3:tư Mã Huyền


Người đăng: huynhlong0

Bắc Đô Thành, một tiểu thành nằm trong Long Nguyên Đế Quốc ,tuy chỉ là tiểu
thành nhưng đây là thành trì cung cấp nguồn lương thực, thực phẩm chính cho đế
đô.

Tư Mã gia ,Vương Gia, Hoàng gia chính là tam đại gia tộc nổi tiếng nhất ở Bắc
Đô Thành, bởi gia tộc của họ phân biệt có ba vị Hóa Kinh Kì trấn thủ.

Mà hôm nay Tư Mã gia là trọng đại ngày, diễn ra hàng năm nghi lễ trưởng thành,
các thế lực lớn nhỏ đều cử người hoặc đích thân đến dự.

Trên khán đàn, những thế lực người đến đều đang xì xào bàn tán.

“Ừm, Tư Mã gia không biết năm nay có xuất hiện cái nào cái thế thiên tài không
nữa! “Nhân vật quần chúng a nói.

“Ha ha ,Tư Mã Phụng, Tư Mã Long đều là hai cái siêu cấp thiên tài chỉ là so
với người kia thì còn kém xa! “Nhân vật quần chúng b gật gật đầu nói.

“Ý vị nhân huynh này là Vương gia Vương đại tiểu thư Vương Tiểu Ngọc? “Nhân
vật quần chúng a nghĩ đến một người nói.

“Đúng, mặc dù khi xưa Tư Mã gia cũng có một thiên tài có thể so với Vương tiểu
thư nhưng hiện tại đã.....!”Nhân vật quần chúng b than ngắn thở dài nói.

Nghe được đám người nghị luận, trên khán đài một vị anh tuấn tiêu sái thanh
niên không khỏi hiếu kì.

“Keng, keng! “

“Hệ thống tuyên bố nhiệm vụ! “

“Nhiệm vụ thứ nhất :Thu khí vận chi tử Tư Mã Huyền làm đệ tử. Hoàn thành khen
thưởng :1000 Danh Vọng Điểm, thất bại :không trừng phạt!’

“Nhiệm vụ thứ hai: Ntr đồ đệ Tư Mã Huyền(Lưu ý :chỉ định là người yêu của Tư
Mã Huyền, Vương Tiểu Ngọc). Hoàn thành khen thưởng :1000000 Danh Vọng Điểm.
Thất bại :không trừng phạt! “

Nghe được hệ thống nhắc nhở, ánh tuấn tiêu sái thanh niên mộng bức, muốn ta
trở thành sư phụ. Sau khi nghe hết hệ thống nói, hắn cười cười thầm nói :”Thú
vị, thú vị. Nhiệm vụ này ta thích! “

..............

“Chân khí vô, người thường! “

Nhìn phía trên trắc nghiệm ma thạch không có gì xuất hiện, thiếu niên mặt
không thay đổi, thần sắc tự giễu nằm chặt tay ,bởi vì dùng lực quá mạnh làm
móng tay đâm thật sâu vào trong lòng bàn tay, mang đến từng trận đau đớn trong
linh hồn.

“Tư Mã Huyền, chân khí vô, ngươi thường. Cấp bậc :thấp! “

Bên cạnh trắc nghiệm ma thạch, một vị trung niên nam tử, thoáng nhìn tin tức
trên bia, ngữ khí hờ hững công bố.

Trung niên nam tử vừa nói xong, không có gì ngoài ý muốn, đám người trên quảng
trường lại nổi lên một trận chăm chọc tao động.

“Người thường? Quả nhiên không ngoài ta dự đoán ,”thiên tài “ này vẫn một năm
trời dặm chân tại chỗ! “

“Haizz, này phế vật thật làm mất hết gia tộc mặt mũi! “

“Nếu tộc trường không phải phụ thân của hắn, loại phế vật này sớm đã bị đuổi
khỏi gia tộc ,tự sinh tự diệt rồi. Làm gì còn có cơ hội ở gia tộc ăn không
ngồi rồi! “

“Ai,....... Thiên tài năm đó của Bắc Đô Thành, tại sao hôm nay lại lạc phách
thành bộ dạng này cơ chứ? “

“Ai mà biết được ? Có lẽ do làm việc gì đó trái với lương tâm làm thần linh
nổi giận đó mà! “

Chung quanh truyền đến tiếng cười nhạo cùng tiếc hận âm thanh, dừng ở trong
tai thiếu niên, tựa như một chiếc dao nhọn hung hăng đâm vào tim hắn, khiến hô
hấp của thiếu niên trở nên có chút dồn dập.

Hẳn lắng lắng nghe người khác khinh thường, chế nhạo chỉ đành buồn tuổi, một
mình rời khỏi cái này quảng trường.

Nhìn thấy suy sụp thiếu niên, thầm quan sát hắn thiếu nữ không chịu được nữa,
xuống đài hướng về phía hắn đuổi theo.

...................


Vạn Giới Chung Cực Phản Phái - Chương #4