Người đăng: thienngich
Sau khi thành tích của Long Hoàng gây rung động cho đám tiểu tử đã nguôi ngoai
phần nào, mọi người cũng bình tĩnh lại chờ xem ai là người tiếp theo lên kiểm
tra.
Rốt cuộc, giọng nói vịt đực của Lão Sư cũng vang lên:
-''Nào, bây giờ đến lượt em, Tiêu Thần.''
Một tiểu tử thân hình gầy gò nhưng đôi mắt rất kiên cường, tuy hắn không anh
tuấn nhưng ngũ quan rõ ràng, khuôn mặt góc cạnh cân đối. Tiêu Thần nghe lão sư
gọi tên, bèn chậm rãi đứng lên tiến về phía bục giảng.
Một giọng nói cười nhạo cất lên:
'' Tên Tiêu Thần này là đứa trẻ được Thất Trưởng lão lượm được ngoài bìa rừng,
nuôi dưỡng tới giờ. Truyền thuyết lưu truyền rằng hắn mới 1 tuổi đã biết nói,
đi đứng, hai tuổi cảm ứng nguyên khí trời đất, 3 tuổi tấn cấp hóa khí nhất
trọng, được gọi là tuyên cổ thiên tài Long gia ,sánh ngang với Long Hiển, ca
ca Long Hoàng. Nhưng không hiểu vì sao, giờ hắn đã 8 tuổi, đến giờ vẫn dừng
bước ở cảnh giới hóa khí nhất trọng 5 năm. Được gọi là Thiên tài phế vật nghìn
năm của Long Gia.''
Nhìu tiếng chỉ chỏ, chế nhạo, khinh bỉ vang lên, nhưng Tiêu Thần vẫn bộ dạng
không thèm để ý.
'' Im miệng, đứa nào dám mắng hắn một câu nữa, là kẻ thù của ta.'' Long Hoàng
lạnh lùng bật dậy, ánh mắt tàn nhẫn liếc ngang đám tiểu tử mắng Tiêu Thần,
khiến bọn chúng co đầu rụt cổ lại, không dám nhìn.
Tiêu Thần quăng ánh mắt cảm kích nhìn Long Hoàng, tự tin bước lên bục nhìn Lão
Sư bộ dạng rất thong thả. Lão Sư vẻ mặt tiếc hận nhìn Tiêu Thần, không nhịn
được khuyên nhủ :
'' Tiêu Thần, em không làm tu giả cũng được mà, với tài lực của Thất Lão cũng
đủ em sống tiêu dao tự tại cả đời rồi.''
Tiêu Thần nhìn thẳng vào mắt Lão Sư, vẻ mặt kiên cường, nói một câu khiến mọi
người giật mình :
'' Không thành cường Giả thì ta sống cũng như chết, dù chết ta cũng không thể
nhắm mắt.''
Lão sư và cả lớp lặng người. Phải rồi, ai cũng có ước mơ làm cường giả, tiêu
dao thiên địa. Với bọn hắn, làm cường giả vô vàn khó khăn, nhưng dù vậy họ
cũng không bỏ cuộc. Tiêu Thần tên này dù là phế vật cũng không bỏ cuộc. Một
người cố chấp như thế theo đuổi ước mơ thì ai lại nỡ ghét. Tiêu Thần lúc này
chậm rãi gây hảo cảm cho tất cả mọi người ở đây.
Bất chợt vô thanh vô tức, cả lớp cũng thay đỗi cái nhìn về hắn, không còn chế
nhạo nữa.
-''Tốt, em tu vi vẫn hóa khí nhất trọng chứ ? ''
Lão Sư hiền lành nhìn hắn, bộ dạng không giống với ông thầy nghiêm khắc chút
nào.
-''Không ,em đã đột phá Hóa Khí nhị trọng'' Tiêu Thần với bộ dạng tự tin đáp.
''tốt, em hãy đánh vào tấm bia đá này, nếu em đánh được sâu nữa tấc thì em
vuợt qua kiểm tra.''
Thầy giáo vẻ mặt ngạc nhiên khi nghe hắn tấn cấp, nhưng cũng bình tĩnh lại, ồm
ồm nói.
