Fenrir.


Người đăng: Phong94

Phong nhởn nhơ bước từng bước trên mặt hang trơn bóng. Nơi cậu đang ở là một vách đá cao, nguồn sáng duy nhất là những tinh thể phát ra ánh sáng bàng bạc khảm trên vách đá. Phong tiến đến mép của vách đá, mắt cậu khẽ nheo lại để làm quen với thứ ánh sáng đột ngột và bao quát khung cảnh bên dưới.



Cậu giật bắn cả mình.



Ở dưới kia không ngờ cũng có ánh sáng, có thể nhìn rõ ràng những con quái vật khổng lồ tương tự những con [IceGiant] đang bước qua bước lại với tốc độ chậm chạp, một cách máy móc. Con nào con nấy đều không dưới lv 10. Từng bước chân của chúng làm mặt đất rung chuyển như như những cơn địa chấn, khiến cho trái tim cậu mà đập nhanh dần.



-Nguyên một đàn...



Đường hầm phép thuật của Gnome vẫn đen sì chưa thể sử dụng, nên chỉ có hai cách để rời khỏi cái hang này, đó là tự sát bằng bọn creep này rồi chờ đến ngày hôm sau đăng nhập lại, không thì phải đi đến cuối cái hang. Và dù với cách nào đi nữa, cậu cũng phải đối mặt với đám quái.



Liều vậy! Ít nhất cũng phải kiếm thêm ít Exp, kể cả có bị trừ cũng không quá đáng tiếc.

Toàn thân Phong căng cứng để thực hiện từng bước di chuyển khéo léo nhằm tránh được các pha tấn công chí mạng. Vẫn như trước, ngay sau khi thành công, cậu rút ra một khoảng an toàn.



-150.



Con [IceGiant] ngã ngửa về đằng sau với cột HP bị tụt thấy rõ.



Ặc ặc... hóa ra chúng chỉ cùng tên thôi hả? Hoặc là, con [IceGiant] ngoài kia là boss của chúng nó.



Thế thì dễ rồi!



Tự tin với lượng P.Def và HP, Phong lao vào cân cả ba con cùng một lúc. Cậu cố gắng di chuyển càng nhanh càng tốt trong khi tấn công, tận dụng những khoảng trống giữa bầy quái. Cậu tiêu diệt thật nhanh một con để lấy khoảng trống lùi lại. Nếu dừng lại dù chỉ một giây, đám quái vật sẽ áp sát và bao vây cậu như lần đầu tiên đối mặt với lũ [Warder].



Có đôi khi phải tự tạo áp lực cho mình mới thấy thú vị. Mọi thứ dễ dàng quá thì thường rất chóng chán.



Phong cũng chẳng còn nhớ là mình diệt xong lũ quái từ bao giờ, tăng thêm được một cấp. Cậu lại tiếp tục mò mẫm tìm đường. Cái hang chán ngắt này Phong chẳng còn muốn ở lại thêm bất cứ một giây nào nữa.



Cậu vươn vai ngáp dài một cái, tiện thể nhìn xung quanh để bao quát tình hình. Bỗng nhiên, cậu giật nảy mình một cái.



Một hồ nước khổng lồ cắt ngang qua cái hang. Ít nhất thì so với cái Avata tộc Giant này của Phong thì cậu chẳng khác một con tôm đang giãy giãy duới đáy nước. Trần hang mở rộng lên rất cao, đến nỗi nó không thể chịu được sức nặng của chính mình, sụp xuống một lỗ hổng rất lớn. Ánh sáng từ cái lỗ chiếu xuống, không có tuyết như bên ngoài, nhưng so về cái lạnh thì còn hơn nhiều. Ngay bên dưới lỗ hổng là một thứ gì đó giống như một khối đá lớn tương đối bằng phẳng, nhưng khi Phong đến gần mới nhận ra, nó lớn như một hòn đảo có thể nhét vừa cả thành phố. Một con sói với bộ lông nâu và đen tuyền nằm ườn chiếm hết cả hòn đảo.



Cả người con sói bị xích vào một khối băng. Toàn thân nó trông biết là bị bao nhiêu lớp xiềng xích khóa chặt lại. Ngoại trừ cái mũi thỉnh thoảng phập phồng thì không thể nào nhận ra nổi nó còn sống.



Nhưng kinh khủng nhất, miệng nó bị một thanh kiếm xuyên qua, ghim chặt cái mõm nó xuống nền đá.



