Đặc Trưng Chủng Tộc.


Người đăng: Phong94

-120...-20...



Từ khi cột HP của con boss còn lại một phần tư, Phong đã cảm nhận được có người đứng ngoài rình. Chơi game bao nhiêu năm, nhất là những người chơi solo như cậu cũng không lạ gì trò này. Ngay chính Phong cũng đi cướp và bị cướp boss không biết bao nhiêu lần.



Ngay khi tên rình trộm lao ra, Phong đã nhanh chóng đấm một cú hất văng con boss. Nhưng vẫn nằm trong phạm vi tấn công của tên kia, nên cậu đã giơ lưng đỡ một đòn thay cho con boss rồi mới tiêu diệt nó. Tất nhiên là đồ rơi ra cũng nhặt luôn, còn chưa kịp nhìn. Vậy nên mới có một màn như hiện nay.



-Mẹ kiếp! Chưa từng thấy tên nào lấy thân che cho quái. Dù sao ngươi cũng có công giết, khôn hồn đưa tất cũng những thứ rơi ra đây, không thì Thiết huyết công hội chúng ta sẽ giết bốn đứa đến khi nào nó rơi ra mới thôi!



Men và cháy nhìn lướt qua tên kia một cái rồi trực tiếp bỏ qua, xem hắn như không khí, tiếp tục rì rầm rỉ tai chuyện con gái với nhau. Chùa còn lười nhìn, dùng một bình HP rồi nghỉ ngơi đợi hồi phục.



-U Ảnh, chúng ta đến rồi, cướp được boss không?



Ba tên không biết từ đâu xông tới, chặn ngay đường rút của Phong. Cậu còn đang không hiểu có ông thần nào đi cướp boss mà bô bô ra vậy, nhất là khi chỉ có một người. Quả nhiên, đồng bọn của chúng rốt cuộc cũng kéo tới. Một tộc Giant, hai tộc Human, cộng thêm tên kia nữa là bốn. Bên Phong cũng có bốn người, nhưng trừ Phong thì ba người kia thì cột HP còn chưa đến một nửa, chưa kể thuốc đã tiêu hao gần hết trong quá trình đánh boss.



-Không, vẫn chậm một bước. Nhưng không sao, ba đứa kia đã hết hồng, lại máu giấy. Chúng ta nhanh chóng giết ba đứa nó trước rồi từ từ mài chết thằng Giant kia, hắn giữ đồ, đảm bảo sẽ rơi.



Nói theo kiểu kiếm hiệp thì là: Một câu không hợp liền rút đao xuất thủ. Nhưng bốn người bọn Phong ngay cả một câu cũng chẳng thèm nói. Bốn người bọn cậu chơi game từ xưa đến nay đều chuyên theo hướng PVE, săn boss, quét Dungeon, kiếm item và chế đồ. Nhưng không phải vì thế toàn bộ đều hiền lành mặc người khác bắt nạt. Những chuyện như thế này xảy ra như cơm bữa.



Ngay lập tức, hai Pixie bay lên trên không. Do sở hữu chỉ số phòng thủ vật lý thấp và lượng máu khá ít, nên tộc Pixie có thêm một ô Crystal đặc biệt là [Wings]. Chính là những đôi cánh đặc trưng của tộc Pixie, cho phép người chơi có thể bay lượn và né tránh cực kỳ linh hoạt ở tầm thấp. Tuy thao tác rất khó và tầm bay cũng chỉ vượt chiều cao của tộc Giant một chút, nhưng khác biệt ấy là quá đủ.



Giờ Phong mới có dịp thể hiện toàn bộ sức mạnh. Phong bật Golem Furry rồi nhanh chóng áp sát tấn công. Ở trong trạng thái chiến đấu HP của cậu sẽ được hồi liên tục. Vì thế cậu không hề do dự khi đỡ đòn cho Chùa cũng như lăn xả vào tên Giant để cho hai cô nàng Pixie có khoảng trống để xả skills.



Ngay sau khi đẩy lùi được tên Giant, Phong bất ngờ quay ngược trở lại nhảy xổ vào tên Human đã rình trộm và chém cậu một kiếm kia. Sau một đấm như trời giáng làm hắn mất đi một phần ba cột HP, Phong ném mạnh hắn về phía tên đồng đội đang đang lao đến.



Hai tên kêu toáng lên khi chúng đâm vào nhau trong âm thanh leng keng của bộ giáp. Và như chỉ chờ có vậy, phép thuật của Men và cháy rơi chính xác vào cả hai tên, tiễn chúng về thành.



