Chiến Sát Thần ?!


Người đăng: thienngich

''Xin chào, mặt ngươi quen quen, hình như bữa trước chúng ta gặp nhau ở Huyết
sát bí cảnh đúng không ?'' Tiêu Thần dòm dòm mặt Quan Vũ, ký ức xưa cũ chợt
hiện về, kinh nghi hỏi.

Quan Vũ vừa đặt chân lên lôi đài, cũng đáp lời hắn, mà lãnh khốc cầm đao xông
lên chiến Tiêu Thần !!

''Chiến! !''

Quan Vũ tính cách luôn luôn thẳng thắn dứt khoát, chuyện gì có thể dùng đao
giải quyết, hắn xưa nay đều là chẳng muốn lãng phí nước miếng.

Phách Đao !!

Thủy Trọng Đao Quyết! Thủy chi ý cảnh !!

Quan Vũ vừa ra tay liền sử dụng Đao quyết, ý cảnh mạnh nhất, tuyệt thế hảo đao
Phách Đao trảm ra, lộ ra hết sự sắc bén, đằng đằng sát khí.

Một vệt hàn quang cắt phá trời cao, đao khí ác liệt bá đạo từ trên mũi Phách
Đao phát ra bao phủ bốn phía xung quanh Tiêu Thần, trong hư không tựa hồ xuất
hiện hàng loạt giọt nước mang hình dạng tiểu đao, làm người nghe kinh hãi.

''Đây là cực phẩm võ kỹ Thủy Trọng Đao Quyết, xếp hàng thứ bốn trong mười loại
đỉnh cấp cực phẩm võ kỹ, Quan Vũ không chỉ lĩnh ngộ ra thủy chi ý cảnh, mà còn
đem thủy chi ý cảnh tùy ý biến hóa hình dạng, cái này coi như Hóa Thần kỳ tu
sĩ, không cẩn thận để hạt nước này dính người thì cũng trọng thương '' Một
thiếu niên thiên tài Phong Gia ra vẻ hiểu biết nói.

''Cái này mà dùng để đánh lén thì cũng có thể giết Hóa Thần kỳ tu sĩ'.'' Một
thiếu niên khiếp sợ nói.

''Hừ, người khác sợ ngươi chiêu này, ta Tiêu Thần không sợ.'' Tiêu Thần trang
bức nói.

Thật ra cũng không phải trang bức, Tiêu Thần hoán đỗi thân xác Hóa Thần kỳ tu
sĩ, bằng vào cường độ thân thể đủ đỡ lấy một đòn này không chết, mà Quan Vũ
dùng Hóa Khí kỳ thân thể đỡ một đòn của hắn, không chết cũng trọng thương
nặng.

''Với theo Tiêu Thần nghĩ, chiêu này còn không mạnh bằng Chiêu 'Qủa trứng' của
Hoàng Long, gặp chiêu đó, Tiêu Thần chỉ đỡ được một kích nhưng trọng thương
nặng, nếu không nhờ Vô Tình ý cảnh khống chế linh hồn Hoàng Long, Tiêu Thần
cũng chỉ có nước thua. Ít ra, đối mặt với chiêu này của Quan Vũ, hắn còn có cơ
hội thắng !!

Tiêu Thần thấy Phách Đao cũng Quan Vũ cùng hàn vạn thủy đao từ trên trời mạnh
mẽ đâm tới hắn.

Tiêu Thần gầm lên một tiếng, khí thế của hắn như hổ thôn nhật nguyệt, bên
người hắn, một hư ảnh bạch hổ uy phong lẫm liệt xoay chuyển xung quanh hắn,
ánh mắt bạch hổ nhìn Quan Vũ như thần nhìn xuống con sâu cái kiến vậy, khinh
miệt mà không mất uy nghiêm chúa tể sơn lâm. Truyện được copy tại TruyenCv [.]
Com

''Chết đi !!!!'' Tiêu Thần mặc kệ hàng loạt thủy đao đâm đến thân thể mình,
Liều mạng một quyền đâp thẳng vào Phách Đao, Quan Vũ cả kinh, hắn cảm thấy cả
người bị một lực phản chấn mạnh mẽ đập tới, tay phải cầm Phách Đao cũng không
chịu nổi lực phản chấn mà gãy tay, không chỉ như thế, hư ảnh Bạch Hổ cũng thừa
cơ xuyên thẳng vào nội tạng, ra sức tàn phá.