Hai mắt con sói khẽ mở ra, một bên là màu đỏ cuồng bạo còn một bên mà màu đen như bóng đêm sâu thẳm. Nó như phát giác được sự xuất hiện của Phong, hé một mắt ra nhìn. Phong cũng nhìn thẳng vào mắt nó.



-Một Golem ư? Ta còn tưởng là một tên anh hùng nhân loại nào đó đến để giết ta cơ đấy.



Đảo dưới lòng đất... Sói khổng lồ...



-Ngươi là Fenrir?



Con sói tiếp tục với giọng bình thản nhất của nó, nhưng đối với Phong thì nó không khác gì những tiếng gầm: “Phải, nỗi sợ hãi của chín thế giới nay chỉ là một kẻ chiến bại, bị lũ Thần tộc Aesir lừa rồi bị xích dưới đây.”



Nói xong con sói đột nhiên trầm mặc, lại nhắm mắt bình thản nằm xuống.



Hỏi chấm! Vậy thì làm sao để hoàn thành nhiệm vụ?



Cuối cùng con sói Fenrir khẽ nhếch cái miệng khổng lồ của mình, phì một tiếng. Cơn gió lốc bắn từ mũi nó phóng thẳng vào Phong làm cậu lùi lại.



“Nhúc nhích đi chứ...” – Con sói gầm lên – “Giết ta rồi về với lũ Aesir làm anh hùng...”



Phong từ từ tiến lên từng bước. Con sói bị vẫn bị sợi dây xích trói chặt cứng, không thể cử động. Nó từ từ nhắm đôi mắt, tiếng gừ gừ nhè nhẹ cũng biến mất. Con sói như đã chờ đợi điều này từ rất lâu.



Phong vô cùng muốn hỏi thăm tám đời tên nào thiết kế cái nhiệm vụ này. Quá vô lương tâm đi! Mẹ nó, không phải thiết kế nhiệm vụ với nhiều tuyến khác nhau cho người chơi lựa chọn sao? Thử xem...



Phong nắm chặt thanh kiếm đang ghim miệng con sói đất, cố gắng nhấc nó lên. Ít nhất chuôi của nó cao ngang người cậu, và nó nặng vô cùng.



[ Bạn đang cố rút thanh kiếm của một vị thần khỏi nơi nó phong ấn.

Bạn đang trong trạng thái nguyền rủa.

Trừ 1% HP cao nhất trong vòng 1s. ]



[ Bạn bị nguyền rủa vĩnh viễn. HP vĩnh viễn giảm 1%. ]



[ Bạn bị nguyền rủa vĩnh viễn. HP vĩnh viễn giảm 1%. ]



[ Bạn bị nguyền rủa vĩnh viễn. HP vĩnh viễn giảm 1%. ]



Trừ thẳng vào chỉ số là trừng phạt nặng nhất mà hệ thống tạo ra từ trước đến nay. Nếu là những người khác, họ chắc hẳn sẽ nhanh chóng buông tay. Nhưng Phong thì khác. Một khi đã quyết định thì cậu sẽ làm đến cùng. Chỉ có thể là do Phong muốn bỏ, chứ không bao giờ có chuyện những thứ bên ngoài tác động làm thay đổi lựa chọn của cậu.

Dễ dàng từ bỏ hay đầu hàng cũng là một loại thói quen. “Những quyết định của bản thân vào những lúc quan trọng sẽ tạo nên con người”



Ánh mắt Fenrir lúc này khẽ mở ra. Ánh mắt của nó bắt đầu xuất hiện tiêu cự, hai tròng mắt khẽ đảo qua như đang suy nghĩ.



-Ngươi có biết ngươi đang làm cái gì không?



Phong không trả lời và tiếp tục kéo thanh kiếm. Cảm giác cũng rất chân thực. Hai tay cậu đang bỏng rát, nhưng lát sau lại chuyển sang lạnh ngắt. Cảm giác nóng lạnh cứ luân phiên thay đổi làm Phong không thể chịu nổi, thiếu chút buông tay.



Rốt cuộc, sau khi thanh HP của Phong bị trừ ngắn đi ba phần, mũi của thanh kiếm khổng lồ kia đã bị rút lên khỏi mặt đất. Con sói dường như bị kích động, ánh mắt lóe lên. Nó gồng người, từ từ chống hai chân trước đứng lên, từ ngực, bụng, cho đến hai chân sau của nó, tất cả đều bắt đầu ánh lên một màu đỏ như ngọc bích cực kỳ hoàn mỹ. Những dây xích nhỏ bên ngoài đều bị nó giật đứt.



