Tám Vị Trí Đã Có Chủ !!


Người đăng: thienngich

Theo Quan Vũ ngồi xếp bằng lên bên trong linh trụ đầu tiên, trên toàn bộ quảng
trường rộng lớn này cũng rơi vào im lặng. Nhìn những ánh mắt bên dưới không
ngừng lóe lên, hiển nhiên tâm tư của không ít người đều đã bắt đầu khởi động.

Tiêu Thần đứng ở cách đó không xa nhìn xuống quảng trường bắt đầu khởi động
một ít mạch nước ngầm, cũng không lập tức đi làm chim đầu đàn, thời điểm này
thoáng ẩn nhẫn lại một chút có lẽ sẽ tốt hơn.

Không khí yên tĩnh như vậy kéo dài mấy phút đồng hồ, ánh mắt Tiêu Thần đột
nhiên chợt lóe lên, nhìn sang nơi Thiếu Lâm Phái đang chiếm cứ. Ở nơi đó,
Huyền Khổ bỗng nhiên đứng dậy, thân hình vừa động liền phóng đến cái Linh trụ
thứ hai.

- Hừ, Huyền Khổ, dựa vào thực lực Hóa Khí cửu trọng trung kỳ của ngươi, muốn
chiếm được một linh trụ chỉ sợ có chút không ổn? Đổi lại là Huyền Kình, đại
ca ngươi đến đây may ra còn được!

Cử động này của Huyền Khổ, lập tức gây ra không ít ánh mắt nhìn chăm chú. Một
ít người nhịn không được quát lớn lên. Xem ra, về mặt danh khí thì Huyền Khổ
so sánh với Quan Vũ đám người vẫn có chênh lệch cực kỳ lớn. Đặc biệt khi tiến
vào đây, hắn còn mất mặt trước mặt đông người, đệ đệ bị giết, bản thân thì
xém nữa chết trong tay Tiêu Thần, điều này không thể nghi ngờ là khiến cho
danh khí của hắn lại suy giảm xuống không ít.

Nghe được tiếng quát chất vấn này, sắc mặt Huyền Khổ cũng nảy lên một chút vẻ
phẫn nộ. Hắn luôn tự xưng là nhân vật thiên tài trong đám thiếu niên, cho dù
so ra có chút chênh lệch với Quan Vũ đám người, nhưng cũng coi như là thiên
chi kiêu tử. Nhưng trước mắt bị kẻ khác nghi ngờ và khinh thị như thế, điều
này đối với tâm tính cuồng ngạo của hắn mà nói quả thực chính là một loại sỉ
nhục lớn.

- Nếu như có người không phục, cứ việc đi ra. Thiếu Lâm Phái đệ tử ta sẽ nói
cho hắn biết, tại sao Huyền Khổ lại có tư cách đứng ở nơi đó!

Khi sắc mặt Huyền Khổ đang lúc xanh lúc đỏ, Huyền Kình cũng chậm rãi đứng dậy,
ánh mắt lạnh như băng đảo qua đám người đang xao động này, thanh âm trầm thấp
vang lên.

Oanh!!!

Sau khi Huyền Kình vừa dứt lời, các chú tiểu của Thiếu Lâm Phái đừng ở phía
sau, từ trong cơ thể nhất thời bộc phát ra linh lực ba động hùng hồn. Thanh
thế kinh người.

Nhìn thấy Thiếu Lâm Phái ỷ vào thế trận như vậy, những kẻ vừa mới xao động kia
mới không cam lòng bình thản lại một chút. Dựa vào thực lực của Huyền Khổ,

muốn chiếm cứ một vị trí quả thật có không ít người không phục. Nhưng thật
hiển nhiên, cái mà Huyền Khổ nương dựa vào không phải là thực lực của chính
bản thân hắn, mà là Thiếu Lâm phái đệ tử cùng ca ca hắn đứng phía sau lưng
hắn.

Nhìn khí thế hùng hồn của đám chú tiểu, mặc dù vẫn còn một vài người quả thật
không cam lòng, nhưng cũng chỉ có thể nuốt trôi những lời phản đối trở lại vào
miệng.

- Hừ!

Nhìn thấy mấy tên gia hỏa chướng mắt này cuối cùng cũng rút lui, Huyền Khổ lúc
này mới hừ lạnh một tiếng, thế nhưng trong lòng vẫn vô cùng khó chịu. Quan Vũ
có thể không bị ai cản trở ngồi xuống ở nơi đó, còn hắn thì phải nương dựa vào
sức mạnh của ca ca và các sư đệ mới có thể. Chênh lệch giữa hai người hầu như
trong khoảnh khắc đó lập tức lộ ra.

Cố gắng nhẫn nhịn sự khó chịu trong lòng, thân hình Huyền Khổ vừa lóe lên đã
rơi xuống phía trên linh trụ thứ hai.

Mà sau khi Huyền Khổ ngồi vào vị trí linh trụ thứ hai, một màn kế tiếp thế
nhưng thật ra lại vô cùng bình thường. Sở Nghinh của Ngũ Nhạc Phái, Phong
Thiên gia tộc Phong Gia, Trần Tà của Gia tộc Trần gia, Lê Chinh của gia tộc
Lê Gia, Nguyễn Dũng của gia tộc Nguyễn Gia và long Thanh Thủy, ngoại môn đệ
ngũ Long Gia đều nương tựa vào thế lực Gia tộc hùng hồn chống đỡ ở sau lưng,
vững vàng chiếm cứ một vị trí.

Cứ như thế, trong mười linh trụ không ngoài dự kiến đã bị Tam đại tông môn
cùng ngũ đại tông tộc chiếm cứ.

Trong mấy phút ngắn ngủi, mười cái linh trụ chỉ vẻn vẹn còn lại có hai cái!

Nhìn hai cái linh trụ trống rỗng, bất giác không khí trong toàn trường cũng
dần trở nên căng thẳng. Cảm giác này giống như không khí tràn ngập mùi thuốc
pháo vậy. Ai cũng đều biết, hai vị trí còn lại này e rằng không có ai dám dễ
dàng ngồi lên cả.

Tám người phía trước, sau lưng đều có thế lực mạnh mẽ chống đỡ, đủ để làm tất
cả mọi người kinh sợ. Những thế lực và cường giả kế tiếp đều rất khó có được
lực chấn nhiếp như vậy. Cho nên muốn cướp được một vị trí thật không dễ dàng
chút nào!

Không khí quái dị nhất thời bao phủ toàn bộ giữa quảng trường. Ước chừng
khoảng mười phút sau cũng không có một người bước ra. Nhưng mà, không khí này
hiển nhiên không có khả năng kéo dài. Bởi vậy, khi thời gian trôi qua khoảng
mười phút, rốt cục cũng có động tĩnh phát ra.


Vạn Cổ Tiên Ma - Chương #89