Người đăng: thienngich
Tiêu Thần đột nhiên mở hai mắt ra, không để ý vẻ mặt thiếu niên kinh hãi nhìn
mình, bàn tay Tiêu Thần từ lâu đã nắm chặt trường kiếm, khẽ giơ lên, phát ra
tốc độ nhanh đến vô ảnh . Đó là vô ảnh kiếm pháp, thượng phẩm võ kỹ.
PHỐC! Máu tươi cuồng tung tóe, Tiêu Thần một kiếm xuyên thủng trái tim thiếu
niên, đến chết, thiếu niên trong mắt như trước lưu lại thần sắc hoảng sợ.
Nhẹ nhàng nhìn luỡi kiếm dính đầy máu tươi, Tiêu Thần chán ghét vận công xua
tan sạch sẽ vết máu, khẽ đạp trên xác thiếu niên, mượn lực tiến đến thiếu
niên còn lại.
Mục tiêu của hắn là giết thiếu niên gầy gò trước, bởi vì nhìn sơ thì thiếu
niên gầy gò là khó chơi nhất, ánh mắt trầm ổn gặp nguy không loạn của thiếu
niên gầy gò khiến Tiêu Thần cảm giác nguy hiểm.
" Hừ, rốt cuộc ngươi cũng xuất hiện !"
Tuy đồng đội đột nhiên chết, Tiêu Thần đột nhiên xuất hiện, thiếu niên gầy gò
hơi ngạc nhiên nhưng nhanh chóng phục hồi cảm xúc, lớn tiếng quát lớn. Thiếu
niên gầy gò tu vi hóa khí ngũ trọng, tinh lực dồi dào vô cùng, hắn âm thanh
rất to, khiến không khí ông ông tác hưởng.
- ''Hôm nay không diệt trừ người này, ngày sau tất sẽ trở thành cường địch!''
Trông thấy biểu hiện lạnh lùng trầm ỗn khi đồng đội chết như vậy, càng khiến
cho Tiêu Thần hạ quyết tâm bằng mọi giá diệt trừ người này.
Nhưng khi ánh mắt trầm ổn của thiếu niên chạm đến đến ánh mắt của Tiêu Thần ,
không khỏi hơi rùng mình một cái.
Hai tròng mắt của Tiêu Thần tuy thanh tịnh nhưng lộ vẻ lạnh lẽo thấu xương,
tựa như ánh mắt dã thú nhìn con mồi.
Nhanh !! Chuẩn!! Hung ác !!, một kiếm vung lên mà xuống, âm độc tàn nhẫn cực
kỳ.
Thiếu niên gầy gò cũng đã sớm đề phòng, lập tức thúc dục võ kỹ phòng thủ,
thẳng tắp lui về phía sau.
- ''Tiêu Thần ca, có chuyện gì hãy từ từ nói. Lúc này, ta cũng không có ý
định gì với ca nữa!''
Thiếu niên gầy gò bay ngược lại phía sau, bộ dáng vô cùng chật vật. Đồng thời
vẻ mặt kinh hoàng giải thích.
Tiêu Thần cười nhạt, kiếm pháp trong tay tiếp tục chém ra, thề phải lấy được
tính mệnh của thiếu niên.
Thiếu niên gầy gò cực nhọc thoát được, thế nhưng mỗi lần đều vất vả như vậy.
Tuy rằng thân hình hắn loạng choạng nhưng mà thân thể hắn được bảo vệ tương
đối tốt. Tiêu Thần chém ra ba kiếm, thực sự cũng không làm hắn tổn thương chút
nào.
Sắc mặt thiếu niên gầy gò trầm xuống, chật vật tránh né kiếm pháp như đoạt
mạng của Tiêu Thần, lại mở miệng nói:
- '' Đệ thực sự không hiểu lắm, Tiêu Ca vì sao lại cứ nhất định lấy tánh mạng
ta! Có chuyện gì chúng ta có thể từ từ nói!''
Tiêu Thần tập chung giết người, không có thời gian nói chuyện phiếm với hắn,
nên đành chém ra tám kiếm thay lời nói trả lời hắn.
Cảm thấy Kiếm pháp phòng thủ dần không chống đỡ nổi, nhưng thiếu niên gầy gò
vẫn bình tĩnh né tránh, chợt ánh mắt hắn lóe lên một đạo âm quang, sau cùng hô
lớn:
- ''Được! Ta đầu hàng, ta có món bảo vật tuyệt thế nguyện kính dâng Tiêu ca,
đỗi lấy mạng sống. ''
- A? Là loại bảo vật gì?
