Theo ánh mắt Dạ Ảnh mà đến, chính là nơi Băng Lãnh Sương, chỉ là lúc này xung
quanh khuông viên vài dặm đã bị bao trong hàn sương mờ dạt, tại trong hàn
sương là băng phong gào thét, không gian xung quanh cũng bị hàn khí đóng băng,
lạnh lẽo thẩm thấu tới tận xương, tựa như hình thành nên một thế giới, bên
trong thế giới đó chính là lĩnh vực.
Tại lĩnh vực, hết thảy đều là ngươi chúa tể!
Khi Dạ Ảnh nhìn thấy Băng Lãnh Sương hình thành lĩnh vực, ngược lại có một tia
ngạc nhiên, nhưng đa phần thì đã nằm trong tính toán hắn.
Người có Băng Tinh Linh Thần Thể, lại thêm Băng Thiên Thần Quyết, công pháp
chính hắn tự mình lấy cả Băng Thiên Tiên Vực luyện hóa, lại dùng vô thượng
phương pháp mà tạo thành, khi luyện Băng Thiên Thần Quyết thành, không khác
nào trở thành chúa tể của Băng Thiên Tiên Vực, chưởng quản Băng Thiên hết
thảy.
Cho nên hình thành ra lĩnh vực bất quá chỉ là sớm muộn mà thôi.
Tại lúc này, Băng Lãnh Sương ngồi trong chính lĩnh vực của mình, cả người thay
đổi hoàn toàn. Mái tóc đen mượt lúc này trở thành bạch kim, lấp lánh ánh kim
sáng chói, thân thể khoác lên một lớp lam bạc, nàng lúc này giống như trở
thành một vị Băng Thần.
Băng Thần giơ tay nhấc chân, chính là băng phong vạn vực, băng thiên diệt địa,
đóng thời không, băng luân hồi. Uy năng Băng Thần, khó mà đỡ được.
Đương nhiên, Băng Lãnh Sương lúc này không có được uy năng đó, nàng bất quá
chỉ là hiện lên một tia mơ hồ hình ảnh mà thôi, nếu muốn trờ thành Băng Thần
mà nói, thì ít nhất thực lực phải là Thần mới được.
Nàng lúc này chỉ mới đột phá Thiên Hoàng thành Thánh, muốn trở thành Thần thì
còn con đường rất dài cần phải đi.
Chỉ là dù lúc này Băng Lãnh Sương mới thành Thánh, nhưng uy lực của lĩnh vực
lại rộng lớn bao la, như dung hòa tất cả vào trong. Tại dưới lĩnh vực hình
thành, Thanh Vân đảo người người chấn động, bắt đầu có tu sĩ tò mò bay đến.
Trong nháy mắt này, thấy được trên bầu trời từng đạo từng đạo thân ảnh như đạo
quang lướt đến, lóe rực sắc màu trên trời, xẹt một đường dài bên trên, nhanh
như chớp bay đến nơi này.
Mạc Huyền Nhi cách đó thấy có vô số người bay tới này, không khỏi có chút khó
hiểu, nàng thật sự rất muốn đi tới xem sao, nhưng lại nghĩ đến Dạ Ảnh bên
cạnh, sợ rằng hắn đến sẽ bị hàn khí, băng phong kia làm bị thương, mặc dù
những thứ này chỉ làm nàng đau nhức đôi chút, nhưng với phàm nhân thì không
khác nào lạnh lẽo đến đông cứng chết người.
Dù trước đó nàng thật hoài nghi Dạ Ảnh có thật là phàm nhân hay không, nhưng
nàng thật không muốn vì xác định một vài chuyện mà khiến hắn chết oan được.
Nghĩ đến như thế, nàng liền kéo Dạ Ảnh đi lui thật xa, chỉ đứng ở xa xa mà
nhìn.
Nàng lúc này đã là Địa Hoàng cảnh, nên thị lực rất tốt, có thể nhìn xa vài
dặm, nhưng muốn nhìn vào lĩnh vực mà nói thì có chút miễn cưỡng, nên chỉ có
thể bất đắc dĩ lắc đầu mà thôi.
