Người đăng: thienngich
Nguyệt Nga mở mắt, nhìn thấy đứa bé có bóng lưng nhỏ bé lại hóa thành bóng
lưng to lớn đang che chắn cho nàng, cứu nàng thoát chết, một bóng lưng cao
ngạo, lạnh lùng.
Nàng tuy không thấy khuôn mặt hắn, nhưng lòng nàng đã đem trọn bóng lưng ấy
lưu sâu trong trái tim.
"Cảm ơn ngươi, người lạ mặt " Nàng e lệ nói, thái độ trái hẳn với vẻ cương
liệt khi đối đầu với ba bọn kia.
Tiêu Thần xoay người, nhìn nàng, cười nhạt.
Nguyệt Nga nội tâm ngơ ngác nhìn mặt ân nhân cứu mình, một khắc này, nàng
biết khuôn mặt này mình không thể nào quên được.
'' Cao Thủ ?" Thiếu nữ bị Tiêu Thần đánh bay, bàn tay run run, khóe miệng
dính vết máu.
" Tiểu Tử ngươi là ai, mới tý tuổi đầu lại có tu vi như vậy, nhưng ta khuyên
ngươi vẫn là không muốn quản việc không đâu, không phải vậy cẩn thận rước
họa vào thân, chúng ta đều là Ngũ Nhạc Phái đệ tử." cất giọng là thiếu niên tu
vi Hòa Khí bát trọng nhìn Tiêu Thần, âm thanh trầm thấp nói.
Thiếu nữ bị Tiêu Thần đánh bay, ngẩn lên, nhìn Tiêu Thần, ánh mắt nơi sâu
thẳm cũng mang theo một tia ngạc nhiên, nàng không ngờ tiểu tử tầm bảy tám
tuổi lại có tu vi cao như vậy, hẳn là thiên tài môn phái ra lịch lãm. Trải
qua vừa rồi giao thủ, nàng biết đứa bé này tu vi cao hơn mình, nội tâm sinh
ra độc kế.
"Hai vị sư huynh, hắn bất quá là Hóa Khí Bát Trọng đỉnh phong tu vi, vừa nãy
ta không có phòng bị, mới sẽ bị hắn đánh lén, các ngươi nhanh chóng đối phó
hắn, ta đến chém giết Nguyệt Nga xú nữ nhân ."
"Cút! Không các ngươi chết !! " Tiêu Thần giọng trở nên băng hàn, sát ý hừng
hực.
Tiêu Thần nhìn ba người, từ lời của thiếu nữ, hắn biết cô gái này tâm cơ thật
ác độc, nàng đây là muốn lợi dụng hai tên thiếu niên ngu ngốc này tới đối phó
hắn, còn nàng đối phó Nguyệt Nga, sau đó đoạt được túi trữ vật, chỉ sợ nàng
liền sẽ độc chiếm Băng Quả, cao chạy xa bay.
Đối với thiếu nữ âm mưu, Tiêu Thần mặc dù biết, nhưng lại không nói rõ cho hai
tên kia biết . Ngũ Nhạc Phái đệ tử, hắn hoàn toàn không có hảo cảm, nếu như
những người này không biết sống chết, kiếm của hắn không ngại giết hai cái
tên này.
"Ngươi ... Muốn chết!"
Hai thiếu niên sắc mặt trở nên khó coi, một tiểu tử tám chín tuổi dám hướng
bọn hắn nói ''Cút ', dù cho tiểu tử này tu vi cao hơn bọn hắn một đoạn ,
nhưng bọn hắn quyết định giết tiểu tử này.
Bọn hắn quay sang thiếu nữ, nịnh nọt nói: "Sư muội, nàng yên tâm, đợi bọn ta
đi chém giết hắn, giúp ngươi đoạt được Băng Quả."
"Sư muội trước liền đa tạ hai vị sư huynh."
Thiếu nữ ánh mắt nơi sâu xa, thoáng hiện một vệt âm lãnh, nhưng bên ngoài ,
vẫn ngọt ngào đáp, âm thanh của nàng khiến người ta không nhịn được sản sinh
thương mến, nhưng là Tiêu Thần nhưng từ trong đáy lòng tự nhiên cảm thấy căm
ghét, thiếu nữ này thật sự rất đáng ghét, bên ngoài ngọt ngào, bên trong
hiểm ác, giống người thiếu nữ đã phản bội hắn lúc trước....
