Ám Toán ! Tiêu Thần Giận Dữ !!


Người đăng: thienngich

Một tuần nay, hắn ở bên nàng suốt ngày, tối thì ôm nàng ngủ, ban ngày thì
cùng nàng đi săn thú, chơi đùa, thật khoái hoạt.

Nàng và hắn ngồi cùng nhau trên ngọn cây, cùng ngắm ánh trăng, hắn thì kể
cho nàng nghe mấy câu truyện tình cảm lâm li bi đát ở kiếp trước.

'' Thần ca, tình cảm của Dương Qúa với cô cô thật đẹp, Dương Qúa càng bất
chấp luân thường đạo lý để cưới cô cô, thật là anh chàng si tình . ''

'' Ùm, sau này ca đối với muội cũng như Dương Qúa đối với cô cô .''

''Thật không đó ?''

'' Không thể thật hơn được nữa . ''

''Ca..đáng ghét .''

''Haha ''

Đang nói chuyện vui vẻ với Yên Nhi ,đột nhiên, Tiêu Thần sát ý dày đặc ,
nhanh tay cầm kiếm chém về hư không một cái.

''Keng Keng Keng keng '', bốn vật kim loại bị kiếm của Tiêu Thần phá hư.

''Đi ra !! '' Tiêu Thần gầm lên, vẻ mặt sợ hãi, may mà hắn vẫn giữ chút cảnh
giác, không thì vật kim loại đó đơn giản xuyên qua đầu nàng với hắn.

Dám ám sát nàng, chính là đụng vào nghịch lân của hắn.

''Ha ha, Tiêu Thần đệ đệ, ngươi phản ứng cũng rất nhanh à . ''

Bốn tiếng cười ha ha cất lên, đang đi tới trước mặt hắn là bốn thiếu niên ,
thiếu niên cầm đầu khí tức thuộc về Hóa Khí cảnh thất trọng . Còn ba thiếu
niên còn lại khí tức khoảng chừng Hóa khí lục trọng.

Rất quyết đoán, Tiêu Thần nháy một cái ,song chân vừa bước, thân hình thế như
tia chớp, mãnh liệt bắn mà ra, trong giây lát tựu xuất hiện tại bốn người
trước mặt, kiếm trong tay không có dừng chút nào, bay thẳng đến bốn người
quét ngang mà đi, mũi kiếm mang theo từng đạo sấm sét đi theo, đó chính là
Lôi linh lực phụ trợ.

Lăng lệ ác liệt vô cùng lôi lực lại để cho thiếu niên mặc áo đen Cùng ba người
kinh hãi lạnh mình, chẳng lẽ tên này diện mạo cùng Tiêu Thần giống nhau sao?

"Tiêu Thần ?" Thiếu niên mặc áo đen cầm đầu ngược lại hít một hơi, hướng về
sau thối lui, đồng thời quát lạnh nói: "Tiêu Thần, ngươi muốn chết, không biết
lễ phép, dám giết hại tộc huynh !"

Thanh niên mặc áo đen lời nói còn chưa nói xong, liên tiếp ba đạo tiếng kêu
thảm thiết tại bên tai vang lên.

Cái này tiếng kêu thảm thiết như là từng cơn gió lạnh, thổi vào thanh niên
mặc áo đen trong lòng, thanh niên mặc áo đen hướng bên ba đạo tiếng kêu nhìn
lên, chỉ thấy ba đạo thân ảnh như là diều đứt dây, rút lui mà ra, hung hăng
rơi, té xuống đất.

''Xoạt'' Kiếm thanh âm tại bên tai vang lên, thanh niên mặc áo đen trong lòng
lướt trên một vòng hoảng sợ, vội vàng cầm kiếm ngăn cản.

Thiếu niên mặc áo đen giơ lên con mắt, nhìn qua Tiêu Thần khuôn mặt tuấn tú,
cùng với dã thú con ngươi, thầm giật mình, Tiêu Thần khi nào trở nên khủng bố
như thế, hắn bất quá là Hóa Khí lục trọng phế vật, mà thể hiện ra thực lực đủ
đánh ngang tay với hắn - Hóa khí thất trọng.

Song kiếm tranh phong, thiếu niên mặc áo đen cảm nhận được trên thân kiếm
truyền đến lực đạo, cánh tay phải bị lôi linh lực đụng phải, một hồi run lên,
đây là cái gì kiếm thức? sao lại có lôi điện phụ trợ.

Mấy chục ngày chém giết tại Bí cảnh để cho Tiêu Thần thế công vững chắc, xuất
thủ như gió bão.

Thiếu niên mặc áo đen chỉ thấy trước mắt tối sầm, một cỗ kịch liệt tê dại
,đau nhức ở trước ngực lan tràn, thân hình đột nhiên hướng về sau bắn mạnh
tới, hung hăng đập vào cây.

"Khục khục!" Thanh niên mặc áo đen một ngụm máu tươi phun ra, nhìn qua trước
ngực đen thui vết cháy, sắc mặt có chút trắng bệch.

