Người đăng: thienngich
Việt Long đại lục, nổi tiếng là dãy núi Trường Sơn nguy nga sừng sững, hùng cứ
2 phía Bắc Nam đại lục. Phía bắc núi có một dòng sông lớn tên gọi Sông Hồng,
phía nam là sông lớn gọi là Cửu Long, chẹn lấy chỗ hiểm yếu của thiên hạ, vị
trí địa lý hết sức trọng yếu.
Núi Trường Sơn kéo dài liên tục trăm vạn dặm, nhấp nhô trùng điệp, có bảy ngọn
cao nhất, vươn ngập trong mây, ngày thường chỉ thấy mây trắng vờn quanh sườn
núi, không nhìn được đỉnh ngọn.
Núi Trường Sơn có rừng rậm rạp, có thác đổ, vách núi dị kỳ, chim quý thú lạ
rất nhiều,yêu thú lại đông đảo, cảnh quan âm u hiểm trở, gọi là U minh rừng ,
nổi tiếng có nhiều thiên tài địa bảo.
Nhưng còn nổi tiếng hơn, lại là một đại gia tộc tu chân trên núi này -- Long
gia.
Long Gia có lịch sử rất lâu đời, từ khi sáng lập đến giờ đã gần năm trăm năm,
đứng đầu các đại gia tộc hiện nay.
Nghe nói tổ sư khai tộc vốn là một kẻ phế linh căn, tu hành không đến nơi đến
chốn. Năm 60 tuổi, ngao du khắp nơi, trên đường đi qua núi Trường Sơn, không
thể tưởng được tìm được một cái vô danh cốc, có nhiều thiên tài địa bảo, lại
tụ được linh khí của trời đất, là một nơi tốt đẹp vào bậc nhất.
Lập tức đăng sơn, ăn gió nằm sương, tu chân luyện đạo, chưa được bao lâu, lại
tìm đuợc một quyển sách cổ không tựa đề trong một hang sâu bí mật trong cốc,
trên đó ghi chép những thuật pháp môn kỳ ảo,những đan thuật tuyệt luân thâm
thuý cao xa,võ kỹ, kiếm kỹ mà lại diệu dụng vô cùng, uy lực cực lớn. Và có lẽ
vận may mỉm cười với ông, ông ta đã tìm được Toa thần đan tăng lên linh căn .
Vì có được mối kỳ ngộ này, lão dốc lòng tu tập.
Thấm thoắt hai mươi năm, nhận thấy bản thân có chút thành tựu, bèn xuất núi
lịch lãm.
Trải qua nhiều trận mưa gió giang hồ, tuy không thể độc bá Việt Long đại lục,
nhưng cũng trở thành người hùng một phương.
Bèn ở trên núi Trường Sơn,trong vô danh cốc, khai mở một đại gia tộc, đặt tên
"Long gia".
Và nội dung trong quyển sách không có tựa đề kia rất gần với tu chân đạo
thuật, nên ông ta bèn phục trang đạo nhân, tự xưng hiệu Long chân nhân, đệ tử
gia tộc đời sau tôn xưng là ' Long tổ '.
Long tổ thọ một vạn năm ngàn tuổi, tu vi đã là Luyện Nguyên Thành Tiên cảnh
đỉnh phong, nhưng cuối cùng vẫn không bước lên được bước kia, không thể đột
phá Tiên Nhân chi cảnh.
Sinh thời vì truy cầu đại đạo, nên không có con, cơ duyên xảo hợp, tìm được
mười đứa bé, nhận làm con nuôi, thu các đứa trẻ mồ côi khắp thiên hạ tụ tập
thành một gia tộc khoảng nghìn người, lúc lâm chung ông có dặn rằng:
"Ta nửa đời đã học được một chút về đạo pháp .Ta được như ngày hôm nay là do
tìm được đến vô danh cốc này, là linh địa hiếm có, gia tộc ta phải giữ ngọn
núi này, về sau nhất định sẽ hưng thịnh, các ngươi quyết không thể bỏ được.