Tròng lòng Tiêu Thần cười nhạt, thầm nghĩ: ''chỉ cần giết thiếu niên trước mặt
thì chả phải tất cả bảo vật thuộc về bản thân sao, lại tránh hậu hoạn sau này.
'' Nhưng Tiêu Thần lại liền ngừng công kích, muốn xem thiếu niên trước mặt
dùng thủ đoạn gì, có âm mưu quỷ kế hiểm độc gì.
- Đây chính là yêu thú con non tồn lại thời thượng cổ được đại năng giả phong
ấn, bây giờ thuộc về Tiêu ca.
Hắn mở bàn tay ra, lộ ra yêu thú trong đó. Chợt liếc mắt nhìn qua, hình như là
yêu thú loại Phượng Hoàng. Nó oàn toàn không nhúc nhích ngủ say trong bàn tay
thiếu niên gầy gò, nhưng khí tức rất u ám khiến cho người ta rất khó phát hiện
ra cấp tu vi của nó.
- ''Đệ tên là Long Xuất Trần, đệ sẽ đặt vật này ở dưới chỗ đệ đứng. Đệ thừa
nhận mình không phải là đối thủ của Tiêu ca, bây giờ không thể làm gì khác hơn
là bảo lưu tính mệnh của chính mình.''
Vừa nói dứt lời, Xuất Trần liền đặt yêu thú con non trên tay xuống mặt đất.
Chính mình thì từ từ lui lại phía sau năm mươi bước, vẻ mặt rất thành khẩn.
- Vật này rất có thể là giả!
Sát khí trong lòng Tiêu Thần càng tăng, ánh mắt thoáng nhìn yêu thú con non
trên mặt đất. Không thể không nhắc tới vẻ ngoài đẹp mắt của nó cộng thêm khí
tức rất mịt mờ thật giống như là yêu thú thời thượng cổ. Khiến người ta phải
xem xét.
''Khoan, theo một truyền thuyết kiếp trước, yêu thú con non phượng hoàng một
khi tỉnh dậy sẽ dùng vô thượng hỏa linh thôn phệ thứ đầu tiên nó nhìn thấy,
thường là do cha mẹ nó bắt lấy cho nó thôn phệ.'' Tiêu Thần thoáng nhớ lại.
Hắn đang muốn ám toán ta, muốn cho lòng tham của ta nổi lên. Sau đó đợi ta
tiếp cận, sau đó để Phượng Hoàng bạo khởi thôn phệ chi lực. Khiến ta bất ngờ
không kịp phòng bị, bỏ mạng tại chỗ. Trí mưu không tồi.
Tiêu Thần rùng mình, trông thấy hai mắt Xuất Trần trong suốt, vẻ mặt chân
thành, càng cảm thấy cần phải tiêu diệt người này.
Tiêu Thần hừ lạnh một tiếng, không để ý Phượng Hoàng nằm đó, kiếm chiêu vô ảnh
chém đến Long Xuất Trần.
“Cái gì? Hắn có thể phát hiện được sao? Vì sao hắn có thể phát hiện?”
Sắc mặt Long Xuất Trần đại biến, rốt cục không thể ngụy trang. Thốt lên tiếng
cười nham hiểm.
- ''Nếu Tiêu Ca cố chấp như vậy, đệ cũng chỉ còn cách tự vệ mà phản kích!''
'' Ba Gia6y Chi Kiếm !!'' Long Xuất Trần đơn giản đâm ra một kiếm, nhưng Tiêu
Thần cảm giác, dù thủ chỗ nào cũng không thể đỡ được một kiếm này, một kiếm
này, cả thân thể hắn đều là sơ hở.
Ba Tức Chi Kiếm là tuyệt đỉnh võ kỹ, nó là phiên bản đơn giản hóa của Tiểu
Thần Thông Bách Tức Chi Thuật, có nghĩa là nó dự đoán được phương hướng kiếm
chiêu của đối thủ sẽ tấn công/phòng thủ trong vòng 3 giây, từ đó tránh nặng
tìm nhẹ đâm vào điểm yếu của đối thủ.
