Quang mang phủ xuống đại địa, thiên địa liền bị trùm lấy, tại dưới quang mang
diễn sinh đi ra, Thanh Vân đảo lập tức chìm vào trong quang mang khủng lồ. Tại
lúc quang mang phủ xuống đó, chỉ gặp trên trời đại đạo diễn sinh, pháp tắc
diễn hóa, có vô số kì ảo cổ văn lóe lên như tinh tú ẩn hiện.
Thời điểm này, Thanh Vân đảo không ít tu sĩ nhìn thấy quang mang che phủ đại
thiên liền không khỏi tò mò đi. Tại dưới tu sĩ nhìn thấy cũng lần lượt có các
tu sĩ, cường giả khác thấy cảnh đó, chỉ trong chớp mắt Thanh Vân đảo trở nên
sôi trào trước nay chưa từng có.
Ở các đại gia tộc bên trong người cũng là quan sát lấy khí tượng kì lạ này.
Bọn hắn nhìn thấy quang mang phóng lên từ Thanh Vân Tông liền không khỏi lần
lượt mà lướt đến Thanh Vân Tông bên trong đi.
Vũ Huyền Đại Lục bầu trời đột nhiên xuất hiện quang mang thần kì như hút lấy
thiên địa vào trong này, lập tức từng cái từng cái tuyệt thế cường giả xuất
quan, nhiều lão bất tử cũng là như hổ đợi mồi, chỉ cần có cái gì khác thường
liền chớp mắt đào mồ mà lên.
Tại lúc này đây, từng cái đoán mò không khỏi xuất hiện, nhiều tu sĩ trong suy
nghĩ đây liền là có bảo vật tuyết thế xuất thế, cũng có người suy đoán đây là
có thần vật rơi xuống, dưới dạng tin tức mơ hồ này, mọi người cũng là trở nên
điên cuồng một dạng. Trong lúc nhất thời, bất kể là trăm vạn ức dặm Đế Quốc
hay Đế Tông cũng là phái ra người đi đến Thanh Vân đảo.
Cũng tại thời điểm đó, Dạ Ảnh hai mắt lóe lên từng tia sáng như tam thiên thế
giới, từng cái đại đạo pháp tắc đồng thời hiện ra, bên trong hai mắt hắn, có
vô thượng thần quang hiện ra. Dưới vô thượng thần quang hiện ra này, toàn bộ
Đại Thiên Vũ Trụ cũng là rơi vào trong mắt hắn.
Dạ Ảnh hiện ra vô thượng thần quang đằng sau, liền cười nhạt một tiếng:
- Vạn Ma Động đi, ngươi vậy mà âm hiểm, lôi nó từ Thiên Ma Táng Địa xuống
đây, không khỏi có chút thất đức.
Vạn Ma Động, đây chính là truyền thuyết danh tự a. Vạn Ma Động liền là từ
Thiên Ma Táng Địa nơi sâu nhất đặt bên trong, tại Van Ma Động này tồn tại vô
tận lấy nhiều bí mật mà thế gian không biết. Trước đây cũng là có vô số tuyệt
thế Tiên Đế, hay Thần đi thăm dò một dạng, nhưng cuối cùng không một ai biết
bên trong này có cái gì thần bí sự tình, hậu nhân cũng là không hiểu, hoặc đơn
giản là Vạn Ma Động mất tích về sau, liền Vạn Ma Động bí mật cũng không tồn
tại đi.
Đương nhiên, với dạng này khủng bố như Dạ Ảnh, hắn cũng đã vài lần đi đến Vạn
Ma Động này, càng là khám phá ra bí mật thượng cổ kia, bí mật này có một vài
phần liên quan đến bí mật mà hắn muốn thăm dò vạn năm rMxyD trước, cũng chính
là bí mật mà tất cả Chúa Tể muốn biết, bí mật liên quan đến trăm ngàn vạn năm
Hắc Ám kia.
Cười nhạt một tiếng, hắn cũng không có đi vào trong Vạn Ma Động, mà là bước ra
một bước. Tại dưới một bước này thân thể hắn lập tức rơi vào trong hư không,
khi hắn vào trong hư không thì cứ như rơi vào trong một thời gian không gian
khác biệt, bên trong này mọi thứ đều như ngừng trôi đi.