Dạ Ảnh cũng tùy ý để nàng kéo lui xa, hắn không đi đến xem Băng Lãnh Sương,
mọi chuyện để nàng xử lí đi.
Bên trong lĩnh vực đã có vô số người bay tới xem náo nhiệt, bởi vì Thanh Vân
đảo có được các thế lực ở phía sau duy trì ổn định, nên thường ít thấy các
loại náo động thế này, vì thế mà khi thấy Băng Thiên Lĩnh Vực hình thành, tạo
ra náo động này, liền có vô số tu sĩ bay tới xem.
Những người đến xem này, thực lực thì tùy tiện, nhưng trong một dặm gần đó,
chỉ có người có thực lực Thiên Hoàng cùng Thánh Nhân cường giả mới có thể đến
gần, chỉ là Thánh Nhân cường giả ít càng thêm ít, bọn hắn thường ngày cũng là
bế quan tu luyện, ít quan tâm đến những chuyện này, bởi chẳng qua rảnh mà đi
tốn thời gian vào vài chuyện này, thà để thời gian tu luyện còn hơn.
Cho nên, Thánh Nhân bên trong này chỉ có một vị, Thiên Hoàng thì bảy tám
người, còn lại đa phần là Địa Hoàng trở xuống, nhưng đứng cách Băng Lãnh Sương
ít nhất một hai dặm, không dám tới gần hơn.
Thánh Nhân này chỉ đứng yên một chỗ nhưng xung quanh lại như rơi vào vạn yêu
đại trận, từng tiếng gào thét thê lương khiến linh hồn người ta sợ hãi, khí
tức Thánh Nhân cũng quét ra ngoài, càng khiến cho người gặp người sợ, có người
thực lực yếu một chút, liền không nhịn được mà quỳ xuống.
Khi nhìn thấy vị Thánh Nhân trung niên, cả người tản ra khí tức âm u, xung
quanh như có vạn yêu kêu thảm, không khỏi khiến người khác run sợ, bảy tám
người Thiên Hoàng cũng không dám đứng gần, vội đi ra nơi khác.
Bất quá khi thấy vị Thánh Nhân cường giả này, một số người nhận biết được hắn,
không khỏi kêu lên:
- Đây chẳng lẽ là Quỷ Thánh...
- Đúng là Quỷ Thánh rồi, lần trước ta tại trên Phong Thánh Bảng thấy được khí
tức của hắn, đây chắc chắn không sai được...
- Nhưng ta nghe nói vị Quỷ Thánh này không phải là tà tu sao, chính là hút
máu người tăng thực lực, như thế cũng lên được Phong Thánh Bảng?
Một tu sĩ cũng không khỏi lên tiếng nói.
- Tà tu thì sao, chỉ cần có thực lực đều dễ nói, cái gì tà tu với chính tu,
không phải đều là trở nên mạnh mẽ hơn sao?
Nhiều người lên tiếng tranh cãi.
- Quỷ Thánh? Phong Thánh Bảng? Thật, chẳng lẽ đây chính là Quỷ Thánh đứng thứ
chín mươi chín trên Phong Thánh Bảng, thực lực Thánh Nhân trung kỳ?
- Phong Thánh Bảng là gì?
Có tu sĩ vì quanh năm bế quan, không ra ngoài nên không rõ chuyện của ngoại
giới, đành lên tiếng hỏi.
- Người không biết Phong Thánh Bảng là gì? Ặc, Phong Thánh Bảng chính là một
cái Đạo Bảng, được tất cả thế lực trong Kim Châu này lấy đại đạo mà lập nên
cách đây trăm năm, trên Phong Thánh Bảng ghi ra top một trăm những người có
thực lực mạnh nhất từ Thánh Đế trở xuống. Vị Quỷ Thánh này chính là cường giả
đứng thứ chín mươi chín trong top một trăm người mạnh nhất.
Một vị tu sĩ hiểu biết rộng không khỏi chê cười kẽ kia, nhưng vẫn rất nhanh
giải thích cho hắn hiểu:
- Hừ, đứng xem thường hắn đứng thứ chín mươi chín, muốn khắc tên lên Bảng ít
nhất thực lực toàn diện phải là Thánh Nhân đỉnh trở lên mới được, cho nên nhìn
hắn Thánh Nhân trung kỳ nhưng thực chất là Thánh Nhân đỉnh a.