''Phụt !!'' Quan Vũ phun một ngụm máu, thân hình như diều đứt dây bay ra khỏi
lôi đài, ngã xuống bất tỉnh. Đây là Tiêu Thần nương tay, nếu hắn toàn lực để
bạch hổ hư ảnh tàn phá thì không chỉ là nội tạng, mà là trái tim, đại não!!

Còn Tiêu Thần, dùng quyền kháng hạ phẩm linh đao một đòn cũng bị thương tổn
không kém, xương mu bàn tay gãy nát, thân thể hàng xuất hiện hàng ngàn lỗ máu
do bị Thủy chi ý cảnh biến hóa thành hình dạng đao đâm thủng, cả người hắn
tràn đầy huyết, như một huyết nhân vậy, nếu không phải nhờ Hóa Thần kỳ tu sĩ
thân thể cường ngạnh gấp chục lần hóa khí kỳ thân thể, Tiêu Thần không phải
chỉ bị lủng da thịt như vậy, mà là bị những giọt thủy đó đâm nát thành tương.

''Cái vũ kỹ có hư ảnh Bạch Hổ đó, không phải truyền thuyết đệ nhất công kích
cực phẩm võ kỹ, Bạch Hổ Quyền sao ?'' Một cường giả lâu năm kinh hãi nói.

''Đó không là vũ kỹ thành danh thời thiếu niên của Vô Tình Kiếm Lão sao ? Từ
khi Kiếm Lão phi thăng mười năm rồi vũ kỹ này cũng tuyệt tích rồi .''

''Vũ kỹ này do Kiếm Lão mười tuổi tự mình lĩnh ngộ ra, được vinh danh thượng
cổ mạnh nhất vũ kỹ, nghe nói hợp nhất với bốn vũ kỹ khác nữa thành Tứ Tượng
Quyền, mạnh mẽ đủ chống lại thần thông !!'' Một lão nhân khí tức tang thương
kinh sợ nói.

''Tên này họ Tiêu, chẳng lẽ ....'' Một trung niên nhân có điều suy nghĩ, bật
thốt ra.

''Tiêu Chiến hậu nhân !!'' Các lão bất tử đều nghĩ chung một ý nghĩ.

Long Trường Sơn hài lòng gật đầu, hắn muốn Tiêu Thần làm Long Tử không đơn
giản vậy, hắn muốn kinh sợ bọn đạo chích vẫn còn ý đồ hăm he Long Gia.

Tiêu Thần mặc kệ mọi người bàn tánn về mình. hắn xếp bằng vận chuyển Bất Tử
Quyết khắp thân thể, chỉ mười phút sau, thương thế hồi phục thất thất bát bát.

''Còn ai lên khiêu chiến nữa không, không có thì Bán Thần danh hiệu này, ta
Tiêu Thần lấy !!'' Tiêu Thần thu công đứng dậy, cao ngạo lớn tiếng nói.

''Thế còn Sát Thần danh hiệu này, ngươi lấy không ?'' Một thiếu niên từ hàng
ghế khách quý đứng dậy, trang phục của thiếu niên này hết sức hắc ám, hắn mặc
một thân trường bào màu đỏ như máu, khuôn mặt sương lạnh như tử thần từ trong
huyết ngục bước ra, sắc mặt hắn lãnh khốc tới cực điểm, giọng cứng nhắc nói,
dường như hắn rất ít khi nói chuyện với người khác. Truyện được đăng tại
TruyệnCv(.)com

''Ngươi là....'' Tiêu Thần cau mày, thiếu niên này mang tới khí tức khiến Tiêu
Thần cảm giác nguy hiểm.

''Ta tên Độc Cô Vô Oán !!.'' Thiếu niên rất kiệm lời đáp.

Cái tên Độc Cô Vô Oán rất vang danh, nhất là ở một đời thiếu niên thiên tài
càng vang dội như sấm bên tai, dù thực lực của hắn chưa tới Hóa Thần kỳ ,
nhưng các thiếu niên ở đây đều sợ hắn, bởi vì hắn chính là một tên biến thái,
năm tuổi liền được phụ thân hắn, tổng lệnh chủ Sát Thủ tổ chức rèn luyện trở
thành sát thủ, từ khi được rèn luyện, hắn một đường giết Hóa Khí cảnh giới tu
sĩ gần cả trăm mạng người.