"Chết đi, tiểu tử !! "
Hai thiếu niên cả người Linh lực lưu động, phát ra vũ kỹ tập kích tới. Dựa
theo ý nghĩ của bọn hắn, hai người bọn hắn hợp sức tấn công, Tiêu Thần chắc
chắn phải chết, ít ra cũng thương nặng.
"Oành!"
Nhưng, quả đấm của bọn hắn chạm vào Tiêu Thần thân thể, Tiêu Thần vẫn đứng
tại chỗ, không nhúc nhích, Bọn hắn kinh hãi, bằng vào hai người bọn họ hợp
lực, Tiêu Thần không có xuất hiện một điểm tổn thương.
"Làm sao có khả năng?"
Hai thiếu niên đứng im như tượng, vẻ mặt kinh hãi nhìn Tiêu Thần.
Tiêu Thần khinh thường, mở miệng lạnh lùng nói: "Chết!"
Một chữ "chết" vừa mới ra khỏi miệng, một kiếm hiện lên, Hai đầu lâu cấp tốc
tung bay, huyết vũ tung tóe.
Khi bọn hắn ngã xuống, cách đó bọn hắn không xa, thiếu nữ đang chuẩn bị động
thủ với Nguyệt Nga, lại vô tình thấy Tiêu Thần một kiếm trảm hai, thiếu nữ
kinh hãi bỏ mặt Nguyệt Nga, liều mạng chạy trốn.
"Muốn chạy!"
Tiêu Thần bộ pháp như vân, thoáng cái xuất hiện bên cạnh thiếu nữ, một quyền
tùy ý tung ra, thiếu nữ phun một búng máu bay ra xa, khí tức suy yếu cực kỳ ,
hiển nhiên bị thương nặng.
Hai mắt Tiêu Thần đỏ ngầu, hắn nương tay không phải vì tha cho nàng, mà tâm
ma của hắn dĩ nhiên bị kích phát, vì bộ dáng, tính cách của thiếu nữ này rất
giống nàng ấy, bề ngoài ngọt ngào, bên trong ác độc.
"Tiểu Đệ Đệ, cầu ngươi đừng có giết ta, ta có thể đem thân thể của ta cho
ngươi, ta có thể hầu hạ ngươi. . . Van cầu ngươi. . . Đừng có giết ta. . ."
Nói xong, thiếu nữ, dĩ nhiên đưa tay cởi sạch quần áo, lộ ra một mảng xuân
sắc động lòng người.
Tiêu Thần ánh mắt sát ý không che dấu xuất ra, nhìn thiếu nữ, điên cuồng nói
:
''Yên nhi, không ngờ ngươi lại rơi vào tay ta, haha ''
Thiếu nữ cảm thấy sát ý cuồng cuộn hận ý như biển của Tiêu Thần, vẻ mặt hoảng
sợ, lại nghe Tiêu Thần nhìn nàng gọi cái tên lạ, với sự thông minh của nàng
, nàng hiểu ra, biết hắn nhận nhầm, vội vàng nói :
" Tiểu Đệ Đệ, ta không phải Yên Nhi, ta tên là Mỹ Kim .''
Nhưng Tiêu Thần đang bị tâm ma tấn công, làm sao mà nghe được.
'' Ngươi nói yêu ta, mà phản bội ta, ngươi muốn giết ta, ngươi biết ta đau
đớn thế nào không ? '' Tiêu Thần mắt đỏ sẫm, gào thét nói . Bầu trời phẩn
phất cảm nhận nỗi đau đớn của hắn, đổ cơn mưa xuống, như tiếc thương.
''Vì Sao ?? Vì Sao ?? Vì Sao ??'' Tiêu Thần hai mắt nhìn chằm chặp vào Mỹ Kim
, thê lương hỏi.
''Ta...Ta....'' Thiếu nữ không hiểu sao cảm thấy đau lòng, ánh mắt tránh né
cái nhìn đau đớn của Tiêu Thần.
'' Chết !! '' Tiêu Thần đau đớn nhìn thiếu nữ, nói.
Ánh Kiếm Chém Ngang Ra......
Đầu lâu Tung Bay Giữa Trời !!