Mọi người cũng kinh dị nhìn hắn, sau 5 năm, hắn cuối cùng rốt cuộc cũng đột
phá. Nhìu tên tiểu tử cũng mừng cho hắn, có người không kìm được thét lên:
''Tiêu Thần đệ đệ, ngươi tốt lắm, cố lên. ca ủng hộ ngươi.'' Mọi người cũng
dồn dập ủng hộ hắn.
Vẻ mặt lạnh lùng của Tiêu Thần rốt cuộc cũng nở nụ cười, hắn cười, vì cuối
cùng, tộc nhân củng chịu chấp nhận hắn tồn tại.
Hắn cảm động mở miệng nói:
''cảm ơn các ca ca đã ủng hộ ta, ta nhất định vượt qua kiểm tra.''
''Ân'' ''Tốt'' Nhìu tên tiểu tử hồn nhiên lên tiếng tiếng đáp lại.
Tiêu Thần hít sâu, lẩm bẩm:
''không thể để người tin tưởng mình thất vọng được''
Hắn kiên nghị hẳn lên, khẽ vận công, vung tay đấm vào Lục thạch.
''Ầmm!!'' . Theo cái nhìn của mọi người, nắm tay của Tiêu Thần cũng đánh thật
sâu vào lục thạch, sâu đến hơn nữa tấc. tức là vượt qua 1500 cân. Nắm tay của
Tiêu Thần cũng tiếp tục xuyên sâu vào lục thạch ,chạm đến 2500 cân thì ngừng
lại.
Lão Sư và mọi người ngạc nhiên, kinh hỉ nhìn hắn. Sâu đến hơn nữa tấc, nói
chính xác là 2500 cân, chỉ có tu vi hóa khí tam trọng trung kỳ mới làm được,
nhưng hắn chỉ có tu vi Hóa Khí nhị trọng sơ kỳ mà cũng làm được như thế, chứng
tỏ hắn có thực lực khiêu chiến Hóa Khí tam trọng. Long Gia ngoại viện lại ra
một thiên tài khiêu chiến vượt cấp aa.
-''Trời ơi, Tiêu Thần đệ đệ thành tích không thua gì Long Hoàng ca ca lúc huynh ấy tu vi Hóa khí nhị trọng.
Đến ngay cả Long Hoàng lúc nào cũng mang vẻ mặt bất cần đời cũng phải quay đầu
lại, ánh mắt sắc bén nhìn mắt Tiêu Thần.
2 ánh mắt đụng nhau, Tiêu Thần thấy áp lực hơi trầm trọng, chút nữa không chịu
nổi, may là cuối cùng Long Hoàng cũng thu nhãn quang lại, quay đầu nhìn ra cửa
sổ, cũng không nhìn tiếp Tiêu Thần.
''Cái khuôn mặt lạnh lùng của hắn lúc nào cũng nhìn ta kiểu như vậy, quả thật
khiến ta muốn đấm mặt hắn.'' Tiêu Thần lau lau mồ hôi mắng thầm.
Sau Tiêu Thần, đồng loạt các thiếu niên cũng lên kiểm tra, nhưng không có
người nào mạnh mẽ khiêu chiến vượt cấp như Tiêu Thần, Long Hoàng. Cuối cùng kỳ
kiểm tra hằng tháng cũng kết thúc, nhìu tên tiểu tử bộ dạng vui mừng, cũng có
vài tên tiểu tử bộ dạng buồn bực, hẳn là kiểm tra không như ý muốn.
Nhưng không ngoại lệ tất cả đều nhìn vào Tiêu Thần, bộ dáng hâm mộ. Nhiều tiểu
tử xúm lại kết giao, tán gẫu.
Ở cổng học viện, Long Hoàng Linh ngó dọc ngó ngang tìm kiếm Long Hoàng, nhưng
hắn đã biến mất từ lúc nào.
Nàng vẻ mặt thất vọng quay về. Đi ngang qua Tiêu Thần, nàng cũng đã thấy hắn
đại triển thần uy. Trong lòng cũng hiếu kỳ, vội vàng bước đến bên hắn.