"Long Hàn !" Nhàn nhạt thanh âm tại thiếu niên mặc áo đen bên tai vang lên,
thanh niên mặc áo đen đột nhiên ngẩng đầu, nhìn mặt Tiêu Thần đang đứng sát
bên hắn ,, sắc mặt lập tức không có chút huyết sắc, trong mắt lướt trên một
vòng hoảng sợ, nói : "Tiêu Thần, ngươi muốn làm gì?"

"Hỏi chút ít vấn đề, ngươi nếu là trung thực trả lời cũng sẽ không làm khó
ngươi, bằng không mà nói. . . . ." Tiêu Thần lời nói còn chưa nói xong, trường
kiếm trong tay mãnh liệt bắn mà ra, xẹt vào mặt thiếu niên, một đạo bắt mắt
vết kiếm hiển hiện, máu tươi tung tóe.

'' Hít hà . '' Thiếu niên mặc áo đen ngược lại hít một hơi, yết hầu có chút
nhấp nhô, vô lực nói: "Ta nếu là trả lời vấn đề, ngươi có thể buông tha ta?"

"Buông tha ngươi?" Tiêu Thần ánh mắt hung ác thoáng nháy một cái, chân thành
nói: "Sẽ không!"

"Ta đây vì sao phải trả lời vấn đề của ngươi!" Thiếu niên mặc áo đen thần sắc
hơi có vẻ dữ tợn, đang muốn xuất kiếm đánh lén, nhưng Tiêu Thần so về hắn
nhanh hơn, trường kiếm vung lên, chặt đứt thiếu niên mặc áo đen cánh tay phải,
cột máu tuôn ra, nhuộm đỏ đầy đất.

Cầm kiếm, Tiêu Thần hướng phía trước phóng ra một bước, giẫm lên thiêu niên
mặc áo đen bộ ngực, kiếm trong tay chọc vào hạ thân của hắn.

'' PHỐC! ''

"Các ngươi vì sao xuất hiện lúc này?" Tiêu Thần biết rõ, nhưng hắn còn cố hỏi
, rút kiếm, chọc vào hạ thân, tái diễn đơn giản đến cực điểm động tác.

''PHỐC PHỐC!''

Tê tâm liệt phế cảm giác từ phía dưới hạ thân đến, thiếu niên mặc áo đen có
loại choáng váng, đau đến muốn chết, nhưng hắn cắn răng ,cũng không nói.

Tĩnh mịch trong rừng, xuất hiện nhìu âm thanh '' Phốc '' 'Phốc ''

Mấy tức về sau, thiếuniên mặc áo đen rốt cục không chịu nổi loại này tra tấn,
vô lực nói: "Long Phi Vũ tỷ tỷ gặp được Long Dương ca ca, nói tung tích của
ngươi cho Long Dương ca ca, rồi để cho chúng ta truy tìm ngươi tung tích!"

" Tại sao lại biết ta ở đây ?" Tiêu Thần thoáng nghi hoặc, lườm thiếu niên
liếc, thản nhiên nói.

" Long Phi Vũ tỷ tỷ lưu trên người ngươi loại bột phấn rất khó phai, tên là
''Truy Tung Phấn !" Thiếuniên yếu ớt nói.

Truy Tung Phấn! Tiêu Thần trong mắt hiện lóe lên, nguyên lai, Long Phi Vũ con
tiện nhân đấy dám lưu phấn trên người ta . Nếu ta không cảnh giác, thì ta và
nàng bị mấy tên này âm rồi . Đáng chết, sư phụ nói đúng, nhân từ với địch
nhân là tàn nhẫn đối với mình và người thân của mình.

Con mắt hơi đổi, Tiêu Thần tiếp tục nói: "Tổng cộng có bao nhiêu tên tộc nhân
tụ cùng một chỗ, vì sao chỉ có ngươi năm người?"

"Long Dương ca ca để cho chúng ta năm người một đội, theo tỷ tỷ lưu lại mùi
hương, phân tán ra tìm !" Thiếu niên có chút không dám nhìn thẳng Tiêu Thần
ánh mắt, yếu ớt nói.

"Năm người một đội!" Tiêu Thần hai con ngươi nhắm lại, khóe miệng chậm rãi nổi
lên một vòng tàn nhẫn vui vẻ, cái này chẳng phải là trời cũng giúp ta?

Tiêu Thần tiếp tục hỏi mấy cái cái vấn đề về sau, xuất kiếm, gọn gàng giải
quyết tên thiếu niên này, xong đứng dậy, trở về ngọn cây chỗ nàng đang núp.

Nàng sợ hãi, ôm Tiêu Thần mà khóc, nói " Ca ca, ta sợ à . Ca nếu bị thương
thì muội biết làm sao ? ''

Tâm hắn khẽ ấm áp, ôm nàng vào lòng, tay quệt đi giọt nước mắt của nàng ,
nhu hòa nói :

'' Ta sẽ không chết, ca của muội lợi hại nhất mà .''

" Trò chơi săn giết đã bắt đầu, Long Tộc ngoại môn chư vị ca ca, các ngươi có
thể chuẩn bị xong?" Tiêu Thần nỉ non nói.


Vạn Cổ Tiên Ma - Chương #39