị phong ấn nhưng dù vậy uy lực của nó cũng hết sức ghê
gớm ‘. Vô Thiên xem xong không trợn mắt

Có thanh kiếm này, cộng thêm kiếm pháp tinh thông, bởi vậy cái kia Viên Hầu
mới có thể cố kỵ trùng trùng điệp điệp, không dám quá phận tới gần.

Kiếm khí tung hoành, như Phi Long Tại Thiên, lại trang bị nàng kia xuất sắc
dung mạo, ngạo nhân dáng người, nói không nên lời được cảnh đẹp ý vui.

Vô Thiên thấy đẹp mắt, cái kia Viên Hầu nhưng lại khổ không thể tả, một mực
tại phát ra oa oa kêu to, không ngừng mà né tránh né tránh, không dám thẳng
anh hắn phong.

Đánh nhau một lúc thì Viên Hầu nổi giận gầm lên một tiếng đã là tung nhảy ly
khai, thân hình như điện, lập tức liền đi xa biến mất.

Lý Thiên Tinh cũng không có truy kích, tựa hồ cũng biết con kia Viên Hầu nhanh
nhẹn, nàng căn bản không có khả năng tại trong núi rừng đuổi theo, bang địa
một tiếng đem lợi kiếm trở vào bao, một đôi hắc bạch phân minh mắt đẹp nhưng
lại hướng Vô Thiên ẩn thân đại thụ nhìn sang.

‘Còn không có có xem đủ sao?’. Nàng lạnh lùng quát tháo, thanh âm lại như
thanh tuyền xuất cốc, êm tai vô cùng.

Hắn thi triển Ảnh Bộ từ trên cao đi tới trước mặt của Lý Thiên Tinh.

‘ Ngươi là ai? tại sao lại ở một bên rình coi ‘. Lý Thiên Tinh không khỏi lộ
ra một tia chấn kinh vì thấy Vô Thiên trong nháy mắt đã tới trước mặt mình,
đẹp mắt liễu mi nhăn lại nói

‘ Hừ, ngươi cho rằng nói như vậy ta tựu có tin hay không?’. Lý Thiên Tinh kia
tay phải vỗ, trường kiếm mạnh mà bắn ra vỏ kiếm, rét lạnh sáng loáng sáng,
nàng cho rằng Vô Thiên là trốn ở một bên để ngư ông đắc lợi.

Nàng thiên tính không ác, một kiếm này chỉ là muốn thăm dò thực hư của Vô
Thiên mà thôi nhưng không ngờ tới là Vô Thiên hắn cầm bội kiếm trong tay chỉ
xuống đất nơi mà kiếm khí lưu lại rồi đối với nàng lộ ra một nụ cười tà mị,
làm cho nàng thiếu chút nữa tức giận lên.

‘ Đáng giận, hắn đang khiêu khích ta sao ‘. Lý Thiên Tinh thấy nụ cười đầy tà
mị của Vô Thiên thì không khỏi nghĩ thầm lên

‘ Vù, vù,vù ‘

Lý Thiên Tinh chỉ cảm thấy một cỗ lửa giận hướng dâng lên, nàng không ngừng mà
huy kiếm, một lần huy kiếm là một lần lực lượng nàng càng to lớn, nhưng dù có
vung kiếm như thế nào đi nữa thì vẫn không thể chạm vào gốc áo của Vô Thiên.

‘ Ghê tởm, ngươi chỉ biết trốn tránh thôi sao ‘. Lý Thiên Tinh thấy mình không
đánh trúng được Vô Thiên nên dùng phép khích tướng đến.

‘ Như ngươi mong muốn, đến lúc đó đừng trách ta à ‘. Hắn thấy Lý Thiên Tinh
dùng phép khích tướng thì không khỏi cười nhạt

‘ Ngươi... vô liêm sỉ, lưu manh ‘.

Lý Thiên Tinh chỉ thấy hắn đứng đó chạm nhẹ tay vào bội kiếm bên hông thì
trong nháy mắt áo quần trên người nàng có tới 5 vết kiếm nhưng điều nàng quan
tâm chính là 5 vết kiếm đó lại cắt bộ quần áo trên người nàng, làm lộ những vị
trí quan trọng trên người nàng, thấy vậy Lý Thiên Tinh không khỏi đỏ mặt, tức
giận quát

‘ Ta đã nhắc nhở rồi, ngươi không nghe, chừ nói gì cũng đã muộn ‘. Vô Thiên
thuận miệng nói ra, khóe miệng không khỏi địa câu dẫn ra một vòng dáng tươi
cười, đối phương cái này tức giận bộ dáng rất là đáng yêu.

‘ Hừ ‘. Lý Thiên Tinh biết mình đuối ý thì không để ý đến hắn nữa, lấy hai tay
che những bộ phận quan trọng trên người rồi quay người rời đi.

‘ Nè,ngươi đi đâu đấy, chúng ta nói chuyện chưa xong mà ‘. Hắn thấy Lý Thiên
Tinh không nói liền quay rời đi thì không khỏi nhanh chân chạy tới chặn trước
mặt nàng.

