Thực Lực Chân Chính !


Người đăng: thienngich

Hiên Viên Cuồng Lãng thấy sắc mặt mọi người còn lưu lại vẻ ngưng trọng, bèn
dùng ngữ khí nghi vấn hỏi :

''Các vị huynh đệ phát hiện thứ gì đặc biệt sao ?''

Mọi người trầm mặc không trả lời, vẻ mặt đều lộ vẻ tuyệt vọng, tính thiếu kiên
nhẫn lại phát tác, hắn gào lên:

'' Có ai có thể giải thích cho ta nghe chuyện gì đang xảy ra không !! Hiên
Viên Khải Thế, ngươi nói cho ta nghe !! ''

''Dạ thưa Lục Ca, Phiến bí cảnh này cũng không phải là thiết kế ảo cảnh để
khảo nghiệm, mà là thế giới chân thật !''

Hiên Viên Khải Thế bước về phía hắn, ngữ khí nặng nề đáp.

''Vậy chẳng lẽ...tử vong ở nơi này...là thật sự tử vong ?!'' Hiên Viên Cuồng
Lãng chưa kịp phản ứng, Sơ Tuyết cướp lời, hoa dung thất sắc, hỏi.

Alucard đột nhiên chen vào cuộc trò chuyện này, hắn là tùy tùng của Đức Hoàng,
hắn chưa quên đi việc con tiện nhân này sỉ nhục thiếu gia của bọn hắn, nên
dùng giọng nói chế nhạo cất lên:

'' Đàn bà ngu ngốc, ngươi đã đến chỗ này một khoảng thời gian chưa dài nhưng
cũng không ngắn, lại không nhìn bốn phía xung quanh sao ?''

Hiên Viên Sơ Tuyết mở miệng muốn phản bác, thế nhưng Lục Ca của nàng che miệng
nàng lại, sắc mặt âm trầm liếc nhìn không gian xung quanh.

Nàng cũng theo ánh mắt hắn nhìn xung quanh.

Địa Ngục.

Nơi đây Hoàn toàn Địa Ngục!

Ngoại trừ khu bình nguyên bọn hắn đang đứng còn nguyên vẹn, toàn bộ đất đai
bên ngoài hoàn toàn gần như vỡ nát, toàn bộ thế giới dường như sắp tan vỡ, vô
tận dung nham kéo dài mênh mông, kiến trúc nhà cửa toàn bộ sụp đổ, vô số hố
lửa tùy ý cháy rực trên đại địa, Vô số hài cốt trải đầy đại địa, bầu trời bị
nhuộm một màu đỏ rực như máu, đưa mắt nhìn xa hơn nữa, thấy một bờ biển rộng
bao la, nhưng không phải là nước biển bình thường, mà là biển máu, vô tận biển
máu !!

Không khí tràn đầy hơi thở tro tàn, mục nát, tử vong, khiến thế giới này như
phiên bản Sao Hỏa thu nhỏ.

"Lục Ca, nơi đây thật sự quá khủng bố rồi. Ta có thể cảm thụ được, vô tận
nguy hiểm đang tiến dần về phía chúng ta, ở lại nơi đây, khác nào muốn chết
!'' Sơ Tuyết bị cảnh tượng này dọa sợ, tinh thần nhỏ bé bị trùng kích, nàng
chỉ biết là thoát khỏi nơi đáng sợ này, truyền thừa? bố mày mới quan tâm!

Hiên Viên Cuồng Lãng đồng tình gật đầu, cảnh tượng này không giống với những
lần khảo nghiệm trước !

''Chư vị đừng lo lắng, ta có cách !!'' Hiên Viên Cuồng Lãng khí độ hiên ngang,
ngữ khí tự tin đứng giữa hai phe, cất giọng nghiêm nghị, nói :

"Chư vị, hành động lần này bắt buộc hủy bỏ, đều trở về đi!"

Nói xong, Hiên Viên Cuồng Lãng móc ra một tấm Truyền tống phù, nói.