Bên kia, Chùa cũng đã thịt được tên Human còn lại. Giờ chỉ còn lại một mình tên Giant. Phong trở lại với vẻ thoải mái,



-Vậy, tiếp tục chứ?



"Cậu có vẻ thích đùa đấy…” – cảm nhận sự vui vẻ của Phong chẳng hề bị ảnh hưởng chút nào bởi không khí căng thẳng hiện tại, và ngay cả tên Giant kia cũng phải mỉm cười – “Tôi sẽ đưa item của tôi nếu cậu muốn. Tôi Lv11 với 90% rồi, mất bao nhiêu công đấy! Nhìn thấy Set Crystal là tôi biết chuyện hôm nay xong rồi, nhưng là anh em cùng nhau lăn lộn cả, không lên cũng không được.”



-Vậy còn cái Thiết huyết công hội mà cái tên kia cứ bô bô thì sao? Đừng có nói mới có bốn ngày mà mấy người đã tự lập được Guild rồi nhé?



Thấy tên Giant này cũng dễ nói chuyện, nên cậu hỏi nhiều thêm một chút. Đối với cậu thì mọi chuyện đến đây là chấm dứt, nhưng cũng phải đề phòng mấy vụ như đồ sát một tên rồi nó lại kéo nguyên một cả Guild ra “chó đàn” đầy rẫy trong mấy bộ truyện yy cẩu huyết.



-À không, làm sao mà nhanh vậy được? Chỉ là mấy người có tiền bên ngoài đời thực tự lập Gaming House cày kéo chung gọi nhau như vậy thôi, bọn tôi cũng chỉ là thành viên tầng chót. Được cái gia nhập với bọn họ đãi ngộ cũng tạm, cả trong game lẫn bên ngoài. Đi theo họ đến lúc thành lập được Công hội lại còn được thêm nữa, nên nhiều người gia nhập lắm.



“Ông cũng thành thật đấy...” – Chùa lên tiếng – “còn nữa, cầm đám item này về, lần sau thì không đơn giản thế này đâu.”



Tất nhiên tên Giant kia rối rít cảm ơn, sau đó chạy thẳng một mạch, không ngoái lại nhìn lấy một cái.



“Thật không hiểu nổi...” – Chùa thoải mái ngồi xuống bên cạnh Phong, hai cô nàng Pixie cùng hạ cánh xuống – “những Guild như vậy không tiếc bao nhiêu công mời mọc những người có set Crystal như ông mà mấy tên kia còn dám đến gây sự. Tôi đảm bảo quả này về bốn tên kia kiểu gì cũng bị thịt không nhẹ!”



“Tôi có giá thế cơ à?” – Phong cũng hơi ngạc nhiên. Dù sao thì tặng những item cao cấp ngay từ đầu game cho người chơi cũng không phải điều gì quá xa lạ. Cảm giác like a boss ấy rất dễ nghiện, và sau khi những món đó không thể sử dụng nữa thì người chơi càng ra sức để kiếm những món cao cấp tiếp theo, vô hình chung sẽ kéo người chơi lại gần với game hơn. Nhà phát hành thì kiếm được những khoản không nhỏ theo những lần giao dịch giữa các người chơi, hoặc là những Item ở Cash shop được trả phí bằng tiền thật. Nhưng dần dần cách này không còn được ưa chuộng nữa vì làm vậy sẽ không thể nào thu hút những game thủ tiềm năng gắn bó với game lâu dài, bởi vì những cái gì quá dễ dàng thì thường rất nhanh chán.



-Ông cứ nghĩ đi, hai tỷ người chơi mà chỉ có mười nghìn người có set Crystal. Như ông vừa rồi đấy, có thể cân với ba đứa cùng lúc. Cơ bản xuất phát điểm đã cao hơn người khác rồi. Sau này thì càng không phải nói.Ông chỉ cần ho một tiếng là vô số chủ Guild đánh nhau vỡ đầu mời ông ngay.



“Đúng đấy...” – An chen vào – “Tại anh toàn đi solo nên không biết đấy chứ, set Crystal cũng có loại cao loại thấp. Được chào mời nhiều nhất là set Crystal của Giant và Pixie thuộc tính ánh sáng. Pixie như thế đi làm Healer, chỉ cần đứng nguyên bơm máu là cả team khỏe re. Còn Giant thì không cần phải nói, làm tank là team nhẹ nhõm lên cấp rồi, thậm chí là đánh boss như vừa nãy. Chưa nói đến Crystal của Giant hiếm vô cùng.”