Nghe nói Độc Cô Vô Oán tu luyện chính là sát đạo, dùng giết dưỡng giết, tăng
cao tu vi.

Hắn mạnh mẽ đến nổi cả Hóa Thần tiền kỳ tu sĩ cũng chém giết gần chục người.

''Thật nòng nặc sát khí, tiểu tử, lần này xem như ngươi có đối thủ xứng tầm
rồi.''

''Sát Kiếm, chém người đáng chết, chém đối thủ đáng tôn trọng !''

Vô Oán nhàn nhạt mở miệng, sau đó lưỡi kiếm sắc bén ra như du long bay ra
khỏi vỏ, vừa vặn nằm trong tay hắn.

"Mà ngươi là đối thủ đáng tôn trọng, cho nên... !"

Ngay tại thời điểm Vô Oán nói lời này, trường kiếm trong tay đột nhiên cực tốc
chém ra một kiếm.

Căn bản rất ít người ở đây chứng kiến Vô Oán chém ra một kiếm đó, đa số mọi
người chỉ thấy Vô Oán đứng im, còn Tiêu Thần đột nhiên rớt một cánh tay xuống.

Nhanh !

Qúa nhanh, có thể nói là nhanh đến kinh khủng !!

Đồng dạng là Hóa Khí cửu trọng cảnh giới, Tiêu Thần rõ ràng không chút phản
ứng bị Vô Oán chém đứt cánh tay, đây là hoàn toàn nghiền ép về một bên, Tiêu
Thần không chút cơ hội thắng.

Chỉ một kiếm, ngay lập tức phân định thắng thua, Tiêu Thần căn bản không phải
đối thủ của Vô Oán.

''Tiểu tử, để ta điều khiển thân thể ngươi, nếu không ngươi sẽ chết trừ khi
ngươi chịu thua hắn.'' Lão nhân phát ra một đạo ý niệm truyền âm cho Tiêu
Thần, lo lắng nói.

''Con dù chết cũng không chịu thua, con không thể để Long Gia mất mặt được,
xin sư phụ hãy điều khiển thân thể con bại địch.'' Tiêu Thần cay đắng nói, hắn
kiêu ngạo nên hắn ghét nhất là người khác giúp mình chiến thắng đối thủ, nhưng
từ khi đứng lên làm Long Tử, hắn cảm nhận được bản thân bị gia tộc này ràng
buộc, gia tộc này rất nặng, hắn cảm giác vô cùng mệt mỏi, nhưg hắn cam tâm
tình nguyện bị gia tộc ràng buộc, bởi vì hắn sợ cô đơn, hắn muốn mọi người tán
đồng hắn, dù phải chết !!

''Được, đã là nam nhi phải gánh vác một phía, sư phụ sẽ giúp ngươi !!'' Lão
Nhân khen ngợi nói.

''Vâng, nhưng sư phụ ra tay vạn nhất mọi ngườ cảm nhận được khí tức của sư phụ
thì sao? !!'' Tiêu Thần nhíu mày hỏi.

''Ta cũng không trực tiếp ra tay, mà dùng ý niệm tấn công linh hồn của tiểu tử
kia, ngươi chỉ cần đến và đánh bại thôi.'' Lão Nhân điềm tĩnh nói.

Ở ngoài lôi đài, Tiêu Thần bị chém đứt một cánh tay nhưng mọi người thấy hắn
cũng chả phản kích, cũng chả biểu lộ gì, đứng bần thần ra đó, như bị ma nhập
vậy.

Còn Vô Oán, hắn nhìn chằm chằm Tiêu Thần, cũng không tiếp tục ra tay, Sát Thần
kiêu ngạo không thể cầm Sát Kiếm giết một người không có chút phản kháng, hắn
khinh thường làm vậy, kiếm của hắn chỉ giết người đáng chết, hoặc đối thủ đáng
tôn trọng.

Tiêu Thần đứng bần thần nãy giờ tại chỗ đột nhiên ngẩn mặt lên, hai mắt sinh
động khí tức bị thay thế bằng lạnh lẽo và tang thương khí tức.

