Người đăng: thienngich
Còn cái linh trụ cuối cùng, các thiếu niên sắc mặt khác thường, rồi đột nhiên
cả đám như ong vỡ tổ chạy tới linh trụ.
Nhìu thiếu niên tu vi không tệ điên cuồng chạy tới linh trụ, nhưng bị các
thiếu niên khác liều mạng cản lại.
"liễu Nhứ Tùy Phong, mượn gió mà đi !! ."
Thấy thời gian không sai biệt lắm, Tiêu Thần bỗng nhiên đứng dậy. Thân thể hắn
khẽ động, liền đã xuất hiện ở phía trước linh trụ.Rút ra Linh Khí, Kiếm Hận-
tên của linh kiếm- nhất thời hiện ra. kiếm quét ngang một cái, một đạo khí
tức sắc bén hiện ra !
cả người Linh lực lưu động, Triển khai Liễu Nhứ Tùy Phong điên cuồng chạy đến.
Hắn tuy rằng là người cuối cùng lao ra, có thể là tốc độ của hắn dĩ nhiên rất
xa nhanh hơn các thiếu niên khác .Các thiếu niên khi chạy sẽ tạo ra lực gió,
mà nhiều người cùng chạy thì lực gió biến khổng lồ, hắn không tốn nhìu linh
lực mượn các lực gió này chạy đi, tốc độ dĩ nhiên rất nhanh. Đây là đặt điểm
của Liễu Nhứ Tùy Phong, ở đâu có gió là ở đó hắn là vua.
"Tiêu Thần, ngươi đừng hòng chiếm được, ta chờ ngươi lâu rồi !!."
Huyền Kình núp chờ Tiêu Thần đã lâu, mắt thấy Tiêu Thần là thứ nhất trèo lên
lên lôi đài, cả người Linh lực điên cuồng lưu động, hướng về Tiêu Thần truy
đuổi mà đi.
Mọi người thấy Huyền Kình ra, mới hiểu lý do hắn không vào linh trụ, thì ra
hắn muốn Tiêu Thần không chiếm được linh trụ. Mọi người thấy hắn đến, nhất
thời ảm đạm lùi về, không dám tranh nữa.
Nhưng là Tiêu Thần tốc độ không giảm chút nào, chỉ là thời gian mấy hơi thở,
Hắn trèo leo lên Linh Đài. hắn leo lên Linh Đài trong nháy mắt, trong đầu đột
nhiên cảm giác rất thư thái.
" Linh Đài kỳ diệu như vậy, không biết Linh trụ còn kỳ diệu hơn nữa không.''
Hắn ánh mắt đột nhiên nhìn về phía xa xa nhất cái thứ mười Linh trụ, hắn phảng
phất cảm giác được một loại đến từ sâu trong linh hồn hô hoán."
Thân Pháp không ngừng triển khai ra, hắn rốt cuộc đi tới Linh trụ phía dưới,
trong đầu cái cỗ này hô hoán âm thanh trở nên càng thêm mãnh liệt.
"Oành!"
Một luồng sóng khí hướng về Tiêu Thần tấn công tới, Huyền Kình cả người Linh
lực bạo trào ra, hắn hai chân Linh lực lăn lộn, thoáng cái đã truy kịp hắn.
Hai mắt Huyền Kình mang theo tàn nhẫn nhìn chằm chằm Tiêu Thần.
'' Có ta ở đây, ngươi đừng hòng bước vào .haha !! '' Huyền Kình vui vẻ nói.
'' Tại sao ta luôn có cảm giác linh trụ hô hoán ta ? Sư Phụ ?'' Tiêu Thần
không để ý Huyền Kình, ý niệm tiến vào Lung Linh Tâm, hỏi.
'''Tại ngươi lĩnh ngộ ra nữa bước ý cảnh, ta nghĩ cái linh trụ này phàm là có
người ngộ ra ý cảnh bước vào sẽ cảm thấy cỗ hô hoán này, không có ý cảnh thì
chỉ lĩnh ngộ được vật thông thường mà thôi.'' Lão Nhân suy nghĩ 1 lát, nói.
" Sư phụ, ngươi nói là, ta vào Linh trụ, có thể thật sự lĩnh ngộ được chân
chính ý cảnh?" Tiêu Thần đối với lời nói của sư phụ có chút khiếp sợ hỏi.
"Hay là có thể, hay là không thể." Lão Nhân cũng có chút không dám chắc, dù
sao hắn cũng chỉ là dựa vào cây này tản mát ra khí tức phán đoán.
Huyền Kình nhìn Tiêu Thần không chú ý lời nói của mình, trong mắt sát ý hiện
lên, hắn trên tay, đại đao xuất hiện, đao khí tứ phương. Trên linh đài, tản
mát ra khí tức thật giống trở nên càng thêm nồng nặc.
Tiêu Thần vội vàng vung kiếm tiếp đón.
"Vô Tình Chi Kiếm ."
Một luồng khủng bố kiếm khí từ mũi kiếm tỏa ra ngoài, nhanh như gió phóng tới
gần hắn, vô tình âm lãnh một kiếm làm linh hồn hắn sợ hãi một giây.
Nguyễn Kình sắc mặt chấn động, hắn nháy mắt tránh thoát ý cảnh công kích,
nhưng kiếm quang đã đến trước mặt hắn.
Huyền Kình vô cùng trấn định, hắn trên tay đao quang mang lấp loé, hắn Huyền
Kình một tay đao pháp bá đạo Hóa Khí Cảnh, tu vi lại thẳng tắp bán bộ Hóa
Thần, đương nhiên không sợ Tiêu Thần tu vi Hóa Khí Bát Trọng rồi.
"Phá Sơn Tam Đao."
Một luồng bá đạo đao thức như phá núi vậy, nặng nề chém xuống.
"Keng!"
Đao và kiếm dĩ nhiên đối va vào nhau, Huyền Kình đứng im tại chỗ, còn Tiêu
Thần bay ngược ra sau vài mét mới ngừng lại.
Tiêu Thần sắc mặt tái nhợt, khóe miệng lưu một vét máu, hắn không ngờ bị Ý
Cảnh công kích vậy mà Huyền Kình lại nhanh chóng khôi phục tinh thần. Nếu
không phải thân thể hắn mạnh mẽ thì hắn bị một đao nặng nề gây trọng thương
rồi.
Tiêu Thần cũng có chút khiếp sợ, xem ra chính mình trước đây thật coi thường
Bán Bộ Hóa Thần cảnh rồi !! Tưởng có thể chống lại nhưng sự thật không chịu
nổi một kích.