Người đăng: ThienMa12
Cảnh giới : Võ Giả, Võ Đồ, Võ Linh, Võ Sư, Võ Vương, Võ Hoàng, Võ Tông, Võ
Tôn, Võ Thánh, Võ Đế, Võ Thần
‘ Hử ‘.
Vô Thiên đang nhìn bảng thông tin thì bỗng nghe tiếng nói của một bé gái vang
lên bên tai thì hắn thoát ra khỏi không gian của hệ thống rồi nhìn về phía
Liễu Ánh Nguyệt.
- Họ tên: Liễu Ánh Nguyệt
- Thân phận : con gái của Lâm Trần, cháu gái của Lâm Thịnh, là tiểu thư của
gia tộc họ Lâm, là tiểu công chúa của Kiếm Tông.
- Tu vi: Võ giả tam phẩm
- Thiên Phú : Cửu phẩm
- Thể Chất : Thuần Âm thần thể ( thích hợp cho việc song tu )
- Đánh giá : S cấp ( nếu mở ra Thuần Âm thần thể thì sẽ nâng lên thành SS cấp
)
‘ hả S cấp còn có thể tiến hóa lên SS cấp, hừ cô nàng này ta định rồi, haahaha
‘. Vô Thiên nhìn xong thông tin của Liễu Ánh Nguyệt thì không phải hưng phấn
‘ Tiểu đệ đệ, từ hôm nay ta sẽ là tỷ tỷ của ngươi ‘. Liễu Ánh Nguyệt nhìn về
đứa bé đang ở trong tay của mẫu thân, cười cười nói
‘ Hừ, ngươi cứ đắc ý đi, về sau ta phải làm cho ngươi kêu ta là ca ca ‘. Vô
Thiên suy nghĩ trong đầu
- 18 năm sau -
Trong 18 năm này xảy ra nhiều sự việc, đó chính là 8 năm trước chính là lúc Vô
Thiên 8 tuổi còn Liễu Ánh Nguyệt 12 tuổi, lúc đó hắn tìm tất cả mọi cách để
gia tăng tình cảm của hai người, cuối cùng trời không tuyệt lòng người, kể từ
nằm đó hắn cùng Liễu Ánh Nguyệt cùng ngủ trong cùng một gian phòng, tuy khi đó
hắn không thể ăn Ánh Nguyệt nhưng hắn có thể chiếm tiện nghi.
Kể từ khi đó tình cảm giữa hắn với Ánh Nguyệt trở nên thân mật, như hình với
bóng chổ nào có Vô Thiên thì chổ đó có Ánh Nguyệt.
Trong 10 năm tiếp theo, tu vi của hắn không tăng nhanh đến mức nghịch thiên vì
hắn thông qua hệ thống biết được thời đại này sắp xuất hiện nhiều thiên kiều
chi tử hoặc là những đại năng chuyển sinh, cũng có thể là một vài nhân vật đặc
biệt khác.
Nên tu vi của hắn hiện tại chỉ mới Võ Vương nhất phẩm mà thôi, nhưng bù lại
trong vòng 10 năm qua hắn tu luyện kiếm đạo, bây giờ kiếm đạo của hắn đã hình
thành lên Kiếm Thế.
- Các cảnh giới của kiếm đạo :
+ Kiếm ý : người đang ở cảnh giới này, một khi xuất kiếm thì người khác có
thể thấy được đường đi của kiếm khí, dù là thấy được nhưng có phản ứng đủ
nhanh để phá vỡ không là một vấn đề
+ Kiếm Thế : Khi xuất kiếm thì vét chém rất khó nhìn thấy thần thức, chỉ thấy
kiếm khí khi thần thức của người đó cường đại vượt qua 2 đại cảnh giới đối với
người xuất kiếm.
+ Kiếm Tiên : Đến cảnh giới này thì người tu kiếm đạo sẽ không xuất kiếm mà
chỉ cần niệm ý nghĩ trong đầu thì kiếm khí sẽ tự động xuất và điều làm nên nổi
bật ở cảnh giới này là nó có thể chém xuyên qua không gian.
