Chung Cực Kiếm Giới - Vạn Kiếm Quy Tông (1)


Người đăng: ThienKiemVoDanh

Vô Danh tinh thần trấn định, hai mắt sáng rực quan sát cảnh vật xung quanh.
Trước mắt hắn là một không gian bao la rộng lớn, xa xa cũng chưa thấy chân
trời.

Thế giới này không có sinh mệnh sống, không cỏ cây, không núi đồi, không có gì
cả. Chỉ duy nhất có một thứ tồn tại.

Đó là Kiếm.

Khắp nơi đều là kiếm. Toàn bộ không gian đâu đâu cũng có kiếm. Trường kiếm,
đoản kiếm, song kiếm, cự kiếm…. Toàn bộ không gian mênh mông, nhưng lại không
có lấy một chỗ trống trải, từng chuôi kiếm muôn vàn hình thù, đủ loại tư thế
bao phủ toàn bộ không gian.

Kiếm Giới. Cảnh giới tối cao của kiếm khách.

Mặc dù chưa rõ ràng chuyện gì phát sinh, nhưng Vô Danh khẳng định, hắn đang ở
trong trạng thái ngộ đạo, du nhập Kiếm Giới trong truyền thuyết, thế giới
chung cực, đích đến của mọi kiếm khách đều sở cầu.

Xoẹt xoẹt xoẹt..

Bỗng nhiên, từng đạo kiếm khí từ khắp bốn phương tám hướng lao tới vị trí Vô
Danh. Cảm nhận được kiếm khí sắc bén lãnh lẽo đang tiến tới, Vô Danh theo bản
năng có ý né tránh. Nhưng lúc này hắn chợt phát hiện mình không thể di chuyển.

Lý do rất đơn giản, bởi vì toàn thân hắn kinh mạch đều đã đứt đoạn, lục phủ
ngũ tạng đều vỡ nát. Nói một cách khác, Vô Danh lúc này không khác gì một phế
nhân.

Không, còn thật tệ hại hơn một phế nhân. Nếu là phế nhân chí ít còn thân thể
nguyên vẹn, còn hắn chỉ còn lại một đám ý thức mà thôi.

Dường như đã nhớ ra chuyện gì đó, lúc này Vô Danh khóe miệng chợt nhếch lên nụ
cười khổ, có vẻ đắng chát, có chút thất lạc.

- Có lẽ đây chỉ là giấc mơ, ta thực sự đã chết.

Hắn, Vô Danh - một thân kiếm khách tuyệt thế. Từ khi chào đời không hề khóc
một tiếng, không may cha mẹ mất sớm, được sư phụ nuôi dưỡng từ nhỏ.

Hắn không giống như những đứa trẻ khác, không thích chơi đùa bất cứ thứ gì,
không có thứ đồ vật gì làm hắn hứng thú. Duy nhất chỉ có một thứ ngoại lệ

Đó là kiếm.

Tròn một tuổi, chập chững biết đi. Điều đầu tiên hắn làm bì bõm đi tới ôm một
thanh kiếm và ngủ. Hắn trời sinh dường như đã chú định gắn liền với kiếm.

Dưới sự chỉ dạy của sư phụ, Vô Danh ba tuổi đã biết sử dụng kiếm, bảy tuổi đã
mang kiếm sơ nhập giang hồ, mười hai tuổi trở thành kiếm khách tuyệt đỉnh.

Nói tới sư phụ của hắn, lại càng khủng bố. Một thân chưởng môn kiếm tông danh
bất hư truyền. Thiên hạ đệ nhất cao thủ, từng một người một kiếm chiến cửu đại
cao thủ võ lâm.

Đối với vị sư phụ này, Vô Danh vô cùng tôn kính. Từ nhỏ tới lớn, mặc dù huấn
luyện nghiêm khắc nhưng sư phụ vẫn luôn luôn một mực chăm lo cho hắn vô cùng
chu đáo.

Tới năm hai mươi tuổi, Vô Danh một thân kiếm khách đăng phong tạo cực, thậm
chí siêu việt sư phụ hắn.

Lúc này, sư phụ hắn đã đem chức vị chưởng môn Kiếm Tông truyền lại cho Vô
Danh. Hắn trở thành một trong những vị chưởng môn trẻ tuổi nhất của võ lâm
đương thời.

Thiên hạ đệ nhất kiếm khách mới chỉ hai mươi tuổi. Vô Danh trong lòng mỗi võ
giả nói chung và kiếm khách nói riêng là một tượng đài huyền thoại, vô tiền
khoáng hậu.

Kiếm Tông - danh xứng với thực, dùng kiếm lập tông, là thiên hạ đệ nhất kiếm
phái. Vạn Linh Kiếm là bảo vật trấn tông, cũng là di vật tượng trưng cho thân
phận tôn quý nhất của chưởng môn Kiếm Tông.

Không ai biết Vạn Linh Kiếm có từ bao giờ, chỉ biết là nó đã qua ngàn năm
truyền thừa, qua tay mỗi đời chưởng môn.

Mỗi đời chưởng môn đều có bí mật bất ngoại truyền. Các môn phái khác là vậy,
Kiếm Tông cũng không ngoại lệ. Sở hữu Vạn Linh Kiếm, có cơ hội lĩnh ngộ ra
kiếm pháp tuyệt đỉnh nhất của Kiếm Tông, cũng là võ công chung cực, đỉnh cao
nhất của kiếm đạo.


Vạn Đạo Quy Tông - Chương #1