Người đăng: thienngich
Chương 14: Tu Luyện Xảy Ra Vấn Đề.
Tiệc kết thúc, Tiêu Thần cũng trở lại chỗ ở, nhưng vừa tới nơi, đã sớm có
người chờ hắn.
'' Tiêu Thần đệ đệ, ta chờ ngươi thật lâu.''
Tiêu Thần vừa tới nhà, vị thiếu niên này gọi tên hắn, ngữ khí có chút hương
vị từ trên cao nhìn xuống.
Tiêu Thần nhíu mày, những lời này làm hắn nhớ tới âm thanh của Hoàng Long, tuy
tên này không khinh thường hắn như Hoàng Long, nhưng mà hương vị giống như
thần tiên từ trên cao nhìn xuống, làm hắn rất khó chịu.
'' Chào ca !''
Trong ánh mắt Tiêu Thần hiện ra ý tứ hỏi thăm.
Người trước mặt này thậm chí có tu vi Hóa khí cửu trọng, thực lực này còn hơn
hắn rất nhiều, Tiêu Thần từ trước đến nay ít xuất hiện, một lòng tu luyện, rất
ít cùng người khác liên hệ, trừ Long Hoàng, Hoàng Linh, và mới đây nhất là
Hoàng Long, tên đã tấn công hắn.
- Ta là Long Dương, đứng trong Top 10 ngoại môn, tuy nhiên ta chỉ xếp hạng
thứ 7 ngoại môn, thành tích này không lấy gì làm kiêu ngạo . ''.
Long Dương tỏ ra ý khiêm tốn nói, nhưng hai mắt tràn đầy kiêu ngạo đã bán
đứng hắn.
- ''Thì ra là Long Dương sư huynh, nghe danh đã lâu .....''' Ngừng một chút
, Tiêu Thần nói:
-'' Không biết ca tìm đệ có chuyện gì?''
Long Dương mỉm cười, ánh mắt chăm chú nhìn Tiêu Thần, nói:
-'' Thần đệ đệ, nghe nói ngươi và Hoàng Long kết cừu oán rất sâu.''
Trong nội tâm Tiêu Thần có chút khó hiểu, người này có thể là thủ hạ của Hoàng
Long, đến đây tìm hắn gây phiền toái, hoặc là đối đầu với Hoàng Long, muốn lợi
dụng hắn đối phó Hoàng Long.
Mỉm cười, Tiêu Thần nói:
- Dương ca nói quá lời, đệ và Hoàng Long ca có chút mâu thuẫn, nhưng đều là
huynh đệ, làm gì có thù oán rất sâu chứ?
Long Dương cười hắc hắc, nói:
- Ta không phải là người của Hoàng Long, đệ không cần sợ hãi, ngươi bị Hoàng
Long tấn công, không có tộc trưởng can ngăn thì ngươi đã chết dưới tay hắn
rồi, tin tức này hiện tại trong hàng tộc nhân ngoại môn ai không biết? Ta chỉ
phụng lệnh của Lâm Động ca ca trước đến cấp cho ngươi một con đường sáng...
Tiêu Thần nhíu mày:
- Lâm Động sư huynh?
Hắn nhíu mày, có thể đối nghịch với Hoàng Long thì ''Lâm Động ca ca'' trong
miệng hắn chắc chắn là Top 3 ngoại môn, Lâm Động . Trừ Lâm Động này ra ,
không có ai khác có gan lớn như thế.
- Đúng vậy, chính là Lâm Động ca ca!
Nghe Tiêu Thần nói với ngữ khí có chút kinh ý, hiển nhiên là nghe qua danh
hào của ‘ Lâm Động ca ca rồi, Long Dương đem đầu ngẩng cao hơn một chút, hơi
có chút cảm giác thành tựu, nói:
- Trừ Lâm Động ca ca ra thì ai còn có gan dám chống Hoàng Long ca ca? đệ đệ,
Lâm Động ca ca thấy tiềm lực của ngươi rất tốt, không muốn nhìn ngươi bị Hoàng
Long áp chế, cho nên đem ngươi thu vào dưới trướng, từ nay về sau ngươi chính
là người của Lâm Động ca ca, ngay cả Hoàng Long muốn động tới ngươi thì phải
suy nghĩ một chút...
-'' Không có hứng thú!''
Tiêu Thần lạnh lùng nói ra, chen ngang lời của Long Dương.
- ''Ngươi nói cái gì?''
Long Dương đột nhiên bị chen ngang, nhíu mày một cái, nói:
- ''Bao nhiêu tộc nhân cầu thần bái phật muốn gặp Lâm Động ca ca một lần,
muốn đầu nhập dưới trướng của Lâm Động ca ca. Ngươi được Lâm Động ca ca thưởng
thức, đây là vinh hạnh của ngươi... Ngươi mỗi tháng chỉ cần giao ba ngàn lượng
bạc cho Lâm Động ca ca, Lâm Động ca ca sẽ vĩnh viễn bảo kê ngươi...''