Nhớ lấy, nhớ lấy!"
Lúc ấy mười đứa con nuôi đều gật đầu . Mãn nguyện nhìn mười đứa con nuôi, ông
mới nhắm mắt viên tịch. Không ngờ trong vòng một trăm năm sau đó,Long Gia vì
chết nhiều đệ tử kiệt suất ,mà mỗi ngày một suy vi.
Trong mười đệ tử ông thu, có hai người chết sớm vì bị ám toán.
Mấy năm sau đó, bốn người bỏ mạng trong những cuộc tấn công của ma thú, Ma tộc
muốn chiếm Sơn cốc, một người tàn phế, một người mất tích, chỉ còn lại hai
người em út lãnh đạo gia tộc.
Trải qua 20 năm sau khi Ma tộc rút lui, trong vòng một trăm dặm quanh núi
Trường Sơn đã xảy ra những thiên tai địa chấn chưa từng có, ngập lụt khủng
khiếp, đất rung núi chuyển,dù sống trong cốc, cũng tử thương vô số, vì bảo vệ
gia tộc, lại chết đi một người em.
Mà còn lại mỗi một người, nhưng tư chất có hạn, bản lĩnh thấp kém, vốn chẳng
thể khôi phục được phong quang năm xưa của Long chân nhân, lại còn vì duyên cớ
quyển sách cổ kia, kích động kẻ thù bên ngoài đến tranh đoạt, mấy phen huyết
chiến, nếu không phải là nhờ mấy pháp bảo lợi hại mà Long chân nhân để lại,
thì e rằng Long tộc đã bị người ta diệt tận rồi.
Tình cảnh này kéo dài đúng 40 năm, Long gia không hề khởi sắc, hầu như có thể
dùng từ "ngắc ngoải" để hình dung.
Đến phút cuối, thậm chí còn bị người bắt nạt đến tận cửa nhà, trong sơn cốc vô
danh của núi Trường Sơn, ngoài trung tâm cốc, khu vực ngoại vi của cốc đều bị
ngoại địch chiếm hết, trong đám ngoại địch đó còn có cường đạo hãn phỉ,còn có
các môn phái hạ,trung cấp, lấy làm cứ điểm, cướp bóc bốn phương, hoành hành
ngang ngược.
Những người không rõ nội tình phần lớn đều hiểu nhầm, cho rằng Long gia đã sa
sút mất rồi, mặc dù tộc trưởng giải thích rất nhiều, rằng cũng có lòng giết
địch, hiềm nỗi lực bất tòng tâm, thật đáng thương. Đến nay nghĩ lại, lúc ấy
quả thực là quãng thời gian cay đắng nhất của Long gia
Mãi cho đến thời điểm 50 năm, tình hình mới có thay đổi.
Có lẽ là vận khí đã mỉm cười,Long chân nhân rốt cục cũng hiển linh, hoặc là
trời già mệt rồi, không muốn trêu cợt Long gia nữa, đến lúc ấy, trong đám gia
tộc truyền nhân đời thứ 7 của Long gia, lại xuất hiện một nhân vật tuyệt luân,
kinh thế hãi tục đứng lên dẫn dắt - Nguyễn Trường Sơn.
Trường Sơn vốn sinh trong một gia đình nghèo, là một thư nghèo khổ, nhưng
thiên tư lĩnh ngộ hơn người, nhưng ứng thí kinh sử rất nhiều lần mà không
trúng, sau này cơ duyên xảo hợp, được Thiên La ,tộc trưởng đời thứ sáu của
Long Gia thu làm đệ tử, lúc ấy tuổi mới 16
Sau khi Trường Sơn nhập tộc, chỉ qua năm năm, từ một người chưa có tu vi gì
đã đột phá Luyện thần phản hư chi cảnh, trấn động toàn tộc, nếu không phải
tộc trưởng ra lệnh dấu diếm tin tức chỉ sợ cả vị diện đều kinh sợ.