‘ Ngươi tránh ra, ta còn có việc quan trọng phải đi làm không có nhiều thời
gian ngồi nói chuyện nhảm nhí với ngươi’. Lý Thiên Tinh thấy hắn chặn đường đi
của mình thì ánh mắt tràn đày tức giận

‘ Có cần phải tức giận thế không? ta chỉ muốn có người nói chuyện thôi mà! ta
tên Vô Thiên, còn ngươi thì sao? ‘. Vô Thiên cười nói

‘ Ngươi muốn tìm người nói chuyện thì tìm người khác, ta không rãnh! Phì ai
muốn biết tên sắc lang, lưu manh như ngươi ‘. Lý Thiên Tinh nhàn nhạt đáp

‘Ha ha ha, Thiên Tinh muội muội vài ngày không thấy, lớn lên lại mặn mà rất
nhiều!’.

Vô Thiên tính chuẩn bị nói thì sau lưng truyền đến một tiếng cười dài vang
lên, bốn gã nam tử theo trong rừng đi ra, đầu lĩnh là cái hai mươi tuổi thanh
niên, bộ dáng thập phần anh tuấn.

‘ Tạ Anh Tú, đừng vội nói hưu nói vượn!’

Lý Thiên Tinh ánh mắt đảo qua Vô Thiên nhìn phía sau người thanh niên, trên
mặt đẹp lập tức lộ ra vẻ tức giận, quát

‘ Thiếu gia, tiểu tử kia —— tiểu tử kia tựu là mấy năm trước giết người của
chúng ta!" Một người đem Vô Thiên nhận ra được, lập tức đi đến trước vài bước,
sở trường chỉ vào hắn.

‘Ân?’. Tạ Anh Tú cũng hướng Vô Thiên nhìn lại, một đôi mắt lập tức trở nên
lăng lệ ác liệt, um tùm cười cười, đạo, "Cũng dám giết ta người, tiểu tạp
chủng, ngươi nhất định phải chết!"

Tạ Anh Tú

Thân phận : Con trai độc nhất của gia tộc họ Tạ, một trong những người truy
cầu Lý Thiên Tinh.

Tu vi : Võ Hoàng cửu phẩm

Huyết Mạch : Thượng phẩm

Đánh giá : có thế cùng Võ Tông nhất phẩm đánh một trận

‘ Ngươi nói cái gì cơ, trong tay ta giết chết không biết bao nhiêu thứ súc
sinh, rác rưởi như ngươi, thì làm sao ta phân biệt người của ngươi hay là của
người thế lực khác ‘. Vô Thiên ngoáy ngoáy lỗ tai nhàn nhạt nói

‘ Ngươi, .. Mạc Thành ngươi đi lên đem đầu của hắn lấy xuống cho ta ‘. Tạ Anh
Tú thấy Vô Thiên hành động như thế không khỏi tức giận nhìn về thanh niên đứng
sau lưng mình quát

‘ Vâng, thiếu gia ‘. Mạc Thành nghe xong lời nói thì bước tới trước mặt Tạ Anh
Tú cung kính một cái rồi quay người đi tới trước mặt Vô Thiên

Vô Thiên nhìn trước mặt người thanh niên trước mắt :

Mạc Thành

Thân phận : tay sai của Tạ Anh Tú

Tu vi: Võ Hoàng nhất phẩm

‘ Ngươi còn không mau lập tức quỳ xuống cầu xin thiếu gia ta, thiếu gia ta còn
có thể tha cho ngươi một cái mạng chó ‘. Mạc Thành thấy Vô Thiên có tu vi Võ
Vương nhất phẩm thua mình tới 1 đại cảnh giới nên khinh thường nhìn về phía Vô
Thiên nói

‘ Ngươi là cái thá gì? chỉ là một con chó theo sau mà thôi! có tư cách gì mà
rống với ta ‘. Vô Thiên không để ý tới Mạc Thành, chỉ Võ Hoàng nhất phẩm mà
thôi

Mạc Thành thấy Vô Thiên hắn vẫn kiêu ngạo như thế thì không khỏi tức giận lên,
chỉ là Võ Vương nhất phẩm mà dám ngông nghênh đến như thế. Nhưng hắn vừa 1
quyền tới Vô Thiên thì đang đứng một bên Lý Thiên Tinh nhảy ra cầm Tử Vong chi
kiếm quét kiếm về phía Mạc Thành.

‘ Ầm ‘

Mạc Thành bị Lý Thiên Tinh đánh một kiếm bất ngờ không kịp trở tay bị đánh bay
lui xa 5m, đập vào một tảng đá lớn bên cạnh đó, mặc dù Lý Thiên Tinh không
dùng hết sức chỉ có sử dụng 1 / 10 lực nhưng cũng đủ để cho một Võ Hoàng nhất
phẩm bị trọng thương

‘ Thiên Tinh muội muội, chuyện này là sao? cho ta một lời giải thích ‘. Tạ Anh
Tú thấy Lý Thiên Tinh ra mặt bảo vệ người thanh niên này thì trong mắt lộ ra
sát ý nhìn về phía Vô Thiên nói


Vạn Giới Hậu Cung - Chương #4