Tiêu Thần nhìn Vô Oán, cũng không tấn công, mà lẳng lặng nhìn hắn, phun ra mấy
chữ :

''Có đáng hay không ?''

Sau đó Tiêu Thần vang lên một tiếng thở dài sâu kín, một đạo vô sắc vô hình ý
niệm cực nhanh phóng đến linh hồn Vô Oán, ở đây không ai có thể thấy được điều
đó.

Vô Oán đột nhiên nghe được thanh âm thở dài và câu nói của Tiêu Thần cứ quanh
quẩn trong đầu hắn không xua tan đi được.

Vô Oán đột nhiên cảm giác trong lòng thống khổ, nhất thời trong lòng chua xót
bất đắc dĩ hắn dấu kín tận đáy lòng trong lúc nhất thời toàn bộ hiện lên trong
lòng, tựa hồ thấy được cảnh tượng đau đớn năm đó, năm hắn bốn tuổi, năm mà hắn
chưa tu Sát Đạo, năm mà hắn là đứa bé ngây thơ hồn nhiên.

''Sát đạo chính là sát thiên, sát địa, sát vạn vật, sát thần sát phật sát tiên
sát nhân, không gì không thể sát, Vô Oán, con chính là ức vạn năm có một Hung
Sát Đạo thể, con muốn trả thù cho gia tộc thì con phải giết đi ta, mẫu thân,
tỷ tỷ con !!'' Phụ Thân Độc Cô Chiến Thần nghiêm nghị nhìn hắn, cắn răng từng
chữ một nói.

''Tại sao ?!!'' Hắn đau khổ hỏi, hắn chỉ mới bốn tuổi mà thôi, phụ thân bảo
hắn phải giết đi gia đình mình, làm sao hắn có thể chịu được.

''Gia gia con và các sư thúc sư bá tộc đệ liều chết từ Tiên Giới đưa ta, mẫu
thân con, tỷ tỷ con, con và Thất bá trốn ra Tiên Giới, chỉ mong có cơ hội trở
về trả thù cho gia tộc, giờ con đã lớn rồi, phải có trách nhiệm trả thù cho
gia tộc, như vậy mới xứng với gia gia con và các sư thúc sư bá dùng máu tươi
thịt sống làm tường thành che chắn chúng ta.'' Mẫu Thân nghẹn ngào ôm chặt
hắn, đau đớn nói.

''Đệ đệ, ngươi ra tay đi, tỷ tỷ rất yêu ngươi, nhưng tỷ tỷ không thể để gia
gia, sư thúc sư bá chết vô ích được.'' Tỷ tỷ lệ hoa đái vũ nhìn hắn, có gắng
nở nụ cười thật tươi, nói.

''Cầm Sát Kiếm giết chúng ta đi, con trai, nếu không, chúng ta sẽ tự sát,
ngươi cam lòng để chúng ta chết vô ích sao ?'' Phụ thân uy hiếp nói.

''Các người đừng ép ta .'' Vô Oán lùi lại, liên tục lắc đầu, nhưng đột nhiên
hai mắt hắn lóe lên hung sát ấn ký, một cỗ khát máu, bá đạo, sát vạn vật khí
tức từ trong hung sát ấn ký phát ra ngoài, Vô Oán dường như biến thành một tên
Sát Thần lãnh khốc, tàn nhẫn.

''Thành công, cuối cùng cũng kích hoạt được Hung Sát ấn ký, đệ đệ sẽ giết
chúng ta.'' Tỷ tỷ hắn vui mừng nói, giống như chết không phải là nàng mà là
một ai khác.

''Thất bá, làm phiền người chăm sóc Vô Hối.'' Mẫu Thân cúi đầu một cái, cung
kính nói.

''Yên tâm đi Yến Nhi, Lão hủ dù chết cũng bảo vệ giọt máu cuối cùng của Độc Cô
gia, để trả món nợ ân tình của Chiến Thần '' Giọng nói của lão giả phiêu miễu
vô định, từ bốn phương phát ra tiếng.

''Độc Cô Chiến Thần ta vô cùng cảm kích Thất Bá !!'' Phụ thân hai mắt từ lâu
không khóc cũng không nhịn được mà chảy nước mắt.