-Xem ra nhiều thứ tôi chưa biết biết qua. Thế còn về Crystal thì sao, tôi đổi Crystal là Avata khác ngay, tại sao mọi người trông chẳng khác gì lúc trước vậy. Còn ô [Wing] với ô [Weapon] nữa, sao tôi không có?



“Cái này thì để chụy thông não cho...” – giờ đến lượt Lam – “cái này là đặc trưng, cũng như là để cân bằng giữa mỗi chủng tộc. Pixie máu giấy, thủ kém nhưng ma pháp mạnh, đánh xa, nên có thêm ô [Wing]. Vừa tăng chỉ số, vừa tăng sự linh hoạt và cơ động khi chiến đấu. Còn Human thì cái gì cũng kém, nên phải thêm ô [Weapon] để trang bị thêm vũ khí tăng sức tấn công. Hơn nữa, khi lên lv10 rời khỏi trấn tân thủ thì có thể đến thành trì cấp cao hơn. Ở đó có Thợ rèn đặc biệt có thể đúc Crystal thành trang bị tương ứng. Đừng nói với chụy là thành lv10 cưng vẫn chưa đến nhé.”



Quả thật, từ lv5 đến bây giờ Phong vẫn chưa về trấn tân thủ lần nào. À có, nhưng là để mua mấy bình máu rồi đến đây hội họp. Mấy đứa này giục quá nên cậu cũng chẳng để ý.



-Xem ra là đúng rồi! Cái bệnh tự kỷ tránh đám đông không biết bao giờ mới chữa được khỏi đây?



“Haha.. ha...” – Phong tỉnh bơ cười trừ đánh trống lảng – “Xem con boss nó rơi ra cái gì chứ nhể?”



[Orange Charred]

Loại: [Eye] [Human] [Giant] [Rare].

Stability: 250.

HP: +200. M.Def: +50.

Đặc biệt: Giảm 10% sát thương phép thuật thuộc tính [Poison] và [Rock].

Có thể chế tạo thành [Helmet].



“Nhất ông nhé...” – Phong nói rồi ném ngay cho Chùa một cái yêu cầu giao dịch.

-Há há...cám ơn... Thế là tôi được đủ một bộ. Vừa lúc đang thiếu Crytal ngon làm mũ giáp.

Tiếp theo, cả nhóm Phong lại tiếp tục luyện cấp. Không biết là may mắn hay bất hanh, mà nơi Cháy trong lúc hoảng loạn ném phép vào, là tổ của đám [RockyCentipede]. Những con rết này ra liên tục, cơ hồ là một phút hai lần, mỗi lần đến năm con. Nếu là tổ đội khác thì “về thành dưỡng sức” lâu rồi.



Nhưng hóa ra đây lại là nơi luyện cấp vô cùng phù hợp. Quái ra nhanh, Exp cũng khá, sau khi đã diệt boss rồi thì chẳng còn chút nguy hiểm nào. Thành ra cả bọn vô cùng vui vẻ mà diệt từng con.



Không biết qua bao nhiêu lần nảy mới, cái tổ khổng lồ trông như ụ đá của đám rết cũng đã vỡ tan.



Chưng hửng vì đã quen nếm quả ngọt, cả đám chia nhau tìm kiếm xem có cái tổ nào tương tự xung quanh không. Có thì cũng có, nhưng không có cái nào lớn như cái tổ lúc đầu. Quái nảy mới ít vô cùng, chỉ vài đợt là tổ đã vỡ. Còn chưa nói đến việc không có thêm bất cứ con boss nào, kể cả mini-boss.



Nhưng dù sao, buổi tối hôm đó kết thúc tốt đẹp bằng việc mỗi người lên thêm đến hai level, riêng Phong cấp cao hơn nên Exp chỉ đủ cho một lần lên level, cùng với vài phần trăm. Phong đang cân nhắc nên liệu có nên đi luyện cấp chung với những nhóm khác. Nhưng Phong đã bỏ ngay ý định. Cậu vẫn quyết trung thành với kiểu solo của mình. Còn thỉnh thoảng, thích thì ới thêm vài đứa đi làm nhiệm vụ hoặc chiếm bãi quái luyện chung coi như đổi gió cũng không tệ.


Unlimited Fantasy Online - Chương #6