Truyền thừa trọng yếu, thế nhưng mà tánh mạng bản thân quan trọng hơn a! Đã
không có tánh mạng thì làm sao có thể hưởng thụ truyền thừa ?!

Phương thế giới này chính là chân thật, địa ngục chân thật !!

Tuy không biết Biển Máu khổng lồ như vậy là nơi mai táng của bao nhiêu loại
sinh vật, nhưng Hiên Viên Cuồng Lãng khẳng định, nơi đây từng diễn ra một cuộc
giết chóc đẫm máu !

Mà những hài cốt trải dài trên bờ biển, mặc dù có rất nhiều xương cốt khổng
lồ, thế nhưng xen lẫn giữa những xương cốt sinh vật khổng lồ ấy là xương cốt
của nhân loại !

Hiên Viên Sơ Tuyết càng nghĩ càng kinh sợ.

''Tu vi đạt tới trình độ nào thân thể có thể Bất Hủ mặc dù đã tử vong muôn đời
hả lục ca?! ''

Hắn không biết, nhưng hắn dựa vào những thứ sót lại trên thế giới này, đáp :

''Ngâm hài cốt giữa vô tận huyết hà cùng Dung nham mà chưa từng hóa thành tro
bụi, những sinh vật, nhân loại này khi còn sống, ca khẳng định tất cả bọn
chúng đều siêu việt Vô Thượng Quy Nguyên Cảnh !''

Vô Thượng Quy Nguyên cảnh khi vẫn lạc, tinh, khí, thần nội liễm bên trong hài
cốt, khiến chúng có thể trải qua ngàn năm vạn năm mà vẫn Bất Hủ, nhưng điều
này có một quy tắc, những hài cốt kia không bị ngoại lựctàn phá!

Thế nhưng mà những hài cốt này trước mắt bọn hắn, dựa vào dấu vết bụi bặm của
thời gian, bọn hắn có thể sơ bộ phán đoán những hài cốt này đã tồn tại trên
ngàn vạn năm, Dù cho dưới tình huống hoàn cảnh khắc nghiệt như vậy, lại có thể
bảo trì hài cốt nguyên vẹn như lúc mới chết, không có hư hao dù chỉ một chút.

Dù cho người IQ kém nhất cũng có thể hiểu, những hài cốt này khi còn sống từng
là một phương bá chủ trên Tiên Giới !

Dù cho như vậy tánh mạng y nguyên vẫn lạc tại cái này phương trong không gian,
có thể thấy được cái thế giới này là nguy hiểm cỡ nào!

`

Bọn hắn với tu vi rác rưởi Hóa Thần cảnh, muốn tại thế giới mà các cường giả
này vẫn lạc mà vẫn sống sót, cơ hồ là một chuyện viển vong !

Cho nên, dù Hiên Viên Cuồng Lãng hiếu kỳ, không cam lòng đến cỡ nào, nhưng là
với tư cách người lãnh đạo của chuyến đi lần này, hắn không thể vì ham muốn
của bản thân khiến mọi người gặp nguy hiểm đấy !

Hắn lẳng lặng nhìn lướt sơ qua thế giới, trong lòng ngũ vị tạp trần, có lẽ,
phương thế giới này, với tư cách là thiên tài như hắn, không thể đến một lần
nữa !

Bởi vì hắn tin tưởng, năm năm sau, hắn đã vượt quá xa cảnh giới Hóa Thần
này....

Hắn bày ra bộ dáng như sắp li biệt quê hương, ánh mắt u buồn, kết hợp với bộ
mặt anh tuấn của hắn, xuất khẩu thành thơ :

Ngẩn đầu nhìn Huyết Vân..

Cúi Đầu nhớ Cố hương..

Thiên Địa này, ta sẽ không trở về nữa!

Xin hãy nhớ đến ta, nơi này từng in dấu chân ta..!

Xin hãy nhớ đến ta, ta vì không ở đây lâu mà tiếc nuối...

Ta sẽ nhớ mãi..nơi này..!

Tạm biệt..!

Hắn bóp nát Truyền Tống phù, chờ đợi bản thân biến mất....