Phong hai tay nắm chặt lấy chuôi kiếm, kéo thật mạnh.



Được rồi...



Phản lực mạnh đến nỗi làm Phong bật ngửa lên cao đến cả chục mét. Nhưng sau đó cậu cuộn người, dùng cả sức nặng bản thân lẫn thanh kiếm, bổ một cú thật mạnh xuống sợi dây xích đang lớn nhất xích con sói với tảng đá.



[ Bạn đã giải thoát Fenrir.

Hành động này đã khiến bạn trở thành kẻ thù của toàn bộ Thần tộc Aesir. ]



Vừa thoát khỏi thanh kiếm ghim miệng mình hàng nghìn năm, con sói sung sướng tru lên từng tiếng vang vọng toàn bộ hang động. Bầu trời phía trên hòn đảo đá bỗng nhiên xám xịt, tuyết bắt đầu rơi. Nhưng theo từng tiếng hú của con sói, một luồng ánh sáng màu lam từ cơ thể nó không ngừng khuếch tán ra bên ngoài, lấy nó làm trung tâm.

Trong phạm vi mười thước, tất cả những bông tuyết chạm vào đều như được tăng sức nặng, bùm bùm rơi xuống như một trận mưa đá.



[ Nhiệm vụ hoàn thành.]



Nhận được [Gleipnir]

Nhận được [The Sword of Tyr]



[ Bạn đã lên cấp! Lv12. ]



[ Bạn đã lên cấp! Lv13. ]



[Gleipnir]

Loại: [Enchant] [Increase] [Rare].

Nguyên liệu đặc biệt được những Dwarf tại Nidavellir tạo ra. Mỏng, nhẹ và mềm như một dải lụa, nhưng chắc chắn hơn mọi thứ kim loại.

Đặc biệt:

Chỉ có thể cường hóa cho những Crystal thuộc tính [Metal].

Giảm 10% Stability.

Tăng 10% Agility.



[The Sword of Tyr]

Loại: [Legendary] [Weapons] [Giant] [Human] [Lock].

Con sói khổng lồ Fenrir đã trở nên điên cuồng và cắn đứt bàn tay phải của thần công lý Tyr. Để trừng phạt, Tyr đã cắm thanh kiếm để bắt con sói luôn phải há miệng và không thể cắn bất cứ ai được nữa.







Chỉ cần nhìn thấy dòng chữ Legendary hay Rare kia thôi là đời lại tươi đẹp rồi!



Con sói Fenrir được tự do cắp lấy Phong, nhún người một cái, nhanh chóng rời khỏi hòn đảo đá chết tiệt đã giam giữ nó. Trở về bên bờ, nó nhảy lên ngọn măng đá cao nhất, tru lên một tiếng rồi hướng đến chỗ Phong.



- Ai sẽ chết, ai sẽ sống sót, ai sẽ giết ai, điều gì sẽ xảy ra với những vùng đất khác... đó là những lời tiên tri về trận chiến cuối cùng giữ chúng ta và đám Aesir. Nó đang đến rất gần. Ngươi đã chứng tỏ chứng tỏ bản thân mình thuộc về phe của những Giant phương bắc. Vậy hãy đến Eggther, chúng ta cần ngươi ở đó.



Sau khi đưa nhiệm vụ, con sói khổng lồ đột nhiên biến mất.



Phong tiếp tục tiến lên phía trước. Ánh sáng le lói phía xa, chắc chắn là điểm cuối của cái hang. Cậu nhanh chóng tiến ra ngoài.



Vậy là xong rồi hả? A, có cuộc gọi.



-Ông làm gì mà tôi không thể nào liên lạc được với ông vậy? Đã lên Lv10 chưa thế? Qua Rừng giao lộ đi, còn thiếu mỗi ông.



-À, tôi luyện cấp ở map đặc biệt, không thể liên lạc. Được rồi, qua ngay.



Phong tắt tab chat rồi ngay lập tức sử dụng đường hầm của Gnomes. Luồng sáng lóe lên bao phủ cậu vào trong rồi biến mất.


Unlimited Fantasy Online - Chương #4