Người đăng: thienngich
Tiêu Thần hắn thì ở cách bọn Long Dương ở chừng trăm mét . Nhờ Lão sư phụ dùng
tinh thần lực cảm ứng bọn hắn, nên hắn rất dể nắm bắt hành tung của bọn chúng
.
'' Tại sao sư phụ không thấy Long Phi Vũ tiểu tiện nhân ở đây ?? '' Hắn nhíu
mày suy nghĩ . Hắn đã tha nó một mạng, không ngờ nàng lại khiến bọn chúng
truy sát hắn.
Hắn nhờ sư phụ tìm nàng, là để giết nàng, nhưng nàng không ở chỗ Long Dương
, khiến hắn thất vọng.
''Mà thôi, không cần quan tâm người sắp chết làm gì, việc ta cần xơi tái từ
từ thế lực cũa Long Dương, ta mới đảm bảo trăm phần trăm diệt sạch bọn chúng
!! '' Tiêu Thần lắc đầu, thân ảnh lóe cái biến mất.
====== Ta là giải phân cách ^_^ ===================
Bóng đêm dần chìm xuống ..............
''Đáng hậnnn !!! '' Một tiếng rống to mang theo sự phẫn nộ tột cùng gào lên ,
kinh động chim chóc trong rừng.
Tiếng hét đó phát ra trong chỗ Long Gia tộc nhân tụ tập . Mà người có quyền
hét to ở đây thì không ai khác chính là Long Dương.
Trời mới chạng vạng tối, chưa kịp ăn tối gì hết, tộc nhân của hắn đã bị ám
sát mất ba người . Lúc đi vào Huyết Sát động phủ, tộc nhân chiếm gần một trăm
nhân . Mà sau hai tuần mấy ngày, chỉ còn gần bốn mươi nhân . Đây là con số
đáng báo động, chưa nói đến xung quanh các tông môn, gia tộc và Tiêu Thần
nhìn chằm chằm, chỉ cần ra khỏi đây, trưởng bối cũng phạt hắn rất nặng nề .
Mà nguyên nhân do mình sai người ám toán Tiêu Thần trước, và gia gia Tiêu
Thần là Thất trưởng lão . Nên dù Tiêu Thần có giết tộc nhân, tộc trưởng cũng
làm lơ. Hậu quả thì do mình gánh hết, vì mình sai trước.
Các tộc nhân thì đầy vẻ hoảng sợ, có người muốn li khai Long Dương ngay lập
tức, nhưng sợ hắn tức quá hóa giận, lấy mình ra để xả giận, nên ko ai li
khai trước.
Thiếu niên mặc áo đen tiến đến, an ủi hắn thoáng một phát. Long Dương cơn
giận cũng tụt xuống, ra lệnh tộc nhân ngồi gần nhau, hắn không tu luyện nữa
mà tập chung tinh lực dám sát xung quanh.
Tiêu Thần đứng sau ngọn cây, tàn nhẫn cười, khinh thường nói :
'' Để ta ngồi đây xem, tinh lực của ngươi nhiều đến cỡ nào, có chống đở được
đến sáng mai không ? ''
-----------------
Trái với vẻ bên ngoài âm trầm, tức giận, Long Dương trong nội tâm thì rất
vui mừng, hắn âm thầm tự nói với mình :
-'' Không biết Phi Vũ cô nàng nhỏ làm tới đâu rồi, vất vả lắm mới dụ thằng Tiêu Thần đến đây ám sát, phí mất mấy chục mạng người làm mồi dẫn . Hừ, để ta xem ngươi đắc ý được bao lâu .''
'' Ngày mai, là giờ tàn của ngươi ! Tiêu Thần đệ đệ à ! ''