Lẻn Vào Bảo Tàng !!


Người đăng: thienngich

'' Đậu Phộng, lừa bố mày à.đây có phải là linh thú cấp hai không vậy đại gia ?
''

Một thiếu niên thân cao 7 thước, tầm vóc vạm vỡ, mở miệng chửi đổng hỏi.

''Mẹ kiếp, hèn gì Bát Đại thế lực lại có lòng tốt vậy, thì ra là hố chúng ta,
lấy chúng ta làm bia đỡ đạn.''

Một thiếu niên bộ dáng cơ trí khiếp sợ phân tích ra.

''Mọi người đừng hoảng sợ, nghe ta nói .''' Thấy mọi người hoảng hốt, Quan Vũ
hít sâu vào ngực, rống to lên, khiến tai các tai các thiếu niên bị chấn động,
giật mình quay đầu nhìn hắn.

Thấy tiếng rống của hắn hiệu quả vậy, âm thầm gật đầu, mỉm cười ôn hòa nói :

" Tuy Linh Thú cấp 2, nhưng chúng ta hợp lực lại, đảm bảo giết được nó. Mà
giết được nó rồi, thì công pháp, vũ kỹ, đan được sẽ là của chúng ta''

''Ồ, đúng vậy, chúng ta có hơn trăm người, há sợ một con súc sinh này'' thiếu
niên đứng cạnh Quan Vũ khóe mệng nhếch lên, sau đó hai mắt bỗng tỏa sáng mở
miệng nói, kéo theo đó là hàng loạt thiếu niên hưởng ứng theo, không thể nói
chiêu này của Quan Vũ thật tốt, công kích vào lòng tham của con người.

''Tốt, chúng ta Bát Đại thế lực sẽ tiến trước, các ngươi theo sau .''' Nói
rồi, hắn xoay người, gật đầu với đội ngũ hắn, không nói hai lời bộc phát tốc
độ tiến đến Linh thú.

Các thế lực còn lại và tán tu, liếc liếc nhau. cũng xông lên theo.

Quan Vũ tiêu sái đến gần linh thú, xách thay đại đao từ túi trữ vật ra, khóe
miệng nhếch lên tia khát máu, linh lực vận chuyển, nhấc đại đao tiến đến.

'' Đại Hoang Bát Đao !! Đao túng tứ phương !!'' Quan Vũ hét lớn, một cỗ đao
khí bá đạo mà nặng nề tập chung lên thanh đại đao của hắn, hướng linh thú mà
đi. Linh thú hình dạng giống tê giác, trên đầu có một cái sừng dài, sắc nhọn.
Toàn thân bọc lớp kim loại chắc chắn, khóe mắt tê giác nhân tính hóa lộ vẻ
kinh thường, tùy ý để đại đao đập lên thân nó.

''Keng !!'' một tiếng, đại đao nặng nề đập lên lớp da của tê giác, nhưng trên
da tê giác lại chả có một vết thương, chỉ lộ một vết đao nhàn nhạt trên da.
Quan Vũ bị lực phản chấn bay ngược ra đằng sau, khóe miệng chảy vết máu nhỏ.

Các thế lực khác cũng dừng bước lại, vẻ mặt kinh hãi nhìn Quan Vũ bị bắn ngược
ra sau, Quan Vũ chính là thiên chi kiêu tử của Thái cực phái, lại là con của
Tông chủ Thái Cực Phái Chưởng Môn Nhân, bản thân trời sinh thần lực, Tu luyện
Thái Cực Đao Pháp một trong Đại Hoang Bát Đao, thuộc về cực phẩm võ kỹ cương
mãnh một đường, Hóa Khí Cảnh hiếm có đối thủ. Dùng toàn lực đánh linh thú vậy
mà chỉ gây trên da linh thú một vết đao nhàn nhạt, chả lẽ Linh Thú cấp 2 lại
mạnh mẽ như vậy sao ?

'''Mọi người nhìn gì nữa, cùng ta lên đánh nó !!'' Quan Vũ hắn thấy mọi người
khiếp sợ nhìn mình, sợ bọn hắn kinh hãi rút lui, đành bỏ mặc cơ thể bị nội
thương, đứng dậy hống to.

Mọi người từ trong khiếp sợ tỉnh táo lại, hơn năm trăm người đồng loạt tung vũ
kỹ ra tiến lên.

Thế nhưng, Tê Gíac không chút nào sợ hãi, ngược lại ánh mắt mấy phần trào
phúng nhìn mọi người đang tiến lên tấn công hắn. xoay xoay cái cổ, cào cào
móng vuốt, dùng tốc độ mạnh mẽ lao tới.

Tê Gíac như hung thần vậy, nó dùng mạnh mẽ thân thể, sắc bén cái sừng, như xe
tăng kiếp trước Tiêu Thần thấy, càn quét mọi thứ trên đường nó đi. Tiêu Thần
thấy hàng loạt thiếu niên bị nó húc, thân thể như đạn pháo bay ra, sinh tử
không biết.

Các thiếu niên còn lại thấy vậy, nhao nhao tung thân pháp chạy trốn, nhưng dù
vậy, liên tục thiếu niên bị húc đi, khiến nhân tâm kinh hoàng.

''Ồ, tại sao không thấy Bát đại tông môn gia tộc thiên tài biến mất rồi, chả
nhẽ....'''

Tiêu Thần bằng thân pháp quỷ dị thoát khỏi công kích của linh thú tê giác,
nhảy ra đến chỗ an toàn, hai mắt quét các thân ảnh còn sống trong quảng
trường, nhíu mày, lén lút đi vào trong cửa bảo tàng.


Vạn Cổ Tiên Ma - Chương #97