Người đăng: thienngich
VẠN CỔ TIÊN MA
PHẦN 2: MA ĐẦU TRÙNG SINH !
Ba ngày sau, Tiêu Thần cùng Long Đế xuất mười vạn đại quân san bằng tam đại
tông môn cùng ngũ đại gia tộc.
Lần chinh chiến ấy, máu chảy thành sông, thi chất thành núi, oán khí ngất trời
!!
Hắn đã trả thù cho Nguyệt Nga, trả thù gấp mười, một trăm lần.
TG: Tính viết luôn cuộc dẫn quân sang bằng nhưng lười quá, nen đành tóm gọn lại :v )
Tuy Đức Hoàng thành công chuyển thế sống lại, nhưng hắn dung hợp trí nhớ của
Tiêu Thần, cũng kế thừa nguyện vọng của Tiêu Thần.
Trả thù xong, hắn vào lung linh tâm bái kiến quan tài của nàng lần nữa, cũng
nói cho nàng nghe hắn đã trả thù như thế nào.
Đươn nhiên linh hồn Nguyệt Nga ẩn núp gần đó cũng nghe thấy, nàng muốn ra ôm
hắn, nói cho hắn nàng không cần hắn trả thù gì hết, nàng chỉ cần hắn sống vui
vẻ, nhưng nàng cũng kìm lòng không đến gặp hắn, nàng phải tu luyện, đến khi
nàng mạnh mẽ đột phá Luyện Nguyên Thành Tiên cảnh giới, nàng sẽ được gặp hắn,
nàng không muốn xuất hiện cản trở con đường của hắn !
.................
Trong cung điện của Long Đế..
.
''Long Đế, sáng mai, con muốn ra bên kia đại lục lịch lãm một phen !'' Tiêu
Thần đứng thẳng lưng, không kiêu ngạo không siểm nịnh, dõng dạc nói.
'' Trẫm phê chuẩn, nhưng con luôn nhớ, con chính là Đế Tử, cả Thiên Long Đế
quốc vì con mà kiêu ngạo, vì con và cảm thấy vinh quang, con cứ thỏa sức điên
cuồng, vì đằng sau lưng con chính là trẫm, chính là cả Thiên Long Đế Quốc, là
chỗ dựa vững chắc cho con trưởng thành !!'' Long Đế ôn hòa nói.
''Con hiểu !!'' Tiêu Thần giả bộ bày ra vẻ cảm động gật đầu, nhưng trong lòng
thì cười lạnh : '' Hừ, thu nạp nhân tâm, tiểu xiếc này há qua mắt được ta ! ''
Đây chính là chính trị, người lãnh đạo sẽ đưa cho ngươi một miếng bánh treo lơ
lửng, để ngươi xuất lực, nếu ngươi xuất lực nhiều, sẽ hưởng lợi nhiều, nhưng
thật ra, người hưởng lợi sau cùng luôn luôn là nhà cầm quyền.
“Bất luận tổ chức nào đều là như vậy. Giai cấp đứng đầu Thiết lập vị trí cao
thấp, làm cho người trong tổ chức theo vị trí thấp không ngừng đi lên vị trí
cao. Bởi vì theo đuổi địa vị là bản tính của con người. mà chức quyền khiến
con ng sinh ra ý nghĩ bản thân tài trí hơn ng khác, chính mình có giá trị rất
cao hơn hẳn ng thường, Long Đế hiểu lôi kéo một người thiên tài như hắn thì
chỉ có địa vị, quyền lợi, vinh quang, và mỹ nữ.
Hết thảy tổ chức trên thế giới này theo hắn nghĩ, chỉ cần là có quan hệ lệ
thuộc với nhau đều là vì phục vụ giai cấp đứng đầu. Cái gọi là thủ tướng, phó
phòng, phó giám đốc chính là một củ cà rốt dụ dỗ những người khác theo ý giai
cấp đứng đầu làm việc. Mà giai cấp đứng đầu vì phòng ngừa ng khác thấy rõ chân
tướng, nên chế tạo ra khái niệm giá trị, vinh quang, công huân, thiết lập vị
trí cao thấp, hoặc là vận dụng tôn giáo để thống trị lòng người.”
Đừng nhìn địa vị Đế Tử của hắn là vinh quang cỡ nào, nhưng một khi đụng
chuyện, hắn phải xuất lực nhiều nhất, bởi vì hắn hưởng thụ tài nguyên nhiều
nhất, vinh quang nhiều nhất, hắn vô tình mang tính mạng của mình cột chung với
Thiên Long Đế Quốc, điều này Tiêu Thần lúc trước u mê không hiểu, nhưng sống
qua vài kỷ nguyên như Đức Hoàng há lại không nhìn thấu bản chất ?
Rời khỏi Cung Điện, hắn liền đi vào cung điện của hắn ở phía tây Hoàng cung.