Người đăng: thienngich
Nhật lặn xuống ,Ánh trăng vươn mình thay thế ..
Trăng sáng chiếu lên Tiêu Thần trên mặt, khiến khuôn mặt tuấn tú của hắn càng
thêm tà mị.
Thân thể dựa lưng vào thân cây, Tiêu Thần tay cầm lấy cuốn sách, lật ra xem.
Lật sách ra, hắn phát hiện cuốn sách chỉ có mấy chục trang mà thôi . Cuốn sách
ghi chép kiếm thức vô cùng đơn giản, mặc dù như thế, Tiêu Thần phát hiện những
kiếm thức này vô cùng huyền ảo, rất khó bắt chước.
'' Không biết là võ kỹ này phẩm cấp thế nào, nhìn tuy đơn giản nhưng độ huyền
ảo gấp mười lần Thượng phẩm võ kỹ ' Vô ảnh kiếm ' của ta " Tiêu Thần thì thào
tự nói.
Tiêu Thần nhìn khoảng 1 nén nhang, đột nhiên đứng dậy, tay trái nắm chặt
chuôi kiếm, quyển sách trên tay sách ném lên trời, xuất kiếm, thu kiếm ,
quyển sách bị chém thành bột mịn, chứng tỏ lực đạo, ánh mắt rất chuẩn . Lại
rất nhanh, đến nổi không thấy bóng kiếm, không nghe được tiếng gió phát ra.
Nhưng kiếm thì vẫn thấy, chứng tỏ vô ảnh kiếm pháp Tiêu Thần chưa luyện tới
đỉnh phong Kiếm vô ảnh.
Sau khi phá tan cuốn sách, nội dung cuốn sách chạy dọc trong đầu hắn.
Võ kỹ này tên là Vạn Lôi kiếm, không biết cấp bậc võ kỹ, nhưng độ huyền ảo ,
bá đạo hơn xa vô ảnh kiếm . Vô ảnh kiếm lấy cảnh giới giết người trong vô hình
, còn Vạn Lôi Kiếm lấy cảnh giới ngự lôi giết người.
Hắn đoán chừng Vạn Lôi Kiếm phẩm cấp cỡ Cực Phẩm võ kỹ cùng cấp với Bạch Hổ
Quyền ! Nhưng tiếc là Vạn Lôi Kiếm này sử dụng lúc có sấm sét mới bá đạo ,
không thì chỉ ngang với thượng phẩm võ kỹ ..
Lá khô nhẹ nhàng rớt xuống, Tiêu Thần một kiếm đâm ra, thân kiếm khẽ động,
mang theo một đạo bóng kiếm rất nhỏ, kiếm Như Nguyệt hạ xuống nước, cuốn theo
nhiều lá khô bay theo, nhìn rất tiêu sái.
Vạn Lôi Kiếm tổng cộng có 3 thức, một bộ tu luyện kiếm quyết lôi linh lực . 3
thức chia làm Bách Lôi Kiếm, Ngàn Lôi Kiếm, Vạn Lôi Kiếm tam quyết.
Theo tu vi hiện tại, hắn chỉ có thể học được nhất thức -Bách Lôi Kiếm mà thôi
.
Bách Lôi kiếm thức chia làm 3 chiêu, đan xen cùng một chỗ, Tiêu Thần đã nhớ
kỹ cái này kiếm chiêu, nhưng mà hắn lần thứ nhất thi triển, vẫn cảm giác cực
kỳ cố hết sức, kiếm chiêu đứt quãng, thập phần tối nghĩa, hoàn toàn phát huy
không ra kiếm chiêu uy lực.
Hắn toàn thân mồ hôi đầm đìa, thi triển nhiều lần kiếm chiêu, Tiêu Thần hao
tốn không ít tinh lực.
" Bách Lôi kiếm kỹ, cộng thêm Bách Lôi Quyết luyện thành lôi linh lực, nếu là
đem nó luyện thành đỉnh phong, thì vượt cấp sát nhân, dễ dàng!" Tiêu Thần
trong mắt tinh lóng lánh, nhắm mắt, nhớ lại trọn bộ Bách Lôi Kiếm, ngược lại
có vài phần thu hoạch.
Mở hai mắt ra, Tiêu Thần cầm chặc chuôi kiếm, nói nhỏ nói: "Tiếp tục!"
Một kiếm đâm ra, lăng lệ ác liệt gió kiếm hiện lên, xoáy lên đầy đất lá rụng,
lá rụng bay tán loạn, trước khi lá rơi xuống đất, hắn đã cầm kiếm chém nát lá
rụng.
So về lúc trước, hắn thiếu đi vài phần cứng ngắc, nhiều thêm vài phần linh
tính.
