Bảo Vật !


Người đăng: thienngich

rời tối dần, cảnh vật xung quanh tịch mịch . Các luồng gió thổi qua các khe
tạo ra những tiếng hú ghê rợn.

Tại một sơn cốc vô danh, có một đứa bé nằm hôn mê trên chiếc giường đá. Hai
mắt nhắm nghiền.

Một lúc sau

''Ta đang ở đâu đây ? '' Đứa bé ấy mở mắt, bộ dạng ngái ngủ, hai tay hắn dụi
dụi mắt, mờ mịt nhìn không gian xung quanh.

'' Gặp lại rồi, Tiêu Thần .'' Một đứa bé ngồi bên bếp lửa, tay cầm một chiếc
đùi yêu thú đưa vào lửa . Chốc lát, tỏa mùi thơm khắp sơn cốc.

Bụng kêu 'ọt ọt' vài tiếng, Tiêu Thần không nhịn được ngước mặt lên, nhìn
thấy đứa bé ấy đang đưa lưng về mình, nhất thời không đoán được, chỉ cảm
thấy bóng lưng có chút quen thuộc.

Tiêu Thần nghĩ nghĩ, nói:

'' Ta không thấy mặt ngươi, nhưng bóng lưng ngươi làm ta cảm giác rất quen
thuộc. ''

Đứa bé không nói gì, chỉ im lặng nướng thịt.

Kỳ quái nhìn đứa bé bóng lưng, Tiêu Thần không nhịn được nói :

'' Này, này, ta đói, cho ta ăn . ''

''Chờ chút, chưa chín đâu .'' Đứa bé không mặn không nhạt trả lời.

''Ân !! '' Tiêu Thần cũng không để ý nữa, vội vàng khoanh chân kiểu 'Bán Kiết
Già' (TG :Ngồi bán già là cách ngồi gác một chân lên bắp vế chân kia ), vận
chuyển Bách Lôi Quyết, thu thập lôi lực trong thiên địa chuyển hóa thành lôi
linh lực.

Một lúc sau, bên tai Tiêu Thần vang tiếng gọi, là của đứa bé kia, hắn nói :

'' Thịt chín rồi, lại đây ăn .''

Vội vàng thu công, hắn phi xuống, tay giựt lấy đại đùi, hung hăng gặm một
mảng lớn thịt.

Thấy hắn ăn như hổ bị nhốt chuồng, đứa bé kia nở nụ cười, châm chọc, nói :

''Ngươi không sợ ta hạ độc sao ? ''

Tiêu Thần có Lung Linh Tâm hộ thân, dù vết thương nặng hay độc hắn cũng không
sợ. Lung Linh Tâm là dụng cụ phụ trợ cho Bất Tử Quyết, giúp chữa lành vết
thương, độc vật. Mà sao Lung Linh Tâm là dụng cụ phụ trợ thì là do người mới
tu Bất Tử Quyết đệ nhất trọng, chỉ khi chết đi sống lại mới hồi phục thân thể
bị thương, còn không thì dù bị thương nặng, thì vẫn giữ nguyên tình trạng
thân thể bị thương.

Nhưng hắn vẫn không tỏ ra bất thường, hắn răng vẫn hung cắn đại đùi, miệng
không thèm để ý nói :

''Ta tin ngươi không hại ta . ''

Đứa bé không nói gì, tay với thêm thịt, bỏ vào nướng.

Một lúc sau..

''Ợ....Thật no, đã mấy ngày ta không ăn gì rồi !! '' Tiêu Thần ôm đại bụng ,
thở không ra hơi, nói.

'' Ta hỏi ngươi, sao ngươi lại ở lại trong bí cảnh được, khi bí cảnh kết
thúc, người hay vật ngoại lai còn sinh cơ sẽ bị đẩy ra khỏi đây mà ? '' Đứa
bé nghi vấn hỏi.

Tiêu Thần ngập ngừng, nghĩ một lát, mới nói:

'' Ta có công pháp che dấu sinh cơ, nên qua mắt được bí cảnh này . ''

Tiêu Thần nhanh chóng bịa ra lý do ,nói.

Đứa bé hai mắt bạo phát tinh quang, cũng ngạc nhiên, hỏi :

''Ngươi cũng có sao, ta cũng có . ''

Tiêu Thần trong lòng kinh ngạc, nhưng cũng không lộ ra, tùy ý hỏi :

''Ngươi phong bế sinh cơ ở bí cảnh này làm gì, ta thì do bị truy sát nên phải
bế sinh cơ trốn tụi nó đuổi giết !!'' Tiêu Thần bịa một lý do, hỏi.

''Ta muốn tìm bảo vật trong bí cảnh này .'' Đứa bé thần thần bí bí nói.

''Bảo Vật, tiểu tử ngươi nói ta nghe xem nào ??'' Tiêu Thần cũng lộ ra chút
hứng thú, hỏi.

''Đúng, mà thôi, trời tối rồi, đi ngủ đi, mai ta kể cho ngươi .'' Đứa bé
cười hì hì, chạy vào giường đá ngủ.

''Cái tên này, làm ta tò mò !! '' Tiêu Thần cười mắng ,cũng nhanh chóng vào
giường đá, nằm cạnh đứa bé, hắn cũng ngủ.


Vạn Cổ Tiên Ma - Chương #61