- ''Không có hứng thú!'''
Tiêu Thần lần nữa lạnh lùng thốt lên.
Đột nhiên âm thanh của Long Dương lạnh xuống, nói:
- ''Ngươi lại dám cự tuyệt hảo ý của Lâm Động ca ca?''
Tiêu Thần lạnh lùng nhìn Long Dương, nói:
- Ta không cần bất luận kẻ nào bảo kê!
Long Dương cười hắc hắc, nói:
- ''Khẩu khí thật lớn, ta sẽ nói chuyện này lại cho Lâm Động ca ca nghe, hừ!
Một ngày nào đó ngươi sẽ hối hận vì những lời ngày hôm nay! Cáo từ!''
Nói xong Long Dương phất tay áo, đi ra ngoài phòng.
''Không tiễn!''
Trong nội tâm Tiêu Thần cười lạnh, hắn không sợ Hoàng Long, thì Lâm Động là
cái thá gì, huống chi gia gia hắn là Thất trưỡng lão nổi tiếng bao che, hắn
sợ chắc.
----------------------
Trong Thư phòng, Tiêu Thần tay cầm cuốn sách, nhíu mày. Suy tư nửa ngày, hắn
vẫn cứ không bắt được trọng điểm.
Vấn đề của hắn là không làm sao có thể đấm ra uy lực như sư phụ nói. Hồi sáng
dù hắn có cố gắng tu luyện Bạch Hổ Quyền dưới thác nước thế nào, uy lực cú
đấm vẫn thiếu một chút nữa mới đạt yêu cầu, hắn đành đi ra khỏi thác nước về
nhà, ý định về thư phòng của gia gia tìm nguyên nhân, nhưng là công dã tràng.
Lúc này, Tiêu Thần trong lúc vô tình quay đầu nhìn về phía ngoài cửa sổ, thấy
sắc trời chẳng biết lúc nào đã đen kịt, bất tri bất giác, bây giờ lại đã là
thời khắc hoàng hôn.
Tiêu Thần bỗng nhiên cả kinh, vội vàng nảy người lên, không dám chút nữa suy
tư, đem cuốn sách gấp lại, đẩy cửa ra liền hướng về ngòi cổng ngoài bước
nhanh đi đến.
Ra khỏi cửa, Tiêu Thần một đường lao nhanh, đến cái động đã lâu không gặp thì
sắc trời vừa vặn hoàn toàn đen kịt hạ xuống.
Bởi không thể làm theo lời sư phụ đã nói đến là sau một tuần ,thân thể phải
hoàn toàn cường hóa tốt rồi trở lại tìm hắn, Tiêu Thần trong lòng rất là lo
sợ, có chút thấp thỏm bất an, bàn tay nắm chặt, ló đầu hướng về trong hang
động nhẹ giọng hô hai tiếng "Sư phụ".
Không ngờ sau khi hô xong, một luồng quen thuộc khí lưu, lập tức từ hang động
dưới đáy xông thẳng lên đến, Tiêu Thần mừng rỡ trong lòng, vội vàng thả người
nhảy xuống.
Đến thạch thất, vẫn là quen thuộc khuôn mặt của sư phụ, vẫn cứ mỉm cười, lơ
lửng đứng thẳng ở cạnh khung xương.
"Vừa vặn đủ thời gian một tuần, ngươi liền đến tìm ta, lẽ nào ngươi hiện tại
đã có thể hoàn toàn khống chế bạch hổ linh lực ? và cường hóa cơ thể?"
Trình Phong mới vừa ở trên mặt đất đứng vững, liền há mồm hỏi.
Tiêu Thần vốn là âm thầm dự định là sau khi nhìn thấy sư phụ, nói lan man một
hồi mới chuyển qua đề tài này, nhưng không nghĩ tới Sư phụ đi thẳng vào vấn đề
. Ngay sau đó hắn mới gãi gãi đầu, thở hổn hển nửa ngày, cười khổ nói rằng:
"Còn kém. . . Một chút khoảng cách."
hắn nói thanh âm rất nhỏ, hơn nữa nghe tới mơ hồ không rõ, thế nhưng sau khi
vừa ngập ngừng nói ra, hắn Tiêu Thần bỗng nhiên hạ quyết tâm, khí thế nói :
"Sư phụ, ta phát hiện thật giống bất luận ta cố gắng nữa tu luyện, đều không
thể. . ."
"Ngươi ở trên tường đất đánh tới một quyền, để ta xem một chút."
Không chờ hắn nói xong, lão khẽ khẽ mỉm cười, bỗng nhiên cắt đứt câu nói của
hắn.
