Người đăng: myzterious201
- Từ từ, từ từ. Stop, Xì tóp, cái cảnh này là cảnh gì đây. Tôi tưởng là phải
có con quỷ bay ra hù dọa, bắt cóc tôi làm khôi lỗi và cuộc đời của tôi bị chấm
dứt rồi chứ. Còn cái quay lô tô là cái quỷ gì? Hệ thống là cái gì? Các hạ là
ai?? Tôi đang ở đâu, tôi là ai, tôi đang làm cái gì? - Dừng lại vài giây như
nhớ đến thứ gì, hắn quyết định thả tiếp.
- Mấy má ơi, mốt có làm mấy cái event thì làm cái cửa sang chảnh vào để nhìn
cho nó cool ngầu vào. Còn có phương thức mời vào nữa, dịch vụ quá.... - Hoàng
Minh như một cái radio phát thanh liên tục, chắc 7 7 49 ngày sau mới dứt.
Mà chắc chưa kịp đợi đến 7 7 49 ngày, thì một tên xương khô mặc đồ vest đứng
lên nói với cái giọng ồm ồm, quát:
- Im lặng!!!
Ok, lực sát thương + 10 000, máu của Hoàng Minh - 9999, hắn dứt khoát im lặng
định nghe 3 người này giải thích mọi thứ xung quanh là như thê nào, nơi này là
đâu, chẳng lẽ hắn sẽ được đầu thai tới thế giới mới với một cái hệ thống, hay
sẽ được tặng buff, etc. Đủ thứ các kiểu câu hỏi vang lên trong đầu của hắn,
nhưng trên hết, hắn muốn biết nhất là lý do vì sao hắn ở chỗ này.
Không kỳ vọng ánh mắt dâm.... khụ khụ khụ, hiếu kỳ của Hoàng Minh, tên xương
khô vest ngồi tay trái ngoài cùng nói vô cùng dứt khoát, nhanh gọn lẹ:
- Ngươi chết oan, nên được tặng một lần quay lô tô.
"Và ....." - Đây chính là câu nói thầm của hắn khi muốn biết thêm được thông
tin nhưng dưới đôi mắt hiếu kì của hắn lên 3 vị xương khô này không có bất cứ
cái gì dùng.
- Chắc họ đang tổ chức từ ngữ để giải thích cho nhanh ấy mà. Đợi một chút có
chết ai đâu.
1 phút trôi qua- ok không sao, ta đây đợi được.
2 phút trôi qua- wowww, có quá nhiều thứ để giải thích như vậy sao.
3 phút trôi qua- nhiều tới vậy luôn ah.
5 phút- chẳng lẽ phải xin chỉ thị từ cấp trên
10 phút- chẳng lẽ dính tới thiên cơ nên mới lâu như vậy??
15 phút- chẳng lẽ thân thể ta đời trước là Chí Tôn cấp bậc hay sao mà không
dám nói vậy.
30 phút- chẳng lẽ đời trước ta đã nói không thể tiết lộ nơi này cho ta kiếp
này biết được
45 phút- vì sao họ không nói nhỉ, chẳng lẽ ta chính là trong truyền thuyết đại
lão, siêu việt thế giới bên ngoài.
60 phút- sao ta ngửi thấy được mùi bơ thế nhỉ, chắc đói bụng quá nên mới mù
quáng như vậy.
120 phút- mùi bơ sao ngày càng ngày càng nồng thế, ta đâu phải người thèm bơ
đâu.
180 phút-.....
MMP, sao các người không theo trò mà diễn vậy. Nhân vật phụ trong tiểu thuyết
đâu phải lúc nào cũng im lặng đều đều, mở miệng nói phiếm dăm ba câu cũng
không được ah?
Thôi được rồi, tâm mệt mỏi quá rồi, tiểu thuyết viết đều sai hết cả rồi. Ai
nói là nhân vật chính sẽ trang bức đánh mặt thành công 100%, nhìn trước mặt 3
người này mà hắn thấy nếu hắn quyết định trang bức thì bơ sẽ đời đời kiếp kiếp
là cuộc sống mới của hắn (nghĩa đen).
Vì quyết thoát ra cả rừng bơ ngập mắt (nghĩa trắng), hắn quyết định hỏi câu
hỏi trọng yếu:
- Làm thể nào để quay lô tô.
Không thể không nói câu hỏi của hắn quá trọng yếu và quá hay đi, người ngồi
giữa đưa ngón tay giữa chỉ trước mặt hắn, quay nhè nhẹ, lung lay một hồi thì
trên không trung rơi xuống một cuốn sách và một cục xúc xắc 6 mặt. Hắn vẫn giữ
nguyên ngón giữa chỉ thẳng mặt Hoàng Minh nói:
- Đọc rồi lăn.
Hoàng Minh lúc này như kiểu: MMp, @#$@#@#$$@#%%$^%&%&
Mặc dù không biểu hiện, nhưng độ bi thương của hắn = - vô cực
- Ta biết là ta có cả một rừng bơ rồi nhưng các ngươi không thể như vậy ah.
Nhất là ngón giữa ấy, văn minh ở đâu, công lý ở đâu vậy. Người văn minh động
khẩu không động tay, mặc áo vest trong tưởng ngon hả, lên dáng boss hả. 30 năm
Hà Đông, 30 năm Hà Tây, không nên khinh thiếu niên nghèo, etc.
Phía trên chính là những lời nói trong tâm của anh main lúc bây giờ. Vẫn câu
nói như trên:
- Tâm thật mệt mỏi ah!!!!