Bên trong hư không cách biệt này, Dạ Ảnh tay phải phất một cái, nghe được một
tiếng vang lên, chợt thấy một lỗ không gian hiện ra, liền trong chớp mắt đó,
bỗng thấy Mạc Huyền Nhi hiện ra.
Mạc Huyền Nhi lúc trước được Dạ Ảnh cứu thoát a, nếu không chỉ sợ dưới quang
mang kia phun trào đi ra liền không thể sống được, hoặc là bị đầu xương cốt
khủng lồ kia chấn chết đi.
- Nên khôi phục một chút khí lực a.
Dạ Ảnh lẩm bẩm một tiếng, hai tay từ từ đặt sát nhau.
“Ông” một tiếng vang lớn, chỉ gặp giữa hai bàn tay hắn, từng sợi từng sợi hỗn
độn phóng thích ra ngoài, tại mỗi sợi hỗn độn phóng thích ra ngoài về sau, đột
nhiên thấy mỗi sợi hỗn độn tự phân chia ra, mỗi sợi hỗn độn phân ra vô số đại
đạo pháp tắc, phân ra vô số linh lực chuyển hóa.
Tại dưới mỗi sợi hỗn độn phân ra, Thái sơ lực lượng bỗng tràn ra cuồn cuộn
không dứt. Thái Sơ lực lượng tràn đầy liền không khỏi như mặt biển nổi sóng,
ầm ầm đập lên không gian cách biệt này.
Hai mắt hắn từ từ khép hờ lại, nhưng tâm thần hắn lúc này đang không chế từng
sợi hỗn độn còn lại trong cơ thể lúc này phân chia ra. Thiên Địa linh khí lúc
này tràn đầy không gian, cứ như xé rách hết thảy không gian mà đi ra vậy.
Thời điểm hắn đang muốn khôi phục lại một chút khí lực, bên ngoài Thanh Vân
Đảo, rất nhiều rất nhiều tu sĩ đi đến, nhiều người vì hướng tới đại khí tượng
này mà không quản khoảng cách trăm vạn. Trong đó có rất nhiều tu sĩ muốn thỏa
mãn một chút tò mò, cũng có kẻ vì ý nghĩa bảo vật mà đến, nói chung ai cũng có
ý nghĩ riêng của mình.
Nhiều đệ tử tại lúc nhìn thấy sự tình phát sinh này, cũng có đệ tử tưởng là
tiền nhân bọn hắn lưu lại hố sâu. Nhất thời, cả Thanh Vân Tông trở nên sôi
sục, nhiều đệ tử ánh mắt nóng bỏng nhìn hố sâu.
Thanh Vân Tông các vị trưởng lão bây giờ cũng là không khỏi có chút khó thở,
dù sao đây là sự tình xảy ra trên đầu Thanh Vân Tông bọn hắn, hơn nữa nhìn
quang mang này mỗi lúc một cường thịnh, bọn hắn có chút mộng. Bọn hắn dù thế
nào cũng là trưởng lão, là cường giả nhất phương thế lực, suy nghĩ cũng xa
rộng hơn những kẻ khác rất nhiều. Bất luận là chuyện gì xảy ra, Thanh Vân Tông
của bọn hắn chắc chắn cũng sẽ không an toàn đi.
Tu sĩ tranh chấp liền là huyết đổ đầu rơi, nếu bên trong hố sâu này mà là bảo
vật của tiền nhân lưu lại trước đây thì nơi này rõ ràng là máu nhuộm Thanh Vân
đảo, thi chất đầy đồng.
- Đây là cái gì?
Lúc này, có vô số cường giả bao quanh Thanh Vân Tông, nhìn lấy Vạn Ma Động
đang phun ra nuốt vào quang mang, không khỏi lên tiếng.
- Chỉ sợ là thông đạo của Thanh Vân Tông các đời cường giả trước đây lưu lại
đi?
Có cường giả lâu đời ánh mắt sắc bén nhìn tới Vạn Ma Động nói. Hắn cũng là
không xác định được Vạn Ma Động là cái gì, nhưng nếu lưu lại nơi này chắc sẽ
có quan hệ với Thanh Vân Tông a.