Tả sơ về Hoàng linh một chút, nàng sở hữu mái tóc vàng nhạt dài chạm lưng, mắt
ngọc, mài ngài, chiếc mũi thẳng tắp, đôi môi hé mở, mỉm cười,lộ ra cặp răng
đều thẳng tắp, quanh thân nàng tỏ khí thế lung linh như hoa như ngọc.
Tiêu Thần cảm giác có người nhìn lén hắn, cũng quay nhìn sang, thấy nàng ,hắn
mỉm cười, tiến gần đến nàng, nhìn sâu vào mắt nàng, im lặng, cái đầu hơi
nghiêng, tỏ vẻ muốn nàng bắt chuyện trước. Nàng ngạc nhiên, vì trước giờ đám
con trai khi thấy nàng đều bắt chuyện trước đâu đến lượt nàng phải nói (đương
nhiên ngoại trừ Long Hoàng ra ), giờ lại có thêm Tên Tiêu Thần này.
Nàng cảm thấy hắn thật thú vị, cũng không để ý nhìu, cất giọng thánh thót,
cười nói:
" Hì hì, chào đệ đệ, ta tên Long Hoàng Linh, rất vui được gặp đệ.''
Hắn nghiền ngẫm, nói thầm: '' ai chả biết ngươi tên Hoàng Linh .'' nhưng bên
ngoài mặt không đổi sắc, nói:
"Ta tên Tiêu Thần, không biết Hoàng Linh muội muội ngươi lớn bao nhiêu? Tại
sao phải bảo ta sư đệ? Làm sao ngươi biết tuổi ta nhỏ hơn ngươi ?"
Tiêu Thần hỏi liên tiếp ba cái vấn đề, làm cho sắc mặt Long Hoàng Linh đỏ
lên.Nàng oán thầm, trước giờ toàn là nàng trêu chọc ngươi khác, giờ hắn lại
trêu chọc nàng.
Bất quá Long Hoàng Linh nghe được lời nói của Tiêu Thần, cũng không đáp lại
ngay, mà là nhíu thoáng một phát cái mũi, cực kỳ đáng yêu giơ ngón tay cái
quệt mũi, nói ra:
"Ta tám tuổi tuổi, hiện tại tu vi hóa khí tam trọng mạnh hơn ngươi một tiểu
cảnh giới. như thế nào đây? Có phải rất lợi hạ i? Long Gia hậu bối không phải
dùng tuổi đến sắp xếp bối phận, mà là thực lực, thực lực ngươi so với ta thấp,
cái kia chính là đệ đệ của ta, nghe lời, kêu một tiếng sư tỷ tới nghe một chút
a!" Bất đắc dĩ, Tiêu Thần đành kêu 1 tiếng' ' Tỷ tỷ '' . Nhưng giọng tràn ngập
ai oán ai cũng thấy.
Nàng như đứa trẻ thắng cuộc reo lên,tràn đầy vui sướng, khiến hắn đang bực
nhưng cũng tiêu tan phần nào. Hắn nghĩ một lát,đột nhiên ghé sát tai nàng, nói
với giọng chỉ có 2 người biết :
''chờ ta đánh bại tỷ, hãy gọi ta là ca ca à. haha''
Hắn cười to quay đi.Bóng lưng tuy thấp gầy nhưng tràn đầy tự tin khiến Long
Hoàng Linh cũng không kìm được nhìn theo. Lòng tự nhủ:
'' hắn hơi giống Long Hoàng ca ca à.''
Hắn đi một lát khuất xa tầm mắt nàng ,vẻ mặt đột nhiên trở nên bỉ ổi, không
còn hình dạng lạnh lùng như lúc nãy.Hắn nở nụ cười chỉ có hắn nghe thấy:
'' khặc khặc, quả không uổng công ca xây dựng hình tượng thần bí trong mắt
nàng, chắc nàng ấy nghĩ đến ta rồi đây, sức hấp dẫn của ca quả thật là mạnh à
.''
Nếu Hoàng Linh biết suy nghĩ của hắn,chắc cũng không kìm được cho hắn ăn dép
phi aa.Qủa là vô sỉ bày đặt giả thanh cao.