Người đăng: thienngich
Ha ha, Ta đã tới nơi đây, ngươi nghĩ ta cam lòng rời đi ?" Nguyệt Nga hài
hước hỏi, giọng nói toát ra vẻ châm chọc.
Nếu như chỉ có mình nàng, nàng chắc chắn không dám chống lại đám người này ,
nhưng là bây giờ bên cạnh nàng có Tiêu Thần . Nàng biết Tiêu Thần thực lực
không đơn giản, tự nhiên không sợ bọn chúng.
"Nguyệt Nga, ngươi cũng có mấy phần tiếng tăm trong đám thiên tài Hóa Khí
cảnh, chúng ta sẽ không làm khó ngươi, Đừng có rượu mời không uống chỉ thích
uống rượu phạt, hiện tại chúng ta tâm tình tốt, lưu lại túi trữ vật, rồi cút
nhanh lên, nếu không thì đừng trách chúng ta không khách khí."
Một thiếu niên tu vi Hóa Khí Bát trọng, mặc áo Phong gia đệ tử, giọng nói có
vẻ không kiên nhẫn . Bên cạnh hắn, ba tên trong Ngũ đại gia tộc đệ tử, trên
mặt tràn ngập kiệt ngạo.
"Đúng vậy, vừa nãy bọn ta cho các ngươi an toàn cút đi các ngươi không cút ,
hiện tại muốn cút đi, thì phải trả giá về tội ngông cuồng của mình. Ta hiện
tại khuyên các ngươi tốt nhất giao túi trữ vật và cút nhanh lên một chút, nếu
không chúng ta tâm tình không tốt, thì bọn ta không ngại giết vài người !!."
Thiếu niên liếm liếm môi, tàn ác nói.
Nguyệt Nga sắc mặt gian dữ, Tam đại môn phái cùng ngũ đại gia tộc quá ngông
cuồng, nàng cười lạnh, nói: "Các ngươi đã muốn lấy mạng chúng ta, vậy liền
đến lấy, ta ngược lại muốn xem các ngươi có bản lãnh này hay không?"
"Rượu mời không uống chỉ thích uống rượu phạt, chỉ bằng xú nữ như ngươi cùng
một tên tiểu bạch kiểm chưa đủ mười tuổi sao?" Cất giọng là thiếu niên cầm đầu
, mặc áo trắng, âm thanh trở nên băng lạnh, trên người một luồng sát ý lan
tràn đi ra, chuẩn bị động thủ.
''A di đà phật, ta thành thật khuyên hai vị thí chủ tránh xa khỏi đây, nếu
không ta đành không thương hoa tiếc ngọc rồi !!'' Một thiếu niên đầu trọc ,
mặc áo Thiếu Lâm Phái, vẻ mặt chính khí nói
"Tiêu Thần, không bằng như vậy, ngươi phụ trách bên trái năm người, ta phụ
trách bên phải năm người, chúng ta liền so xem ai có thể dùng tốc độ nhanh
nhất chém giết mười người này, làm sao?"
Nguyệt Nga bình tĩnh nhìn Tiêu Thần, nhưng ánh mắt nơi sâu xa lóe sáng lên,
nội tâm thầm nghĩ muốn nhìn Tiêu Thần thực lực chân chính mạnh như thế nào,
tuy rằng Tiêu Thần cứu nàng, giết ba tên Hóa Khí Bát trọng đang vây công nàng
, nhưng lúc đó nàng bị thương lúc cướp Băng quả, lại bị ba tên Ngũ nhạc phái
ẩn núp đánh lén, nếu không nàng chém giết bọn hắn rồi. Nàng cảm thấy Tiêu
Thần nhỏ tuổi thế mà thực lực vượt qua nàng, nội tâm có chút không tin.
"Ha ha ha, xú nữ nhân, ngươi đùa với bọn ta à, chỉ bằng ngươi cùng tên tiểu tử
mặt búng ra sữa đó muốn đối phó mười người chúng ta? không biết sống chết !!
."
Ngũ Nhạc phái thiếu niên tu vi Hóa Khí Bát Trọng đỉnh vừa nói xong, cả người
Linh lực bộc phát, hướng về Tiêu Thần công kích tới. Có vẻ hắn nghĩ Tiêu Thần
là đứa bé, dù tu vi cao bằng mình, nhưng kinh nghiệm, võ kỹ lại thua mình ,
nên chọn công kích Tiêu Thần trước. Trên nắm đấm của hắn đột nhiên được bao
bọc bởi lớp kim quang lấp loé, hướng về Tiêu Thần công kích tới.
Nắm đấm cứng rắn nện vào thân thể Tiêu Thần, nhưng Tiêu Thần khí định thân
nhàn đứng tại chỗ, hai con mắt nhàn nhạt nhìn đối phương.
"Làm sao có khả năng, một quyền của ta đánh trúng người ngươi, ngươi lại không
có một chút thụ thương?" Thiếu niên Ngũ Nhạc Phái đệ tử hét lên, không thể
tin nhìn Tiêu Thần.
Tiêu Thần thản nhiên nói: "Ngũ Nhạc Phái đệ tử quả nhiên đều là rác rưởi, chỉ
biết ngông cuồng tự đại."
"Oa!"
