Người đăng: thienngich
Năm người thay phiên nhau tiến lên tấn công Tiêu Thần.
tay trái đỡ một kiếm, Tiêu Thần thân hình lùi lại mấy bước, tránh đi năm
người thế công, khóe miệng nổi lên nụ cười, nhàn nhạt nói :
"Chư vị ca ca, hồi lâu không thấy rồi!"
Thiếu niên mặc áo đen bốn người đột nhiên ngẩng đầu, nhìn qua mười bước có hơn
Tiêu Thần, thần sắc hơi có vẻ khẽ giật mình, thoáng có chút phản ứng không
kịp.
Tiêu Thần? Hắn không phải ở cách đó ngàn dặm sao ? chả lẽ mùi phấn của Long
Phi Vũ tỷ tỷ không còn tác dụng ?
''Các ngươi không cần đoán . '' Tiêu Thần nụ cười càng tươi hơn, hành hạ vẻ
mặt hiện lên, nghiền ngẫm nói :
'' Ta lưu lại mùi hương con tiện nhân kia cài trên người ta vào một thân cây
cách đây cả ngàn dặm, rồi ta bí mật đến đây, hiểu chưa ? ''
Năm người gật đầu, giống như hiểu ra . Nhưng, trong giây lát bọn hắn thất
thần suy nghĩ, Tiêu Thần nắm lấy thời cơ, nhanh nhẹn song chân vừa bước,
thân hình thế như tia chớp, mãnh liệt bắn mà ra, trong giây lát tựu xuất hiện
tại năm người trước mặt, kiếm trong tay không có dừng chút nào trệ, bay thẳng
đến năm người quét ngang mà đi.
''Xoat !! Xoat !! Xoat !! Xoat '' bốn đầu lâu bay lên không trung, rơi bịch
xuống đất.
Một kiếm nhanh đến cực điểm, tàn nhẫn đến cực điểm.
Thiếu niên áo đen thực lực cao hơn 4 người còn lại một tý, nên nhanh nhẹn lùi
xuống, tránh được một kiếm tuyệt mệnh kia, nhưng, lôi lực cho Tiêu Thần tụ
trên thân kiếm bắn ra làm hắn tay cầm kiếm bị lôi điện giật một cái, triệt để
phế đi bàn tay.
''Ngươi ...Ngươi... '' Thiếu niên áo đen run rẩy chỉ tay vào hắn, tính nói gì
đó, nhưng ....'xoat' môt cái, hắn bị một kiếm xuyên tim, triệt để tử vong.
Lạnh lùng nhìn năm người này, hắn cũng không một chút thương hại, muốn giết
hắn, thì phải giác ngộ bị hắn giết.
Chùi vết máu dính trên kiếm, hắn quay lưng đi, tiến vào sâu trong rừng, tìm
kiếm mục tiêu mới.
Tia nắng ban mai vừa hiện ra, soi sáng cả khu rừng vốn tràn đầy hắc ám khí tức
.
Khu rừng triệt để yên tĩnh, ngay cả tiếng Yêu Thú cũng không có.
Nhưng Loại này yên tĩnh cũng không tiếp tục quá lâu, sau một lát, tiếng bước
chân vang vọng cả chổ này.
Một thân ảnh có vẻ chật vật từ bên trong khu rừng chạy thục mạng ra khỏi khu
rừng, hắn trên mặt lộ vẻ hoảng sợ, lâu lâu quay đầu lại nhìn ra đằng sau rậm
rạp rừng nhiệt đới.
Hắn mặc Long Gia tộc nhân ngoại môn thông thường áo bào., nhưng trên áo bào
hiện lên nhìu đạo vết máu.
Đạp nát lá khô dưới chân, thiếu niên trong mắt vẻ hoảng sợ lại càng ngày càng
thịnh.
Một lát sau, hắn thấy mịt mờ sau rừng cây, xuất hiện một cái lều vải in cờ
long Gia.
Nhìn thấy lều vải, thiếu niên trên mặt lập tức tuôn ra vẻ mừng như điên, nhưng
trong tích tắc, vẻ mặt vui mừng chậm rãi cứng lại, hắn......hoảng sợ !!
Chỉ thấy trước lều vải, bảy cỗ thi thể chỉnh tề nằm cùng một chỗ, huyết nhuộm
hồng cả đất, hội tụ thành vũng máu.
"Trốn không được nữa sao?"
Một tiếng nói trêu tức phát ra, khiến thiếu niên hai cái đồng tử co rụt lại,
hai chân đã mỏi nhừ đột nhiên điên cuồng chạy tiếp.
Nhưng trong tích tắc, thiếu niên triệt đễ tuyệt vọng, trước mặt hắn là một
đạo thân ảnh gầy gò chắp tay chờ hắn.
Thân ảnh mặt trường bào trắng, gặp gió đến mà phất bay, khuôn mặt tuấn tú
mỉm cười nhìn hắn.
Khẽ rút kiếm, Tiêu Thần ngẩng đầu nhìn thiếu niên, tay phải phất một cái ,
trường kiếm trong tay mãnh liệt bắn mà ra, thoát ly khống chế của hắn.
Vù vù! Một kiếm chuẩn xác vô cùng bay đến xuyên thủng thiếu niên trái tim.
PHỐC! Máu tươi tuôn ra, thiếu niên thân hình như diều đứt dây, hung hăng rơi
xuống đất, hai cái đồng tử có chút co rụt lại, chợt dần dần trở nên trắng
bệch, khí tức sinh mệnh đều không có một chút ..
''Haha, dùng khí ngự kiếm đâm ra chuẩn xác lên thiếu niên trái tim, xem ra
tiểu tử ngươi luyện Ngự kiếm thuật mà ta đưa ngươi, luyện thành cấp 1 ngự
kiếm thuật rồi .'' Tiếng sư phụ hắn cất lên từ trong sợi dây truyền phát ra.
Hắn đến trước xác thiếu niên, nhanh nhẹn rút ra cây kiếm . Chùi lau vết máu
dính trên đó. Mỉm cười nói: " Bộ Ngự kiếm thuật này thật thần kỳ, nếu so với
Vạn Lôi kiếm pháp ta tu luyện, trừ khi trời xuất hiện sấm sét, nếu không thì
uy lực Vạn Lôi kiếm thua Ngự Kiếm Thuật này !"
''Vạn lôi kiếm pháp ta có xem qua, nó thuộc một bộ Kiếm Thuật hoàn chỉnh à,
không thua Pháp thuật đâu . ''
( Trước đó, mấy kiếm pháp Tiêu Thần luyện như Vô ảnh kiếm, hay Quyền pháp
như Bạch Hổ quyền được gọi chung là võ kỹ vì Tiêu Thần tu luyện chúng vẫn chưa
lĩnh ngộ ra ý cảnh . khi nào tu võ kỷ có thế ngộ ra ý cảnh, hoặc lĩnh ngộ ngũ
hành thuộc tính, phong lôi hắc ám, quang minh thuộc tính thì được gọi là
thuật . Thuật chi làm hai loại, Kiếm (Đao, thương Quyền ..) thuật, và pháp
thuật ( Ngũ hành thuộc tính, ngoài ngũ hành thuộc tính .vv )
Gật đầu, hắn ly khai chổ này, tiến về rừng sâu săn giết tiếp .,