Người đăng: thienngich
Trong Lung Linh Tâm...........
Một thiếu nữ gương mặt xấu xí mặt mày vui mừng quỳ xuống bên cạnh một lão nhân
, nàng chắp tay vui mừng nói :
'''Cảm tạ ngài đã cứu ta, ơn này Nguyệt Nga suốt đời không quên .'''
Lão nhân lạnh lùng chẳng thèm liếc nàng một cái, lạnh nhạt nói :
'' Thấy đồ đệ ta đau buồn như vậy, ta không muốn cũng phải cứu ngươi ,
nhưng....ngươi không được gặp hắn nữa, vì ngươi bây giờ chỉ còn là linh hồn
thể, ra khỏi đây thì sẽ bị Thiên phạt, với lại, hắn tưởng ngươi chết, hắn
sẽ có càng mạnh động lực để tu luyện !!! ''
Thiếu nữ hoảng hốt, bi thương hỏi :
''Chẳng lẽ...suốt đời suốt kiếp ta không được gặp chàng, dù sống cũng vô ích
!! ''
'' Không phải, đến thời điểm hắn trở nên mạnh mẽ chút, ta sẽ cho ngươi gặp
hắn, nhưng giờ không được, ngươi đồng ý chứ ? Nếu không thì....NGƯƠI KHÔNG
BAO GIỜ GẶP HẮN !!! '''
Lão nhân sát ý không che đấu phóng ra, khiến Nguyệt Nga hoảng hốt, cắn răng
, nàng trả lời :
'' Ta...đồng ý .''
''Tốt, từ nay ngươi ở đây, cùng với ta và ..'' Lão ngừng lại, ghé sát tai
nàng, thì thầm :
'' Đằng kia là Phụ thân hắn, ngươi biết ngươi phải làm gì chứ ? .'' Lão Nhân
trên mặt xuất hiện nét cười, nói.
''Ta ..Ta biết .!!'' Nàng đỏ mặt, gật đầu đáp.
Nàng biết lão muốn nàng nịnh nọt phụ thân Tiêu Thần, vì muốn truy cầu một ai
, phải khiến gia đình người đó thích ngươi trước đã, đạo lý này nàng hiểu.
Nàng bước về phía trung niên nhân, nhẹ nhàng nói:
'' Bá phụ, ngươi hảo ! ''
" Ừm, cảm ơn ngươi đã bảo vệ Thần Nhi, ta Tiêu Chiến chân thành cảm ơn ngươi
.!! '' Tiêu Chiến đột nhiên cuối đầu về phía nàng, chắp tay lại, chân thành
cảm ơn nàng.
" Bá Phụ, đừng làm thế...ta làm thế vì ta không muốn hắn bị thương tổn .''
Nguyệt Nga hoảng hốt đỡ tay Tiêu Chiến, chân tình nói.
'' Ừm, chuyện ngươi thích Thần nhi ta không ngăn cản, cố lên, ta ủng hộ
ngươi !!'' Tiêu Chiến hiền lành nhìn nàng, ôn tồn nói.
''Cảm ơn Bá Phụ .!!'' Nguyệt Nga vẻ mặt vui mừng, mừng rỡ đáp.
''Hửm ?? Là ai, cút ra cho Bản Tiên !! '' Lão nhân sát ý đối với thương khung
(bầu trời ) hét lên.
Tiêu Chiến cũng ngừng nói chuyện với Nguyệt Nga, nhíu mày nhìn lên bầu trời.
Bầu trời đột nhiên xé ra một lỗ lớn, Hai thân ảnh một hắc một bạch như u linh
phóng ra, như thuấn di vậy, một thoáng đã xuất hiện trước mặt Lão Nhân bọn
hắn.
'' Thì ra là Hắc Bạch Vô Thường, các ngươi đến đây làm gì ? Bản Tiên hình như
không gọi hai người các ngươi đến đây ?'' Lão Nhân không khách khí nói.
Bạch Vô Thường mặc áo trắng, đội một cái mặt nạ, hắc vô thường cũng đội một
cái mặt nạ . Mái tóc hai người đều rối tung giống nhau, bạch vô thường cùng
hắc vô thường duy nhất khác nhau chính là một cái mặc áo trắng, một cái mặc áo
đen
Bạch Vô Thường giọng rét lạnh, không chứ một chút tình cảm đáp lại :
''Bọn ta phát hiện một linh hồn xuất hiện đâu đây, tính tróc đi, nhưng hình
như, có ai đó đã cứu bọn hắn, nên bọn ta dùng Vô Thường Quyết cảm ứng thì
phát hiện linh hồn đang trốn ở trong đây, cùng với 2 linh hồn khác . ''
'' Bản Tiên muốn cứu nàng, nên ngươi hãy đi đi .!!'' Lão Nhân không kiên nhẫn
phất tay, đuổi đi.
'' Các hạ không biết là ai ? lại ngông cuồng như vậy, chẳng lẽ ....không xem
Hắc Bạch Nhị Lão ta ra gì ?? '' Bạch Vô Thường sát khí nổi lên, rét lạnh hỏi
.
" Muốn chết !! '' Lão Nhân ngữ khí băng hàn, một cỗ sát phạt, lạnh lẽo, vô
tình từ thân thể lão phát ra, hướng về Hắc Bạch Vô Thường ép đến.
Hắc Bạch Vô Thường biến sắc, cả người như bị tòa núi lớn đè vậy, không cử
động được, điên cuồng hoảng hốt xin tha.
'' Chết Đi !! Lão nhân cái miệng bỗng biến lớn, nuốt Bạch Vô Thường vào miệng
. Nguyệt Nga thấy màn này, cái tay bịt cái miệng nhỏ nhắn, vẻ mặt khiếp sợ.
Bụng lão phồng to ra, Khí tức lão ngày càng tăng lên, linh hồn ngưng đọng.
''Uỳnh '' Lão nhân cái bụng xẹp xuống, vẻ mặt thoải mái, than thở :
" Bằng vào linh hồn trình độ, ta đủ sức chiến Luyện Đạo Quy Nguyên Cường giả
.''
Tiêu Chiến nhìn thấy màn này, cũng há miệng to ra, bắt lấy Hắc Vô Thường ,
nuốt xuống.
Một lúc sau, Tiêu Chiến vẻ mặt vui mừng, hiển nhiên linh hồn hắn bữa trước
truyền Tiêu Thần bất tử quyết di chứng đã lấp đầy đủ.