Quyết tâm không để ý 3 cục xương vest đen ở phía trước, hắn quyết định nhìn
vào cuốn sách rơi trước mặt hắn.
Nếu như miêu tả thì nổi bật đầu tiên chính là rất cũ và cổ xưa. Vì mỗi lần
ngón tay hắn lần theo từng cạnh cuốn sách, chính hắn đều cảm thấy cảm giác xa
xưa, cảm giác cô độc, cảm giác cổ xưa, một cảm giác mà chính hắn cũng cảm giác
thay cho cuốn sách.
- Đây chẳng lẽ chính là trong truyền thuyết cảm giác đốn ngộ. Nếu anh Trương
Huyền có thể biết được mọi công pháp qua mọi lần chạm thì chẳng lẽ đây là cảm
giác ấy.
Thôi được rồi, anh main đã bật mode tự kỷ, tác biểu thị: cô độc em gái ngươi.
Lật trang đầu tiên, trước mắt hắn là một trang giấy trắng.
- Được rồi, có lẽ không muốn tốn quá nhiều mực nên mới bắt đầu trang thứ 2 để
viết.
Lật trang thứ 2, vẫn là trang giấy trắng
- Chắc mực viết mắc lắm đây, nên mới tiết kiệm dữ dội như vậy.
Trang thứ 3, vẫn là giấy trắng
- Tiết kiệm tới vậy luôn ah.
Trang thứ 4, giấy trắng
- Chẳng lẽ là một cuộc test thử xem có hợp cách để coi được sách này???
Trang thứ 5, giấy trắng
- Chắc chắn là một bài test rồi.
Trang 6, ... trang 80,... trang 120,... trang 155,... trang 300,... trang 500,
... trang 997: giấy trắng
- MMP, thôi được rồi, chửi thề nhiều quá sẽ tạo nghiệp. Tạo nghiệp nhiều sẽ
không được đầu thai.
- Haizz, tâm sao mỏi mệt quá vậy!!!
Trang 998, có dòng chữ
- Có chữ rồi, yes, yes, yes. Có công mài sắt có ngày nên kim, thật không ngờ
mình có thể kiên trì đến như vậy. Thôi đọc trước rồi tính sau.
Hào hứng mong đợi một thứ gì tới đôi khi cũng tốt, nhưng cũng có một bộ luật
nói như thế này: Có vài thứ luôn không trong mong đợi của chính mình mà sẽ đi
theo chiều hướng ngược lại. Như nghe thấy được thánh chỉ của luật Murphy, dòng
chữ hiện ra dưới sự im lặng của Hoàng Minh:
CÔNG NHẬN NGƯƠI KIÊN TRÌ THẬT.
-..... Có câu MMP ta muốn nói ra, nhưng mà chửi thề thì sẽ tạo nghiệp.
- HAIZZZZZZZ!!!
- Thôi còn hai trang cuối lật nốt vậy.
Trang 999, NGƯƠI VẪN KIÊN TRÌ ĐỌC ĐƯỢC DÒNG NÀY LUÔN ĐẤY HẢ.
Trang 1000, BIẾT LÀ SẼ KHÔNG CÓ THÔNG TIN GÌ MÀ NGƯƠI VẪN LẬT. NGƯƠI LẬT CHI
VẬY.
Độ lầy: MAX
- Được rồi, bây giờ ta mới biết được một cảnh giới tối cao hơn đánh mặt,
trang bức, và nghịch tập. Không thể nào tin vào tiểu thuyết được, không thể
chọc vào, không thể trêu vào!!
Không để ý tới cuốn sách nữa, hắn quyết định nhìn vào cục xúc xắc.
Nếu phân tích kỹ vào câu nói của tên xương khô thì phần "đọc" chỉ là phần phụ
thôi vì sau nó là chữ "và" và chữ "lăn". Mà chữ "lăn" mới là chữ quan trọng
nhất và có khi nó có thể quyết định tới hệ thống hắn chọn nữa.
Nhưng,.... MMP nha!!!! Hắn không biết hệ thống nào sẽ có trong danh sách lăn
ah.
Nếu chọn trúng giống như kiểu "Một giây 999" hay " Một đao 9999 cấp" thì xác
định hắn trúng mánh lớn, khỏi cần làm gì nhiều, chỉ cần trang cái mặt, giết
vài con kiến hôi, hai tay trên trăm mỹ nữ thì không có gì hắn không làm được.
Nhưng vấn đề lớn là, CMN không biết hệ thống nào ah. Nếu dính vào hố hàng hệ
thống, như kiểu TRAP hệ thống hay NTR, GENDER, etc. thì .... thì.... thì...
thôi vậy, có hệ thống là tốt rồi. Cứ theo ý trời vậy.
Trên tay hắn lúc này là cục xúc xắc 6 mặt, hắn sẽ dứt khoát quăng để cho đêm
dài khỏi mộng, giải quyết nhanh, gọn, lẹ. Nhưng trong lúc là vô tình, hay cố
tình di chuyển cục xúc xắc trong tay cầu vận may số lớn nhất, một ngón tay của
hắn đè vào mặt số 1 của cục xúc xắc ấy. Và 1 bảng thông tin ngay lập thức pop
lên trước mặt hắn với lít nha, lít nhít dòng chữ.
Hắn nhìn vào cái bảng rồi nhìn vào cuốn sách nằm dưới mặt đất cách đó không
xa.
- MMP.... Tim ta đau quá men.