Dúng lúc đó, bầu trời bỗng bị một cự thủ kim quang lấp lánh xé rách ra, liền
tại vết rách có một đạo kim quang như phá thủng thời không vượt tới.
Tại kim quang vượt không lướt tới, bầu trời từng cái kim tinh rơi rụng, mỗi
cái kim tinh nhìn như có vô hạn kim quang. Khi cái kim tinh rơi rụng, cả đại
đạo pháp tắc cũng chấn động theo, thương khung cũng như sập đi dưới mỗi cái
kim tinh.
“Oanh” một tiếng thật lớn, chỉ gặp một thân kim quang như chiếu sáng Vũ Huyền
Giới ánh sáng lướt tới. Thân kim quang này là một lão giả, toàn thân lão giả
phát ra kim quang chói mắt, đồng tử của lão như thiên địa sáng nhất tinh tú
một dạng, tại dưới ánh mắt của lão giả này, nhiều người liền rùng mình, cảm
giác như bị nhìn thấu.
- Kim Cốt lão tổ!
Tại lúc lão gải này vượt không phá trời đi đến, lập tức thu hút lấy vô số ánh
mắt của mọi người, có vài người nhận ra lão nhân này lập tức không khỏi kinh
ngạc.
Tại dưới một tiếng kinh ngạc này, lập tức tất cả tu sĩ ở đây không khỏi nhìn
lại lão giả này một lần, nhiều người khi nhìn lên Kim Cốt lão giả liền thấy
như có kim quang đánh vào mắt, đau đớn vô cùng, trong nội tâm hoảng sợ không
dám lần nữa nhìn đến.
Kim Cốt lão tổ chính là một vị thánh hoàng cường giả a, phải biết Thánh Hoàng
đặt ở đâu cũng là cường giả đỉnh phong, dù là ở các Đế Quốc kia cũng không
phải bình thường thân phận. Thánh Hoàng ở Vũ Huyền Đại Lục cũng là một cường
giả không tầm thường, ngoài các thế lực khủng lồ có Thánh Đế, thậm chí là Tiên
Nhân lão bất tử kia, thì Thanh Hoàng liền xem như vô địch, quét ngang thiên
địa rồi.
“Oanh” tại một khắc ngay khi mọi người có đang suy nghĩ, lại một tiếng như núi
đổ vang lên. Bỗng bầu trời vang lên từng tiếng “bạch, bạch, bạch” thanh âm,
tại dưới âm thanh này, chỉ gặp bầu trời như cố vô số vết nứt lưu lại vô tận
huyền mang.
Dưới “bạch, bạch” âm thanh, bầu trời như bị lún xuống, tại từng tiếng vang
lên, chỉ thấy có một thanh niên như đạp lên thiên địa đi đến.
Mỗi bước của hắn thế nhưng là đạp lấy thiên địa pháp tắc, từng bước đi xuống
chính là đạp lên vạn giới tư thái mà đi, trên thân thanh niên tỏa ra vô thượng
uy nghiêm, khiến nhiều người không dám nhìn thẳng, lại càng có run rẫy khuất
phục một dạng.
- Thiên Mộng Bạch, Thái Tử Thiên Thần Đế Quốc!
Nhìn thấy thanh niên này, lập tức có tu sĩ nhận ra thân phận, không khỏi hét
lớn một tiếng.
Thiên Thần Đế Quốc là một quái vật khủng lồ của Vũ Huyền Đại Lục, nghe nói năm
xưa cũng từng là quát tháo thiên địa một thời đại, năm đó Thiên Thần Đế Quốc
cường giả nhiều như kiến, phạm vi thế lực cũng là rộng lớn bao la, khi đó
Thiên Thần Đế Quốc uy hiếp bát phương, đến cả Tiên Nhân cũng là kiêng kỵ ba
phần.
Chỉ là tại thời điểm đó Thiên Thần Đế Quốc vì chọc phải một Tuyệt Thế cường
giả mà bị người đó đồ sát trăm vạn, Thiên Thần Đế Quốc năm đó có thể nói là
huyết tinh ngập trời, nhiều người còn nghe nói đến cả ngàn năm sau mà Thiên
Thần Đế Quốc cũng còn lại mùi tinh huyết năm đó.
