Bất Lực


Người đăng: huynhlong0

Bay đến nơi, khán thấy chỉ còn lại một vũng hố cực lớn, tam đại gia chủ đều
hít ngụm khí lạnh.

“Bá Đạo huynh, ngươi cảm thấy chuyện này ra như thế nào? “Một cái dáng người
vạm vỡ, mặc trên thân là một bộ Hoàng sắc trang phục, phía bên phải aó có một
dòng chữ nhỏ ghi Hoàng gia, vị này to lớn trung niên nhân kinh hãi hỏi.

“Theo ta thấy là một vị nào đó tông sư tiền bối rãnh tay phá hủy ngọn núi này!
“Trên mặc khắc vết sẹo lớn trung niên nhên tên Vương Bá Đạo trả lời.

“Ừm ta cũng cảm thấy như vậy nhưng khi nào Bắc Đô Thành xuất hiện tông sư
cường giả! “Long hành hổ bộ dáng vẻ, Tư Mã Hùng nhíu mày hỏi.

Tông Sư đây chính là Dung Thần Cảnh cường giả. Tại sao bọn họ có thế dễ dàng
phân biệt được vụ này là do cấp bậc nào cường giả gây ra. Dễ thôi vì Tiên
Thiên cho dù mạnh đến mức nào cũng chỉ điều khiển được chân khí ngoại phóng
thôi, phá hủy ngọn núi là không thể. Còn tại sao không thể là Tông Sư trở lên
cường giả, vì họ không dám nghĩ cũng không muốn nghĩ.

Bọn họ từ đây rút ra kết luận, về nhất định phải căn dặn gia tộc đệ tử không
được ra ngoài trêu chọc người khác, nếu lỡ mà chọc đến vị kia tông sư thì phải
giết chết cho ngài ấy tạ tội.

Đem màn ảnh chuyển hướng đến Vương Tiểu Ngọc cùng Sở Thiên địa phương.

Vương Tiểu Ngọc khó có thể tin nhìn về phía Sở Thiên, dường như nhìn thấy quái
vật tồn tại. Nàng bắt đầu cảm thấy Sở Thiên sẽ chữa khỏi cho Tư Mã Huyền nhưng
nàng rất bực bội, không lẽ ta phải dâng lên thân thể của mình cho hắn.

Vương Tiểu Ngọc cắn răng, ngữ khí chua chát nói :”Chỉ cần ngươi chữa khỏi cho
Huyền ca, ngươi muốn gì ta cũng đều đồng ý! “

“Thật sao? “Đầu lưỡi nhãn nhạt liếm trên gương mặt nàng, hai cánh tay sờ lên
phía sau vểnh lên bờ mông của Tiểu Ngọc, Sở Thiên âm thanh như ma mị nói.

Vương Tiểu Ngọc tức giận trước hành động của hắn, muốn tát Sở Thiên một cái
nhưng lại bất động, suy nghĩ hậu quả, cuối cùng cũng chỉ có thế để Sở Thiên
muốn làm gì thì làm đối với cơ thể mình.

Thấy nàng nước mắt chảy ra, hắn chậm rãi rút tay về, lau đi trên khuôn mặt
nàng nước mắt, sau đó nói :

“Lần này ta sẽ tha cho ngươi nhưng sau khi ta chữa khỏi Tư Mã Huyền thì ta
khong muốn ngươi còn có cảm tình với hắn. Nếu không Tư Mã Huyền chắc chắn
chết, gia tộc của hắn sẽ vong! “

Mặc kệ nhiệm vụ muốn Sở Thiên trở thành sư phụ của Tư Mã Huyền, dù sao thất
bại cũng không có trừng phạt.

Xoay người rời khỏi, hắn khóe miệng hiện lên nụ cười âm trầm :”Không có người
phụ nữ nào ta để ý mà có thể thoát khỏi lòng bàn tay ta. Nếu ngươi vẫn miệng
không đồng ý thị ta sẽ làm cho cơ thể ngươi đồng ý, một lần không được thì
chục lần. Ta không tin có người phụ nữ nào có thể thoát khỏi ham muốn dục
vọng! “

Nhìn về bóng lưng Sở Thiên rời đi Vương Tiểu Ngọc bất lực nói :”Huyền ca, ta
phải làm sao đây! “

Nhưng lại nhìn về phía trong phòng khuôn mặt không cam lòng Tư Mã Huyền, Vương
Tiểu Ngọc ra quyết định khiến cho cô và Tư Mã Huyền sẽ xa mãi mãi.

Cùng lúc, ở đế đô một trận máu tanh mưa gió sắp mở màn. Cuộc chiến này sẽ ảnh
hưởng đến sự tồn vong của Long Nguyên Đế Quốc.

.............

Ps:Các độc giả có cảm thấy ta đối với Vương Tiểu Ngọc và Tư Mã Huyền ác không.

Hay là vẫn chưa ác

Các bạn hãy cmt cho ý kiến của mình nhé


Vạn Giới Chung Cực Phản Phái - Chương #6