Thế nhưng mà đợi đã lâu, hắn vẫn còn ở lại nơi đây, ngó nhìn xung quanh, mọi
người tuy ngưng trọng, tuyệt vọng, thế nhưng thấy Hiên Viên Cuồng Võ ngơ ngác
nhìn trong tay Truyền Tống phù, mọi người không hẹn mà cùng nhau cười, có
thiếu niên hay lạc quan còn ôm bụng cười ngặt nghẽo.

Vẻ mặt hắn tối sầm lại, Như thế nào không gian còn không có có bị pháp tắc phá
toái?

"Lục ca...tại sao...không dùng được nữa...'' Hiên Viên Sơ tuyết lắp bắp, run
rẩy hỏi.

Hiên Viên Thế Khải cười khổ, giải thích :

'' Không chỉ là một mình lục ca gặp loại tình huống này, mọi người đều gặp
phải tình huống như vậy..nên ai nấy đều tuyệt vọng..!''

Mồ hôi lạnh trên trán hắn lập tức chảy xuống, Hiên Viên Cuồng Lãng triệt để
bối rối, tự tin của hắn liền bị sự thật đập nát, hắn chưa bao giờ gặp phải
tình huống này!!

"Ta không phải chết ở chỗ này! Ta là thiên tài! Ta còn không có có danh dương
thiên hạ, ta muốn đi ra ngoài! Ta muốn đi ra ngoài!" Rốt cục, bầu không khí
nặng nề này phá vỡ, một vị thiếu niên tâm trí không kiên định chờ đợi không
nổi, Nổi điên liền xông ra ngoài!

Chỉ là trong nháy mắt. thiếu niên ly khai phiến thổ địa duy nhất còn nguyên
vẹn này, lập tức bị dòng sóng dung nham như có linh tính đột nhiên tập kích
đằng sau lưng. Trong nháy mắt, vốn người sống sờ sờ liền bị ăn mòn thành Khô
Lâu, sau đó cương phong đột nhiên thổi qua, khô lâu lập tức hóa thành tro bụi,
cuối cùng, kết cục của thiếu niên này là trở thành thành viên trong đám bụi
bặm vô tận.

ánh mắt Hiên Viên Cuồng Lãng co rụt sâu lại trong hốc mắt, hắn rốt cuộc hiểu,
tro tàn bay lơ lửng bao phủ khắp thiên địa được hình thành như vậy.

Nhìn tro tàn bụi bặm bao phủ cả thiên địa, cảm giác lạnh gáy đột nhiên bao phủ
tâm linh hắn.

Bao nhiêu sinh vật chết đi mới có thể tạo thành tro bụi dày đặc bao phủ vô
biên vô hạn như thế này ?!

Không ai có thể lý giải nghi hoặc của hắn !

Đội ngũ bên Thiên Long Đế Quốc, Đức Hoàng thoát khỏi trạng thái dưỡng thần,
hắn thở một ngụm trọc khí, thu công đứng dậy, hắn bình thản nói một câu, nhưng
khiến tâm trạng tất cả mọi người tốt lên một chút, hắn nói :

"Chư vị không nên gấp gáp! Hiện tại sốt ruột cũng không làm nên được đại sự
gì, nếu như tiếp tục hỗn loạn, chỉ sợ tất cả chúng ta sẽ táng thân ở chỗ này,
mọi người hẳn nên đoàn kết lại với nhau là cử động chính xác nhất giữa lúc
sống còn chỉ cách nhau một khoảng cách nhỏ!"

Hai phía đột ngũ nhìn nhau một chút, sau đó dần dần dung hợp lại với nhau.

GIỮA lúc sống còn là vấn đề quan trọng, truyền thừa, bảo vật đã không có người
nào để ý rồi. Chỉ có đoàn kết lại sinh tồn mới là việc người thông minh phải
làm!

"Chúng ta vẫn chờ đợi đi! Sau một khoảng thời gian nữa, nếu như không thể ra
ngoài, tin tưởng các vị tiền bối bên ngoài sẽ phá vỡ hư không đưa chúng ta ra
ngoài.''