Tiêu Thần không dùng linh lực, chỉ nhẹ nhàng vung tay lên, trong nháy mắt,
thiếu niên kia cảm thấy cả cánh tay của mình đau nhức, cả người bị Tiêu Thần
mạnh mẽ quạt bay ra xa, thân thể như chim nhạn rớt xuống đất, khóe miệng một
ngụm máu tươi phun ra ngoài.
"Không tốt, tiểu tử này có vẻ cổ quái, các ngươi bốn người đồng loạt ra tay,
còn chúng ta năm người trước tiên chém giết xú nữ nhân này, tất cả động thủ
!! ." Thiếu niên cầm đầu, tu vi hóa khí bát trọng đỉnh phong, cả người Linh
lực lưu động, mạnh mẽ vận chuyển Trung Phẩm võ kỹ, hướng Nguyệt Nga công
kích.
Bốn người bên cạnh hắn liếc nhau, cũng vận chuyển linh lực, phóng tới công
kích nàng.
----------------------
"Hảo tiểu tử, ta không nghĩ tới ngươi lại có chút bản lãnh, bất quá rất đáng
tiếc, hôm nay ngươi phải chết." Cất giọng là thiếu niên bị Tiêu Thần đánh bay
hồi nãy, tức giận nói.
"Tiểu tử, bọn ta trước tiên đưa ngươi đi chết." Năm người còn lại, cũng vận
chuyển linh lực, sử dụng võ kỹ công kích Tiêu Thần,
"Phá Sơn Quyền."
''Đoạn Thủy Quyền !!''
''' Phá Sơn Thất kiếm ''
''Liên Hoa Cửu Kiếm ''
''Bạch Lãng Kình ''
Năm thiếu niên đồng thời tung ra vũ kỹ của mình, đều không ngoại lệ công kích
Tiêu Thần.
Khủng bố quyền, kiếm hợp lại quả nhiên rất khủng bố, quyền ảnh, Kiếm Ảnh
như thiên la địa võng phủ xuống trước mặt Tiêu Thần.
Tiêu Thần lạnh nhạt nhìn, cũng vận chuyển linh lực, nắm chặt trường kiếm
trong tay, tùy thời phát ra công kích mạnh mẽ.
Khi khủng bố Kiếm .Quyền sắp đụng thân thể hắn, thì đột nhiên
, Tiêu Thần động.
Khủng bố Ý cảnh nhằng nhịt phủ xung quanh kiếm của Tiêu Thần, Tiêu Thần ánh
mắt lạnh lùng, lạnh nhạt mở miệng cất lên một bài thơ :
''Đạo Vô Tình
Nhân Vô Nghĩa
Ta Một Kiếm
Chém Hữu Tình !!''
Đọc Xong, Tiêu Thần ánh mắt tràn đầy hàn băng, nội tâm cũng lạnh lẽo, một
kiếm chém ra, Kiếm Quang theo nội tâm hắn kết hợp lại, phảng phất một kiếm
này là trên đời vô tình nhất, tối tuyệt tình một kiếm, làm cho mọi người ở đây
thật sâu cảm nhận được như thế nào vô tình, mắt lạnh chém hết thảy người can
đảm cản trở bước chân của hắn, tàn sát tất cả, hủy diệt tất cả,
Ánh mắt Tiêu Thần băng Lãnh Vô Tình khiến mọi người tuyệt vọng, Năm tên Hóa
Khí Bát Trọng đỉnh cao đối mặt một kiếm lạnh lẽo này, bọn hắn linh hồn như bị
đóng băng vậy, nội tâm run rẩy, giống như đang đối mặt với một đế vương vô
tình, muốn thống trị sinh tử của bọn họ, mà bọn họ lại vô phương phản kháng,
Đế Vương vô tình mà nổi giận, là được tùy ý Sát Nhân.
Một kiếm kia, vô tình cực điểm, một kiếm kia, chém chết sinh cơ.
Năm tên thiếu niên vào giờ khắc này lại tùy ý để kiếm quang xuyên qua thân thể
của bọn họ, làm cho thân thể của bọn họ hóa thành huyết nhân, chia năm xẽ bảy
, máu huyết hóa thành tiểu dòng nước hướng về bốn phương tám hướng xung quanh
Tiêu Thần chậm rãi chảy xuôi.
"Đây là Vô Tình Chi Kiếm!" Tiêu Thần lạnh lẽo nói, hai mắt đột nhiên nhắm lại
, như đang ngộ thứ gì đó.
Năm người còn lại đang vây công Nguyệt Nga không biết từ lúc nào đã dừng lại
công kích, trong lòng năm người bọn hắn như rơi vào hố sâu lạnh lẽo . Linh
hồn trong sâu thẳm của bọn họ cảm thấy băng lãnh, và linh hồn của bọn họ đang
run rẩy,
Vô Tình Chi Kiếm, tuy rằng không hướng về bọn hắn chém xuống, nhưng bọn họ
lại bị Vô Tình Chi Uy khí thế quấy nhiễu, cảm giác vô phương phản kháng tùy ý
để Tiêu Thần chém giết ,một kiếm này, quá vô tình!
Nguyệt Nga cũng như năm người bọn họ, nàng cũng không công kích, chăm chú
nhìn vào Tiêu Thần, vẻ mặt thật sâu sợ hãi, nàng cũng bị Vô Tình chi uy chấn
nhiếp !!
---------------------------------------------------------------------------
"Thật là khủng khiếp một kiếm, hắn là ai?".