Toàn thân mồ hôi đầm đìa, Tiêu Thần nghiễm nhiên không biết, đắm chìm vào
trong kiếm kỹ
Một lần lại một lần lặp lại thi triển kiếm chiêu, cho đến sắc trời trở nên
sáng lên, Tiêu Thần mới dừng thân hình.
"So về Vô ảnh Kiếm chiêu, kiếm kỹ này thi triển thời gian càng lâu, suốt một
đêm bất quá mới vào nhập môn cảnh giới "
Hắn nhíu mày, linh lực vận lên bàn tay, từng đạo linh lực trong cơ thể hắn
có màu tím nhạt, hiển nhiên là sau khi tu Lôi kiếm quyết, linh lực vô sắc
của hắn bắt đầu chuyển hóa thành lôi linh lực.
'' Khi ra bí cảnh, nhất định tìm chỗ có sấm để dẫn chút ít lôi nhập thể, rút
ngắn thời gian chuyển hóa thành lôi linh lực .'' Nhẹ xoa mi tâm, Tiêu Thần lẩm
bẩm nói.
Luyện cả đêm kiếm chiêu và kiếm quyết, tinh thần mặc dù không có uể oải,
nhưng thân thể lại một hồi vô lực, Lôi kiếm quyết vận chuyển, linh khí biến
thành lôi năng lượng trong người chảy xuôi, dung nhập huyết nhục bên trong.
Một tuần sau, vào một đêm mưa bão ..........
Một đạo thân ảnh gầy gò đứng dưới mưa, mặc kệ mưa như đạn rơi xuống làm nổi
bật khuôn mặt trắng bệch của thiếu niên.
Tiêu Thần ngồi xếp bằng trên đỉnh núi, hai tay bấm vài quyết khó hiểu.
''Rầm !! '' Một đạo sấm sét như bị Tiêu Thần hấp dẫn, mạnh bạo đập xuống
người Tiêu Thần.
''Áhhhh '' Tiếng kêu thống khổ vang lên, Uy lực của Sấm Sét đập xuống làm
Tiêu Thần cả người da thịt nát bét, cháy đen.
Tiêu Thần khi thấy thân thể dường như không chịu nổi, vội vàng dừng lại khẩu
quyết, sấm xét dường như không bị hắn hấp dẫn nữa, cũng không đập xuống Tiêu
Thần, mà đập vào ngọn núi nào đó.
Từ trên cổ, Lung Linh Tâm dường như bị kích thích, tỏa ra ánh sáng màu xanh
nhạt, bao trùm lấy thân thể hắn . Một lúc sau, thân thể hắn da thịt đã hồi
phục thất thất bát bát.
'' Cuối cùng mi cũng cứu ta, ta tưởng mi bỏ mặt ta chứ ?!!'' Tiêu Thần thầm
thở phào một hơi, hắn cứ tưởng Lung Linh Tâm bị sao, vì lúc hắn bị người phi
dép té cầu thang, vết thương cũng trầm trọng, nhưng Lung Linh tâm không giúp
hắn hồi phục.
''Chắc chắn chỉ khi vết thương nặng lắm mới được Lung linh Tâm hồi phục .''
Tiêu Thần âm thầm đưa ra kết luận như thế.
Khẽ Vận chuyển Bách Lôi Quyết - một trong tam quyết, đối ứng với cảnh giới
Bách Lôi kiếm pháp, hắn thấy sấm sét khi đánh vào người mình, một bộ phận
lôi linh khí đang dần chuyển hóa linh lực hắn thành lôi linh lực . Bình thường
thì chỉ cần đến gần chỗ sấm sét đánh hấp thu lôi linh khí cũng được vừa an
toàn . Nhưng do hắn có Lung Linh Tâm chữa thương, nên không cần như thế, hắn
vừa hấp thu lôi linh lực vừa dùng sấm sét rèn luyện thân thể.
''Tiếp tục nào !!'' Tiêu Thần hô, vận Bách lôi Quyết, hấp dẫn sấm sét đến tu
luyện.
Cho đến Khi hơn mười đạo sấm sét đập vào người, hơn mười lần thân thể bị đánh
thành huyết nhục mơ hồ, Tiêu Thần mới mở hai mắt ra, đen kịt hai con ngươi
phảng phất ngôi sao sáng ngời.