Hiên Viên Sơ Tuyết thấy mọi người bị Đức Hoàng điều động, cảm thấy quyền uy
của Lục ca của nàng bị động chạm, bèn tự nhận thông minh nói ra một ý kiến.
Thế nhưng lời nói của nàng vừa thốt ra, tất cả mọi người đều trừng mắt nhìn
nàng.

''Đón trở về? chủ ý này chỉ có người não tàn như ngươi mới đề ra, nơi đây có
thể đã từng có nhiều tôn cường giả xuất hiện, chẳng lẽ những người này không
nghĩ ly khai nơi này? Mà ngay cả những vị cường giả kia đều không có cơ hội ly
khai, ngươi trông cậy mấy vị tiền bối bên ngoài, dùng đầu óc chó của ngươi tư
duy một chút, điều này có khả năng xảy ra ?!'' Ngạo Thiên đứng kế bên Đức
Hoàng, dùng ngữ khí ''ta thông minh'' nói với Hiên Viên Sơ Tuyết.

''Huống hồ, các vị tiền bối phải cảm nhận được khí tức Truyền Tống phù mới có
thể biết được, lúc này truyền tống phù đã bóp nát trên trăm cái từ lâu, đến
giờ vẫn chưa có phản ứng gì, ngươi cũng đủ hiểu tình huống hiện tại ?! ''
Alucard khinh thường nói.

Hiên Viên Cuồng Lãng thấy tình huống của muội muội không ổn, bèn đứng ra nói :

"Chư vị, mọi người đứng lùi ra sau một chút, ta nếm xem thử có thể hay không
phá vỡ không gian này!"

"Lục Hoàng Tử, ngươi có biện pháp?" Nghe được Hiên Viên Cuồng Lãng xung phong
ra tay, mọi người hơi khẽ chấn động. Vị này chính là tuyệt thế thiên tài của
Hiên Viên Hoàng Tộc, thiên phú lấn áp thập đại hoàng tử khác.

Không chỉ phe Hiên Viên Cuồng Lãng dâng trào lên hi vọng, mà ngay cả phe Đức
Hoàng cũng hơi chờ mong nhìn hắn.

Dù sao, kỳ tích tuy hiếm nhưng vẫn luôn xuất hiện !

"Mặc kệ biện pháp này có được hay không, nhưng ta vẫn phải thử một lần!"

Nói xong câu đó, mọi người đồng loạt lùi ra xa một chút, chờ mong nhìn biểu
hiện của hắn.

Ánh mắt lạnh lùng nhìn xem phiến không gian như địa ngục này, tâm thần có chút
trầm xuống, trong nháy mắt, khí thế kinh thiên từ trên người hắn xông thẳng
lên trời.

Một cổ khí tức hủy diệt vạn vật, hủy diệt tất cả như thanh cự kiếm chém thẳng
lên trời, xé tan đi huyết vân, đánh tan đi tro bụi, để lộ chút ánh sáng chiếu
thẳng xuống khuôn mặt hắn, tôn lên khí thế như Kiếm thần quân lâm thiên địa
của hắn.

Gần như tất cả mọi người ở đây đều bị khí thế của hắn hù dọa. Bọn hắn thật
không ngờ, thiếu niên mà lúc nãy bọn hắn hơi xem thường vậy mà ẩn chứa khí
thế như muốn hủy thiên diệt địa.

''Không tệ ! Không tệ !'' Được một vị từng là Đại La Ma Tiên, tồn tại khủng bố
trên Tiên Giới như hắn đánh giá 'Không tệ', có thể thấy thiên phú của Hiên
Viên Cuồng Lãng mạnh mẽ !!!

Cảm nhận được trạng thái của bản thân đã tăng lên tới đỉnh phong, hai mắt hắn
mở ra, khí thế hủy diệt như tăng lên thêm một bậc, kiếm trong tay đột nhiên
xuất hiện.

Đây là một chiêu mà hắn dung hợp tự thân kiếm Hồn cùng ý chí sáng tạo ra, một
chiêu mà hắn chưa từng hiển lộ ra trước mặt mọi người.

