Đột Phá !


Người đăng: thienngich

Mưa lớn rơi xuống.

Hai đạo thân ảnh chạy trong mưa, một đạo kiện tráng thân ảnh và một đạo mềm
mại thân ảnh di chuyển điên cuồng từ ngọn cây này đến ngọn cây khác.

Thân hình nhanh nhẹn xuyên qua trùng trùng điệp điệp gai đâm, Tiêu Thần bàn
tay nắm chặt tay nàng.

Sau một lát, Tiêu Thần ánh mắt tỏa sáng, cây rừng dần dần thưa thớt, xuất
hiện trước mặt hắn là sơn động.

Không nhận thấy được yêu thú khí tức, Tiêu Thần mới nhảy lên, dẫn theo nàng
đi vào sơn động.

Trong sơn động không khí thoáng có chút mát lạnh, ánh sáng hơi có vẻ ảm đạm,
chung quanh có rơi vãi cục đá.

Để nàng ngồi một bên, Tiêu Thần lượm rơi vãi cục đá, đem cửa động che chắn ,
rồi hắn lấy chút ít cỏ khô, đem khe giữ các khối đá rực tiếp nhét vào.

Trong sơn động lập tức lâm vào bóng tối, bất quá bóng tối đối với Tiêu Thần
lại không có ảnh hưởng.

Tiêu Thần đến bên cạnh nàng ngồi xuống, chống cằm suy nghĩ.

Lúc nãy, bốn gã tộc nhân xuất hiện giết Tiêu Thần, muốn nhắc hắn những ngày
tiếp theo nên cảnh giác, nếu không tựu chết oan chết uổng.

Nàng thấy hắn suy nghĩ, cũng nhẹ nhàng hỏi : " ca đang tránh bọn chúng ?"

"Tránh bọn chúng ?" Tiêu Thần khóe miệng khẽ nhếch, thì thào lẩm bẩm: "Săn
giết trò chơi đã bắt đầu rồi, ca vì sao phải tránh đi con mồi!"

Nghe vậy, nàng thân thể mềm mại hơi chấn, thần sắc vốn là khẽ giật mình, chợt
phát ra lo lắng âm thanh: " Ca tính giết chết bọn chúng, nhưng rất nguy hiểm
, ta không muốn ca bị thương !"

'' Có những chuyện, nam nhân phải làm . Bọn chúng lúc nãy dám ra tay với nàng
, thì ân oán này không thể xóa được nữa . '' Tiêu Thần chân thành nói.

Khuôn mặt xinh đẹp lộ ra một vòng cảm động chi sắc, nàng hai mắt tràn đầy yêu
thương, nói : " Ca không cần vì ta mà làm thế . Ta không muốn ca bị một điểm
thương tổn .''

''Nha đầu ngốc .'' Tiêu Thần ôm nàng vào lòng, yêu thương mắng yêu.
----------

Bên ngoài sơn động, mưa càng rơi xuống càng lớn.

Cho đến sáng sớm, trận mưa này mới đình chỉ.

Giọt nước rơi vào núi đá leng keng âm thanh truyền vào trong động, trong động
tĩnh mịch đáng sợ.

Mà chính là giờ phút này, Tiêu Thần trong cơ thể vẻn vẹn truyền ra một đạo hữu
lực nặng nề thanh âm, một cỗ thô bạo khí tức tại trên người hắn tràn ngập mà
ra.

Tiêu Thần hân hình đột nhiên chấn động, linh khí điên cuồng chuyển hóa thành
lôi linh lực, như vỡ đê nước sông, điên cuồng dung nhập huyết nhục, đan điền
hắn.

Nửa ngày về sau, Tiêu Thần hai mắt đột nhiên mở ra, sơn màu đen trong hai
tròng mắt, lướt trên một vòng vẫn còn như thực chất tinh quang '' Cuối cùng
cũng đột phá Hóa Khí thất trọng . ''

Tiêu Thần đứng dậy, thầm hô một hơi, cảm thụ trong cơ thể hùng hậu vô cùng lực
lượng, toàn thân nói không nên lời khoan khoái dễ chịu.

Tại thời khắc này, Tiêu Thần mới cảm thấy Sinh Tử chém giết hoàn toàn đáng
giá.

Tiêu Thần một quyền đánh ra, mang theo lăng lệ ác liệt quyền phong cộng với
lôi lực vờn quanh cánh tay, để cho đối thủ cảm thấy một loại cường hãn cảm
giác áp bách.

Tinh tế cảm thụ được trong cơ thể biến hóa, Tiêu Thần khóe miệng lộ ra một
vòng vui vẻ, Hóa Khí thất trọng, như lúc trước hắn bị Thất trọng Yêu Lang
đuổi giết, mà hôm nay cho dù đối mặt với Yêu Lang, hắn nghiễm nhiên không
sợ.


Vạn Cổ Tiên Ma - Chương #40