+ Kiếm Vực : ....... ( chưa biết miêu tả như thế nào, để ta tìm coi coi xem
đã )
‘ 18 năm trôi qua, ván cờ mà các đại năng đã bắt đầu vận chuyển, ta cũng nên
đi vào góp vui ‘. Vô Thiên đứng trên đỉnh cao của ngọn núi bên trong Kiếm Tông
nhìn về phía xa xa khẽ cười nói
Nhân vật : Vô Thiên
Tu vi : Võ Vương nhất phẩm
Lực lượng : 1410 ( một 1 đại cảnh giới +200 mà đây là 1410 là dư 400 là do vũ
kỹ cộng thêm )
Nhanh nhẹn : 1410
Phòng ngự : 1410
Mị lực : 50
Thiên Phú : Max
Huyết Mạch : Thiên Đạo
Nữ nhân: 0
Vũ kỹ : Bạt Kiếm Thuật max cấp ( 100 ), Ảnh Bộ max cấp.
Nghề nghiệp phụ : Luyện Khí cấp 20 ( 0/100 ) có thể luyện chế ra được trung
phẩm binh khí, Luyện đan cấp 20 ( 0/100) có thể luyện ra đan dược nhị
phẩm,....
‘ Ca, ca ngươi đứng đây làm gì thế ? ‘. Liễu Ánh Nguyệt thấy Vô Thiên đứng
thẫn thờ nhìn về phía xa xa ngoài tông môn nên bèn chạy tới ôm cánh tay hắn
hỏi
‘ Ta chỉ là đứng nhìn mọi thứ xung quanh mà thôi, dù sao ta cũng ở nơi này 18
năm cũng đến lúc đi ra ngoài lịch lãm rèn luyện rồi ‘.
Vô Thiên cảm nhận được cánh tay của mình đang nằm giữa hai đồi núi to và căng
tròn kia, không khỏi ma sát nhẹ vào đó vài cái rồi nhìn Ánh Nguyệt nói
‘ Hừ, sắc lang ca ca, ngươi ngắm cảnh thì có cần ma sát nơi đó của ta không?
‘. Ánh Nguyệt thấy nơi ngực mình có dị dạng không khỏi trừng mắt về phía Vô
Thiên nói
‘ À, đúng rồi Nguyệt nhi, ta có cái này tặng cho ngươi, chắc chắn ngươi sẽ
thích cho coi ‘. Vô Thiên lấy một chiếc hộp từ trong không gian của hệ thống
ra đưa cho Ánh Nguyệt.
‘ Ca, cái gì vậy? ‘. Ánh Nguyệt nghi hoặc nhìn trong tay chiếc hộp gỗ rồi ngẩn
đầu nhìn về phía hắn hỏi
‘ Ngươi mở ra thì biết! ‘. Vô Thiên thần bí nói
‘ Hừ, không nói thì thôi ‘. Nói xong Ánh Nguyệt mở ra chiếc hộp trong tay của
mình với ánh mắt tràn đày sự hồi hộp
Khi mở chiếc hộp ra và nhìn thứ bên trong thì nàng không khỏi bất ngờ, lấy hai
tay che cái miệng nhỏ nhắn của mình.
‘ Ca, ngươi vẫn còn nhớ rõ ước định giữa chúng ta sao ‘.
‘ Đương nhiên rồi, ta làm sao có thể bỏ qua một lão bà tương lai của ta được
‘. Nói xong hắn cúi đầu xuống hôn lên đôi môi đỏ mộng của Ánh Nguyệt.
‘ A ‘. Bị Vô Thiên hôn bất ngờ làm cho nàng không kịp phản ứng nhưng rất nhanh
nàng liền phối hợp với Vô Thiên, hai người hôn nhau quên cả thời gian.
‘ Phù...phù... Ca, ngươi xấu ‘. Ánh Nguyệt bị hôn đến hít thở không thông, bèn
dùng một sức yếu ớt đầy Vô Thiên ra, thở hồng hộc
‘ Nam nhân không xấu, nữ nhân không thương ‘. Vô Thiên nở nụ cười nhìn về Ánh
Nguyệt
‘ Hừ, toàn chỉ biết bắt nạt ta, ta không để ý đến ca nữa ‘. Nói xong không đợi
Vô Thiên trả lời thì chạy một mạch về phía hậu viện bên trong tông môn
‘ Nguyệt nhi, đợi ta với ‘. Vô Thiên thấy vậy bèn đuổi theo Nguyệt Ánh