Chiêu này có ý nghĩa không phải như Hủy Diệt sự sống mà sinh, mà là muốn hủy
diệt tất cả những thứ trói buộc đại đạo của hắn ! Chiêu này tên ''Sinh Diệt
!!'' Sinh ra để tiêu diệt !

Ở giữa thiên địa, tựa hồ xuất hiện một cái lỗ đen!

Không gian này bị kiếm ý của hắn thôn phệ...!

Như quen thuộc, hắn lại làm thơ :

Ta từ Hư vô mà sinh

Bằng kiếm trong tay chém sạch nhân quả !

Bằng kiếm trong tay, đánh ra một thế giới cực lạc !

Bằng kiếm trong tay, tiếu ngạo thiên địa !!

Thiên Địa duy nhất một kiếm, Sinh Diệt !!!

Hết thảy tà ác khí tức chỗ hắn đứng bị kiếm ý thôn phệ, toàn bộ hóa thành hủy
diệt lực lượng, ý đồ muốn diệt một góc không gian !

''Sinh Diệt !!''

Hiên Viên Cuồng Lãng Nổi giận gầm lên một tiếng, cả phương Thiên Địa vậy mà
rung chuyển theo một kiếm này !!

Không gian xung quanh hắn triệt để tan vỡ !!!

Đây là một kiếm không thể tưởng tượng nổi! Đây là một kiếm không thể dùng ngôn
ngữ để diễn tả, một kiếm này, quá kinh diễm !!

Sau lưng Hiên Viên Cuồng Lãng, một cái cự ảnh Thông Thiên Triệt Địa bỗng nhiên
xuất hiện, cầm trong tay hủy diệt chi kiếm vung vẩy trong tay, tựa hồ cả thế
giới đều rung rẩy.

Theo một kiếm 'Sinh Diệt' được Cuồng Lãng chém ra, Thông Thiên cự ảnh tựa hồ
cũng chém ra một kiếm.

Giống như Ảnh, giống như Thế, giống như Hư, giống như Huyễn!

Hư ảnh Kiếm Thế vậy mà kết hợp với 'Sinh Diệt' một kiếm của Cuồng Lãng, khiến
chiêu kiếm được coi là khủng bố, lại tiến thêm một bước, trở thành Ác Mộng !!

"Ầm ầm..."

Trời sập rồi, đất sụt rồi, thế giới này tựa như muốn hủy diệt.

Tất cả mọi người đột nhiên cuồng nhiệt nhìn thân ảnh ấy..

''Duy Ngã Độc Tôn cũng không gì hơn lúc này !''

Vô số không gian phía trước như thủy tinh lập tức rạn nứt, nghiền nát, sau đó
biến thành hư vô...

"Lục Hoàng Tử thành công rồi! Lục Ca thành công rồi!"

Hết thảy mọi người, tựa hồ cảm thấy sau lỗ đen ấy chính là nhà, chỉ cần
bước vào liền trở về nơi ấm áp nhất trong tâm linh bọn hắn, là ' về nhà!!''

Mấy thiếu niên tính tình nóng vội bắt đầu bay lên trời, ý đồ tiến vào lỗ đen
kia.

Thế nhưng mà ngay lúc bọn hắn muốn tiến vào, đột nhiên bị một chưởng lực mạnh
mẽ bức lui.

"Tiêu Thần? Ngươi muốn gì !?"

Tiêu Thần thân mang thực lực cao cường, mấy thiếu niên này cũng không dám nói
ngôn ngữ gì mất nết, chỉ có thể trơ mắt nhìn khe hở trên bầu trời khép lại.

"Thật không ngờ, ta vẫn bị thất bại."

Hiên Viên Cuồng Lãng đột nhiên than thở, thân ảnh như diều đứt dây rơi xuống,
bất tỉnh.

Mọi người mới ý thức được, là Tiêu Thần cứu bọn hắn một mạng.

Bởi vì........


Vạn Cổ Tiên Ma - Chương #173