'' Linh lực của ta đã chuyển hóa hoàn toàn thành lôi linh lực, quả là không
uổng công liều mạng bị sấm sét hành hạ à. ''
''Cái này Thất sát bí cảnh thật thần kỳ, không chỉ chứa tính mạng, cây cối
,yêu thú, vv mà còn diễn biến mặt trời, mặt trăng, mưa gió, vv giống như
thế giới thu nhỏ vậy, thật thần kỳ . Không biết vị đại năng đấy tu vi cao
tuyệt cỡ nào . ''
Nói xong, hắn đứa dậy, nhìn quần áo đã hóa thành bột mịn, cười khổ, vội
vàng che hạ thân, đi tìm quần áo.
--------
'' Yêu Lang, bổn cô nương không muốn đấu với ngươi, cút xa bổn cô nương ra .
''
Một âm thanh non nớt vang lên, nhưng giọng rất yếu, chứng tỏ cô nàng đã bị
thương.
''Grừ ...Grừ . !!'' Con Yêu Lang liếm môi, mặc kệ nàng, bình tĩnh tiến đến ,
ánh mắt hung ác khẽ đảo xung quanh người nàng, khiến cô nàng run bần bật.
''Ngươi ....Ngươi... đừng qua đây, không..ta...ta ....chạy !!!. '' Nói xong ,
cô nàng như sóc lủi vào rừng rậm, khác hẳn bộ dáng yếu đuối hồi nãy.
Yêu Lang cũng giật mình, tức giận gầm lên, lấy đà đuổi theo cô nàng.
Nàng thở hồng hộc, bên tai nghe tiếng chân Yêu Lang sắp đến gần, tâm cũng
khiếp hãi, gắn sức liều mạng chạy đằng trước.
Phía trước, một thiếu niên hai tay che hạ thân, lấp ló cẩn thận đi từng bước
, rất sợ bị người bắt gặp, thiếu niên chính là Tiêu Thần.
Nàng thấy đằng trước bóng dáng Tiêu Thần, hơi lạ vì hắn không mặc gì, nhưng
thấy yêu lang sắp đuổi tới, cũng mặc kệ, phi về hướng Tiêu Thần, ôm chặt
hắn, khóc lóc liều mạng hô to : '' ca ca, cứu Yên Nhi, yêu lang muốn ăn Yên
Nhi . ''
Tiêu Thần không mặc gì, mà bị nữ tử ôm, cảm nhận cơ thể bị một cơ thể khác
phái áp vào người, tuy chưa dậy thì nhưng hắn cảm thấy thư sướng, nhưng nghe
nói yêu lang sắp đuổi tới, cũng tiếc nuối buông tha cảm giác này, kéo thiếu
nữ ra đằng sau lưng, bộ dạng như muốn sống mái với Yêu Lang.
'''Gào'' Tiếng kêu phẫn nộ của Yêu lang như đạn bay phóng tới Tiêu Thần trước
cả bản thân nó . Là Yêu Lang nổi tiếng thông minh, mà bị cô gái nhỏ lừa chạy
trốn, Yêu Lang cảm thấy như bị sỉ nhục vậy.
'' Rầm Rầm '' Yêu Lang thân cao 2 mét, nhưng khá nhanh nhẹn, thoáng một cái
đã đuổi tới chỗ Tiêu Thần đang đứng.
Trông thấy hình dạng Yêu Lang, Tiêu Thần nuốt nước bọt, từ khí tức yêu lang
phát ra, hắn đoán chừng Yêu Lang thuộc Nhất giai yêu thú hậu kỳ, không phải
thứ mà hắn có thể chống lại.
Yêu Lang quan sát Tiêu Thần, thấy Tiêu Thần khí tức mới hóa khí lục trọng ,
kạc kạc nhe hàm răng sắc nhọn ra, bộ dạng giống như cười Tiêu Thần tu vi yếu
.
Bị súc sinh sỉ nhục, Tiêu Thần của chúng ta phẫn nộ, hiên ngang lẫm liệt nói
:
'' Súc Sinh, dám cười ta, hôm nay ta cho ngươi thấy sự lợi hại của ta .''
Nói xong, Tiêu Thần bấm Quyết, mỉm cười tự tin, giống như sắp tung ra một
đòn sát thủ.
Tuy khinh thường Tiêu Thần, nhưng Yêu Lang cũng cẩn thận, lùi ra sau, khí
thế tăng lên, như chuẩn bị đón đỡ đòn của Tiêu Thần.
'' Hãy xem đây......Tuyệt kỹ ............Chạy Trốn chi kỹ .!!!!!'''
Nói rồi, như con sóc, Tiêu Thần khẽ cõng cô nàng sau lưng, chạy đi, thoáng
cái đã mất tích trong rừng rậm.
Yêu Lang ngẩn ra, một hồi sau nghiến răng kèn kẹt, phẫn nộ gào thét, dùng
hết tốc lực đuổi Theo Tiêu Thần.