Và cảnh tượng cuối cùng cũng diễn ra, Vô Oán bị kích hoạt hung sát ấn ký nên
lạnh lùng cầm Sát kiếm chém giết phụ thân hắn, mẫu thân hắn, tỷ tỷ hắn, và hắn
cũng thành công ngưng tụ Vô thượng Sát Niệm, vô thượng Sát ý, Vô thượng sát
kiếm, trở thành chân chính sát thần !! Càng giết càng sát thì hắn càng mạnh
mẽ.

----

Ký ức đau lòng xưa cũ chợt hiện về, Vô Oán trong lúc bất chợt cảm thấy vạn
niệm câu hôi, đau lòng đến nỗi cơ hồ muốn đưa kiếm lên tự sát, hắn cứ đứng
thất thần ngay lôi đài, nước mắt lã chã rơi xuống.

"Không đúng, ta Vô Oán ngưng tụ vô thượng sát niệm, vô thượng sát ý, làm sao
bị đau thương mà tự sát bản thân ? ta còn chưa trả thù cho gia tộc nữa !! ''
Trong lòng Vô Oán mạnh mẽ gào thét, sát ý sát niệm trong lòng càng lúc càng
mạnh, cuối cùng Sát ý Sát niệm mạnh mẽ chém giết ý niêm của lão nhân, chân
chính thoát khỏi khỏi Lão nhân ý niệm khống chế.

Tiêu Thần cũng không biết Vô Oán bị gì, nhưng cũng làm theo sư phụ, tiến lên
cầm kiếm đặt ngay cổ Vô Oán, tuyên cáo Vô Oán thua.

Vô Oán mở mắt ra, tròng mắt hắn tràn đầy bạo ngược khát máu, hung sát nhìn
chằm chặp Tiêu Thần, để Tiêu Thần cảm giác run rẩy từ sâu trong linh hồn,
thanh kiếm trong tay đặt ngay cổ Vô Hối run rẩy như muốn rớt.

Tiêu Thần cảm giác bản thân không thể chịu nổi, linh hồn run rẩy không ngớt,
nhưng đột nhiên, Vô Hối nhắm mắt lại, cảm giác sợ hãi tận linh hồn cũng tan
biến theo.

Vô Hối không nói gì quay đầu đi một mạch xuống Lôi Đài, cũng gián tiếp tuyên
bố hắn chịu thua Tiêu Thần.

Tiêu Thần cả khuôn mặt ướt đẫm, hắn cảm giác như mình đi một vòng quỷ môn quan
trở về vậy.

''Tiểu tử, ngươi thấy nhân ngoại hữu nhân, thiên ngoại hữu thiên chưa ? đừng
có chút thực lực này mà kiêu ngạo, tên kia so với ngươi mạnh mẽ nhiều lắm,
không phải nói điêu chứ hắn muốn giết ngươi còn như đơn giản giết chết một con
kiến, chưa kể hắn tu vi cũng ngang ngươi, mà thực lực ngươi lại thua kém hắn
nhiều vậy, mau cút về lĩnh ngộ chân chính Vô Tình ý cảnh đi.'' Lão nhân ngữ
khí rèn sắt khi còn nóng nói.

''Con hiểu, con sẽ bớt kiêu ngạo đi '' Tiêu Thần cười khổ, hắn cũng thật sợ
tên Vô Hối này, chỉ cái liếc mắt thôi đã khiến bản thân hắn chịu thua không
còn chút ý chí chiến đấu rồi.

''Còn ai dám lên khiêu chiến ta không ?'' Tiêu Thần ngựa quen đường cũ trang
bức kiêu ngạo rống lên, không nhớ ai vừa nãy nói bớt kiêu ngạo.Lão nhân thì
chỉ biết lắc lắc đầu bó tay toàn tập.

''Sát Thần Tiêu Thần, Sát Thần Tiêu Thần... !!'' Dưới lôi đài, các thiếu niên
phấn khích hò reo, Tiêu Thần chiến thắng Vô Hối cũng có nghĩa là hắn chân
chính đạt được danh hiệu này !!

"'Yo ~~'' Tiêu Thần vung kiếm chỉa hướng lên trời, các thiếu niên cũng phối
hợp hò reo vỗ tay nhiệt liệt, cả sân khấu hào hứng sôi động hẳn lên !!


Vạn Cổ Tiên Ma - Chương #131