Trường Sơn cũng đã lĩnh hội quán thông hết thảy những kiếm thuật pháp đạo do
Thiên La truyền cho, độc chiếm hàng đầu trong đám đệ tử đời thứ bảy.
Lại qua một năm, đến Thiên La Tu vi Luyện hư nhập Đạo ngũ trọng cũng chỉ có
thể dựa vào Hư lực thâm hậu mới cố gắng đánh được ngang tay với Trường Sơn.
Thiên La vừa ngạc nhiên vừa vui mừng, quyết định lấy quyển sách cổ mà Long
Chân Nhân truyền lại đem cho Trường Sơn tự tham tường tu tập.
Trường Sơn bèn bế quan ở Huyễn Động đằng sau cốc ,nơi Long chân nhân năm xưa
tu luyện, lần bế quan này kéo dài mười ba năm.
Nghe nói lúc Trường Sơn phá cửa thoát ra, là vào một đêm trăng tròn. Đêm ấy
trăng lạnh treo cao, cả ngọn núi Trường Sơn sáng rực như ban ngày. Đột nhiên
cuồng phong ập tới, đằng sau núi lại có tiếng hú ngân dài, vang động đến trăm
dặm, ai nghe thấy không khỏi biến sắc.
Sau, có ánh sáng tốt lành tím nhạt dâng lên ngập trời, một tiếng động cực lớn,
Huyễn Động rộng rãi sáng tỏ,Trường Sơn mày kiếm mắt sáng,trường bào bay phần
phật, mặt điểm nụ cười, thân mình có thanh quang, chậm rãi bước từng bước trên
hư không, kiếm chỉ chư thiên.
Sau đó, Trường Sơn chính thức xuất thế, lấy họ Nguyễn của mình, thêm vào chữ
Long trong Long gia, lấy tên là Long Sơn.
Ngày hôm đó hắn cười bái biệt ân sư Thiên La, nói: "tộc trưởng xin hãy đợi, đệ
tử đi làm mấy việc, một ngày là sẽ quay về."
Mọi người không rõ ý tứ, một ngày đêm sau Long Sơn chống kiếm quay về, ngoại
địch ở phạm vi ngoại vi của sơn cốc đã bị mai phục chém sạch.
Thần Thông thâm sâu, thủ đoạn tàn độc, một thời gian tiếng tăm đã vang xa,
thanh thế của Long Gia đại thịnh.
Lại qua một năm, Thiên La đem chức vị tộc trưởng truyền cho Long Sơn, còn mình
thì chay tịnh thanh tu, không lý đến những chuyện lặt vặt trong gia tộc nữa.
Long Sơn chấp chưởng rồi, dốc sức vì gia tộc, hết lòng trợ giúp tộc nhân,
nghiêm khắc tuyển chọn truyền nhân, lại nhờ những điều đã lĩnh hội được từ
quyển sách cổ, tu vi đã gần như độc bá Việt Long đại lục, chỉ đứng sau Tiên
Nhân Nguyễn Ngạo Thiên.
Từ đó,Trường Sơn tu vi ngày một tăng tiến, trong vòng 14 năm, đã trở thành trụ
cột chính đạo Việt Long đại lục, thêm 10 năm sau, đã trở thành lãnh tụ của các
môn các phái chính đạo và các đại gia tộc
Mười năm sau, Trường Sơn thu nạp truyền nhân rất nghiêm khắc, chỉ truyền thụ
Long Siêu,là Long gia tộc nhân thiên tư rất cao.
Đến mười năm sau,tức là 91 năm sau ngày Trường Sơn nhập tộc. Long gia đệ tử đã
gần một nghìn người, cao thủ như mây, thanh uy hiển hách, cùng với Thiếu Lâm
tự,Thái cực phái,ngũ nhạc phái tề danh tam đại môn phái đứng ngang hàng. Thiếu
tộc trưởng Long Siêu, công tham tạo hoá, siêu phàm nhập thánh, là một nhân
vật tuyệt thế ,đứng ngang hàng với Các đại trưởng môn tam phái.