''Nếu không đỡ được thì ta chỉ còn cách tấn công !!'' Trong tích tắc, Tiêu
Thần lựa ra phương án chính xác nhất, lặng lẽ thu hồi phàm kiếm thường phẩm
vào túi trữ vật, súc lực đánh ra Tuyệt đỉnh võ kỹ ''Bạch Hổ Quyền'', quyết
định liều mạng cứng đối cứng, thương đỗi thương.
''DCM, dù ta có đánh trúng điểm yếu của hắn, thì quyền của hắn cũng đánh nát
sinh cơ của ta, nhưng đã chém ra một kiếm này cũng không thể thu hồi được ''
Thấy uy thế môt quyền này của Tiêu Thần, Long Xuất Trần trong tích tắc hàng
vạn ý nghĩ trong não của hắn va chạm nhau, Long Xuất Trần tính toán thiệt hại,
cuối cùng ý nghĩ va chạm kết thúc, một ý nghĩ mạnh mẽ nhất cũng là phương án
chính xác nhất mà hắn phải làm lúc này.
''Đó là dùng kiếm ngăn quyền !!''
Quyền với kiếm chạm nhau, Tiêu Thần phản ngược về phía sau 5mét, lộ ra vết
kiếm sâu cắt gần đứt cả xương bàn tay.
Còn Long Xuất Trần nhảy liên tục về phía sau, khóe miệng phun một búng máu
đen, bàn tay nắm thanh kiếm trong tay chợt run rẩy, hiển nhiên bị Bạch Hổ Linh
Khí tàn phá bên trong cơ thể, nội thương khá nghiêm trọng.
''Thiên Địa còn đó, hẹn gặp lại, Tiêu Ca !!'' Long Xuất Trần thoáng biến mất,
chỉ lưu lại trong gió câu ngoan thoại.
Tiêu Thần hơi thở ra một hơi, cũng không truy đuổi, chỗ trán toát ra một chút
mồ hôi lạnh, lúc nãy rất hung hiểm, nếu hắn không liều mạng công kích mà phòng
thủ thì không chỉ đơn giản là đứt tay đâu.
Chà lau đi mồ hôi lạnh trên trán, Tiêu Thần nhìn qua ánh sáng phát ra phía
chân trời, lẩm bẩm :
"Để sổng một người hậu hoạn vô cùng, nếu gặp Long Dương tu vi hóa khí bát
trọng hoặc thuộc hạ của hắn, ta không nắm chắc toàn thây trở ra, vì vậy ,
nơi đây không nên ở lâu!"
Quay người, nhìn qua thi thể thiếu niên khôi ngô nằm dưới đất, Tiêu Thần rất
nhỏ thở dài, chính mình đối với Vô ảnh kiếm thức nắm giữ được đại thành, bất
quá chính thức lúc giao phong, vô luận đối với thời cơ nắm giữ, hay ứng biến
đều có chút non nớt. không thuận lợi như sử dụng Bạch Hổ Quyền . Nhưng Bạch Hổ
quyền là đòn sát thủ, không dể gì mang ra sử dụng, trừ khi........muốn liều
mạng như lúc nãy.
Cầm kiếm, Tiêu Thần tiếp tục hướng thi thể gã thiếu niên khôi ngô bổ vài kiếm,
xác định người này tử vong, Tiêu Thần mới chịu rời đi.
Cánh rừng bạt ngàn, bao la bát ngát, hắn nhìn không thấy điểm cuối, hơi
trầm tư một lát, bắt lấy kiếm, sải bước hướng trong rừng đi đến.
Tiêu Thần cầm kiếm chạy một mạch vào rừng rậm, theo thiếu niên lúc trước ngồi
cùng hắn ở ngoài bí cảnh nói cho hắn, thì huyết sát bí cảnh là cường giả ngàn
năm trước mở đi ra đấy, trong đó chia làm 3 phần, hạ cấp không gian, trung
cấp không gian, cao cấp không gian . Các không gian tùy theo thời gian sẽ mở
lần lượt 5 năm một lần. Lần này là hạ cấp không gian mở ra, tu vi Hóa khi
cảnh được vào hạ cấp không gian, trong đó yêu thú rất nhiều, mặc dù như thế,
những...này yêu thú thực lực rất yếu, khoảng yêu thú cấp 1, hiếm lắm mới ra
yêu thú cấp 2.
Xuyên qua lùm cây, Tiêu Thần dừng lại thân hình, trường kiếm trong tay mãnh
liệt bắn mà ra, XÍU...UU!!
Lá cây bay tán loạn, một đạo Huyết Quang vẻn vẹn trong rừng hiện ra.