Bất quá không biết nguyên nhân gì mà Tuyệt Thế cường giả đó không có đồ sát
hết Thiên Thần Đế Quốc cho nên mới có Thiên Thần Đế Quốc hậu nhân này, vì thời
đại kia quá xa xôi nên không ai rõ ràng, chỉ biết thời đại này Thiên Thần Đế
Quốc liền là một quái vật khủng lồ đi.
Thiên Mộng Bạch là Thái Tử Thiên Thần Đế Quốc, như vậy sẽ không đơn giản chút
nào, hắn toàn thân liền toát ra uy nghiêm của đế giả, mặc dù hắn cười nhạt đi
đến nhưng nhiều người không có một chút dũng khí lên tiếng nói gì.
- Thiên Mộng Hoàng nhi tử cũng đến góp vui?
Kim Cốt lão tổ hai mắt lập lòe kim quang nhìn Thiên Mộng Bạch nói ra.
Thiên Mộng Hoàng đương nhiên chính là phụ hoàng Thiên Mộng Bạch, là người chấp
chưởng Thiên Thần Đế Quốc, cũng là một tôn Thánh Đế ghê gớm.
- Kim Cốt tiền bối cũng không phải là đến góp vui?
Thiên Mộng Bạch lên tiếng cười nhạt, ánh mắt hắn đặt tới Vạn Ma Động đang phát
ra từng đạo quang mang huyền bí thôn phệ bầu trời kia.
Tại thời điểm này, quang mang đã bao trùm lấy Vũ Huyền Đại Lục, cứ như bất cứ
lúc nào cũng có thể nuốt lấy Vũ Huyền Đại Lục vào trong, cái này không khỏi để
nhiều người nghẹt thở.
“Rầm” một tiếng, đột nhiên trên bầu trời quang mang bỗng vang lên từng tiếng
rầm rầm như có ngàn vạn cự sơn ném lên.
“Xẹt —” chợt thấy bầu trời rơi xuống từng giọt nước đủ màu sắc, khi những giọt
nước rơi xuống, liền không gian cũng như bị xuyên thủng, những giọt nước hóa
thành từng thanh thần mâu đâm thủng thương khung, chém đôi đại địa, từng cỗ
khí tức khủng bố tại trên những giọt nước lập tức trùm lấy Vũ Huyền Đại Lục.
- Aaa!
Ngay tại lúc đó, khi những giọt nước rơi xuống, rất nhiều giọt nước rơi trúng
tu sĩ đứng bên dưới, liền lập tức như đốt cháy bọn hắn một dạng, liền thấy một
cỗ khí quái lạ từ giọt nước truyền vào người bọn hắn, một cơn đau đớn như thay
da đổi thịt vang lên.
Một đạo nối tiếp một đạo âm thanh thống khổ vang lên, tất cả tu sĩ ở đây hoảng
sợ, nhất thời toàn trường trở nên hỗn loạn, một số tu sĩ còn chưa có bị giọt
nước rơi trúng người liền không hiểu chuyện gì xảy ra, chỉ thấy mọi người như
thế thống khổ cũng là nội tâm sợ hãi.
“Oanh —” một tiếng, bỗng những kẻ bị giọt nước rơi trúng liền như nổi điên,
không ngừng oanh lên tu sĩ bên cạnh, cứ mỗi quyền đều như phá không mà đánh,
liền nhiều người chưa kịp phản ứng đã bị oanh thành huyết nhục, rơi rụng trên
đất.
- Những giọt nước này có chưa Ma chủng!
Kim Cốt lão tổ lịch duyệt vô số, khi thấy những tu sĩ sau khi bị giọt nước rơi
trúng liền hóa ma, lập tức quát lớn một tiếng. Chỉ là tại lúc đó, lão liền cảm
thấy một giọt nước rơi xuống trước mặt lão, liền tức khắc không chút suy nghĩ
mà né tránh, kim quang lóe lên, đánh ra một quyền.
“Ầm —” một quyền kim quang đánh ra, tại một quyền đánh ra này, thiên địa phá
mở, thời không ngưng trệ lại, một quyền như vượt qua đại thiên đánh tới. Chỉ
một quyền đánh ra, trời đất băng diệt, dưới một quyền này đánh ra, những giọt
nước quanh lão lập tức bị đánh cho tan thành mây khói, kêu lên xì xì âm thanh
rồi tan vào hư không.