Tu sĩ kia mặt cũng đỏ lên, nhưng khi nghe thấy những cái mới này, không khỏi
hưng phấn lên.
Mọi người sau khi biết vị cường giả này chính là Quỷ Thánh, liền nhất nhất
quan sát hắn, trong chớp mắt Quỷ Thánh như trở thành mỹ nữ khỏa thân để mọi
người cùng ngắm, ánh mắt như muốn xuyên thủng mọi thứ mà nhìn vậy, vô cùng
tục.
Ngược lại Quỷ Thánh cũng không quan tâm những ánh mắt kia, hắn đưa mắt nhìn
đến Băng Lãnh Sương ngồi bên trong kia, hai mắt lóe lên âm mang, miệng nhếch
lên nụ cười, cuối cùng cũng kiếm được con mồi ngon.
Hắn lớn tiếng cười, giọng âm u:
- Vị cô nương này, ở đây là Thanh Vân đảo, không cho phép cô nương...
- Cút!
Chưa nói dứt lời, một giọng nói lạnh lẽo đã vang ra.
Một lời vừa ra, liền thấy được băng phong gào thét, không gian nứt toạc, hàn
khí vô tận quét tới. Ngay sau đó, một bóng người bao phủ trong băng hàn chậm
rãi lơ lững bay lên, đối mặt với Quỷ Thánh, không một chút sợ hãi.
Mọi người liền không khỏi hai mắt nhìn nhau, có chút kinh ngạc nhìn nữ tử này,
đây không khác gì là trực tiếp khiêu khích Quỷ Thánh, chỉ sợ đây là cử chỉ
không khôn ngoan chút nào a.
Quỷ Thánh cũng là ngẩn ra chút lát, hắn vậy mà bị một nữ tử quát cút, đây khác
nào đánh hắn một bạt tai, quá khinh thường người rồi, hắn liền u ám nói ra:
- Tốt, tốt, không ngờ lại dám trong Thanh Vân đảo làm loạn. Đừng tưởng có
chút bản lĩnh, liền không xem ai ra gì...
- Cút!
Lạnh lẽo, thanh âm vang lên cắt đứt lời nói của Quỷ Thánh.
- Ngươi...
Quỷ Thánh liền có chút tức giận, nhưng phần lớn là âm hiểm vui mừng, đã có cái
cớ này, thì hắn không lo sợ gì nữa rồi, hắn thét một tiếng dài:
- Đáng chết!
“Oanh —” một tiếng, Quỷ Thánh giận dữ dâng trào ra âm trầm khí tức, một tay
lật xuống, liền trên bầu trời như nứt toạc ra một đạo không gian, tại chỗ đó,
một bàn tay quấn lấy vô tận u hồn gào thét, trong chớp mắt chấn xuống, thời
không vỡ nát, đại đạo tịch diệt, tại Quỷ Thánh một tay lật xuống, như là vượt
qua thời không đánh xuống Băng Lãnh Sương, tốc độ tuyệt luân, siêu việt Thánh
Nhân bình thường tốc độ rất nhiều.
Tại một tiếng "oanh" này vang lên, khi bàn tay hắn đánh xuống, mọi thứ bên
dưới liền bị ép nát, bàn tay chấn xuống thời điểm, không gian liền vang từng
tiếng răng rắc vỡ vụn, những sợi không gian nứt ra liền ầm ầm nổi sóng, khí
tức bạo tác quét ngang phá hủy hết thảy.
Hàn khí trong nháy mắt bị đánh tan, băng phong bị bàn tay ép diệt, tại thời
khắc này, bàn tay giống như một cự thủ từ thương thiên vỗ xuống, tại đỉnh đầu
Băng Lãnh Sương mà đánh xuống, lực lượng kinh người, lại u ám tà ác vô cùng,
rõ là do vô số u hồn tạo thành.
Băng Lãnh Sương ngẩng đầu nhìn bàn tay u hồn đánh xuống, lạnh lùng nói:
- Chết!
...
Ps: AE vào cmt, quăng np cho tác cho chút động lực nha :)) !!!