"Vâng." Tiêu Thần kinh ngạc, vội vàng đáp lại một tiếng, rồi sau đó đi tới bên
trái tường đất, chậm rãi đem cả người linh lực tụ tập đến nắm đấm, ánh mắt
bỗng nhiên ác liệt, một quyền đột nhiên đánh ra.
Cú đấm này Tiêu Thần không dùng Bạch Hổ võ kỹ, nhưng một quyền này đương
nhiên sẽ không có chút lưu lực, chỉ nghe "Rầm" một tiếng, hắn nửa đoạn cánh
tay, lập tức hoàn toàn rơi vào bên trong tường đất.
Chờ đến trên nắm tay linh lực dùng hết, cũng không còn cách nào ở tường đất
bên trong đi sâu nữa, Tiêu Thần hướng trên cánh tay phải nhìn lại, bất quá
vừa nhìn bên dưới, sắc mặt hắn nhất thời hơi hơi trắng lên, quả nhiên giống
như buổi sáng hôm nay, còn hơi kém một chút khoảng cách, mặt tường mới có
thể bị hắn đấm sâu đến khuỷu tay.
Tiêu Thần quay đầu lại nhìn về phía sư phụ, xấu hổ nói rằng:
"Sư phụ, ta. . . Ta hồi sáng chính là tình huống như thế, bất kể như thế nào
khổ luyện, đều cũng không còn cách nào thâm nhập sâu một chút nữa ! ."
"Cái này cũng không trách ngươi."
Lão trên mặt mỉm cười đã biến mất không còn tăm hơi, hắn nhìn Tiêu Thần ,,
bỗng nhiên thở dài, khoát tay áo một cái, nói rằng, "Cái này cũng là ta bất
cẩn rồi."
"Sư phụ, đây rốt cuộc là. . . Chuyện gì xảy ra a?"
Tiêu Thần mờ mịt không rõ, xem sư phụ giờ khắc này vẻ mặt, tựa hồ mang theo
một tia hối hận, điều này làm cho Tiêu Thần không tự kìm hãm được trong lòng
xuất hiện cảm giác thấp thỏm, tim đập nhanh hơn.
Hắn chưa từng thấy luôn luôn mặt mang mỉm cười, dù trời sập cũng không đỗi sắc
thần thái, lại, có như thế hối hận.
"Nếu như lúc bắt đầu trợ giúp ngươi, ta dùng Hắc Ám ma hỏa mạnh mẽ trợ ngươi
nhanh chóng đột phá, ngươi cũng không thể nào xuất hiện thiếu một chút khoẳng
cách trong cú đấm ."
Lão hơi ngừng lại chốc lát, lại than thở,nói tiếp :
"Vốn con đường chính đạo của tu giả khi tu luyện là mỗi thời mỗi khắc khổ
luyện. Thân thể từng bước được cường hóa để thích ứng trong cơ thể linh lực
không ngừng tăng cường, trong lúc đó, nếu như dùng tới một ít dược liệu đến
phụ trợ, vậy cũng không ảnh hưởng toàn cục."
" Nhưng hai đêm về trước, ngươi liền từ một tên hóa khí nhất trọng sơ kỳ đột
phá đến hóa khí tam trọng, và ngươi cũng dùng dược lực mạnh mẽ đột phá tiếp
đến hóa khí tứ trọng.
Mạnh mẽ thăng cấp như thế này để cơ thể ngươi căn bản là không có cách nào
thích ứng linh lực tăng cường trong cơ thể. Hiện tại ngươi nếu tiếp tục khổ
luyện, sẽ không cách nào tiến thêm, dù là mạnh mẽ đột phá tạo thành di chứng
về sau."
Thở dài, Lão nhân tiếp tục nói:
"Nếu như ngươi không bước qua cái khảm này, thì về sau đó bất luận ngươi làm
sao khổ luyện, đều cũng không còn cách nào đột phá đến ngũ trọng. Haìzzz, đêm
đó ta vốn không nên trợ giúp ngươi đột phá......bla..bla...."
lão nói rất dài, nhưng Tiêu Thần căn bản đã không có tâm tư đi nghe, cái câu
lão nói "Sau đó bất luận ngươi làm sao khổ luyện, đều cũng không còn cách nào
đột phá đến ngũ trọng ....'' Giống như đem Tiêu Thần đánh mười ngàn cái, hắn
sắc mặt liền biến trắng bệch.
"Sư phụ, vậy ta nên làm gì a?" Tiêu Thần âm thanh run rẩy, hầu như mang theo
một tia tiếng khóc hỏi.
P/S: viết liền 5 chương trong một ngày, thật phê :3
chủ nhật rảnh viết bù cho hôm qua nghĩ lễ :3
thanks đạo hữu Nguyễn Hữu Thiên đã ủng hộ nhé ^^