Cấm Kỵ Thể Chất


Người đăng: misudon

Đi theo chỉ dẫn của Vô Gián, Lê Hoài Nam nhìn đến một quần thể kiến trúc to
lớn, theo số liệu từ Vô Gián thì nó rộng khoảng trên dưới 5100 Ha
(51.000.000m2). Bên trong đó có rất nhiều cung điện đồ sộ, hoành tráng, bao
gồm lớn nhỏ có kiến trúc chính bao gồm: Nghị Sự điện, Tàng thư Điện, Bảo Khố,
Thiên điện, Nhân điện, Súc Sinh điện, Quỷ điện, Atula điện, Địa Ngục điện cùng
với U Minh điện. Trong đó Nghị Sự điện là nơi giáo chủ cùng với các trưởng
lão, điện chủ tiến hành xử lý công việc của giáo phái. Tàng thư điện cùng bảo
khố tên như ý nghĩa đó là một nơi xếp đặt đại lượng sách vở quý giá cùng, một
nơi chứa đựng tài nguyên của giáo phái. Sáu điện tiếp theo là nơi ở của sáu
điện chủ cùng những đệ tử chân truyền của giáo phái, đệ tử ngoại môn cùng nội
môn được sắp xếp ở một chỗ khác, tách biệt toàn thể với quần thể cung điện
này. Cuối cùng U Minh điện là nơi giáo chủ ở lại tu luyện cùng nghỉ ngơi,
không có giáo chủ cho phép, không ai có thể tiến vào.

- Bẩm giáo chủ, hình như người còn chưa thức tỉnh thể chất?

Giọng già nua của Vô Gián vang lên. Nghe vậy Lê Hoài Nam cũng trả lời:

- Đúng vậy, ta chưa thức tỉnh thể chất. Phải chăng Vô Gián lão có thể thức
tỉnh giúp ta?

Vô Gián mỉm cười nói:

- Đương nhiên là được chứ ạ, để mấy người bọn họ dẫn giáo chủ về Nghị Sự điện
để lão già đi chuẩn bị.

Sao đó Vô Gián phân phó mấy người còn lại đưa Lê Hoài Nam về nghị sự điện rồi
tự mình rời đi hướng khác. Những người còn vừa di chuyển, vừa giới thiệu cho
Lê Hoài Nam về hoàn cảnh nơi này, rất nhanh cũng đến nghị sự điện. Một tòa
cung điện nguy nga tráng lệ hiện ra trước mắt, từ dưới lên trên có ba tầng cầu
thang, mỗi một tầng lại có một trăm bậc thang, đây là con đường mà các đệ tử
hoặc những người từ nơi khác đến phải bước qua để đến nghị sự điện. Điều này
nhằm thể hiện sự uy nghiêm có một không hai của giáo chủ. Còn các vị chức sắc
trong giáo phái thì có một lối đi riêng không phải đi bộ đến nơi này, Lê Hoài
Nam nhìn vậy không khỏi thán phục.

Không nghe theo các lão đề nghị đi đường tắt, Lê Hoài Nam nhất định muốn từ
chính diện đi tới, bởi chỉ có như vậy hắn mới có thể cảm nhận được U Minh một
thời đã từng huy hoàng như thế nào. Di chuyển tiếp tục tiến đến đại điện, nhìn
đến từng cây cột to lớn khoảng năm người lớn ôm không xuể mà cao đến năm 70m
sừng sững chống đỡ mấy mái điện, Lê Hoài Nam cũng không biết nói điều gì, bởi
từ lúc đặt chân đến nơi này hắn đã bị chấn kinh không hề nhẹ rồi. Đi vào trong
đại điện to lớn, phía trên cùng là chỗ ngồi của giáo chủ, thảm đỏ được trải từ
trên chủ vị ra đến ngoài cửa hai bên ngoài những cây cột lớn đều trống trơn,
nhìn qua rất giống cung điện trong các bộ phim dã sử của TQ nhưng hùng vĩ hơn
rất nhiều.

Lúc này Vô Gián không biết từ chỗ nào tiến vào, trên tay nâng lên một vật
giống như dạ minh châu nhưng to lớn hơn rất nhiều lần rồi nhanh chóng tiến đến
trước mặt Lê Hoài Nam mỉm cười nói:

- Bẩm giáo chủ, đây là Thiên Dạ châu dùng để thức tỉnh thể chất của ngài.

Lê Hoài Nam thấy vậy không khỏi ngạc nhiên, thức tỉnh thể chất không phải cần
đến tế đàn mới có thể thức tỉnh được sao? Nhưng Lê Hoài Nam cũng không có hoài
nghi điều đó, bởi nhìn bề ngoài Thiên Dạ châu rất là huyền ảo, hiển nhiên
không phải phàm vật, mà U Minh cũng coi là thế lực đứng đầu nhất nên hắn nghĩ
đây là bản tế đàn cao cấp. Nghĩ vậy, Lê Hoài Nam liền bình tĩnh hỏi:

- Vật này sử dụng thế nào?

- Rất đơn giản, để lão già kích hoạt nó rồi giáo chủ chỉ cần đặt tay lên là
được.

Nói rồi, Vô Gián bàn tay đặt lên viên cầu một cái, bỗng nhiên Thiên Dạ châu
bốc lên ánh sáng sặc sỡ rồi lơ lửng trong không trung. Vô Gián thấy vậy rất
hài lòng rồi lùi lại về phía mấy người còn lại đang đứng. Lê Hoài Nam tiến lại
gần Thiên Dạ châu, sau đó đưa một tay về phía nó, cảm thấy tay mình có chút
lành lạnh, theo đó một dòng năng lượng mát lạnh từ Thiên Dạ châu truyền vào
người Lê Hoài Nam khiến cho hắn rất thoải mái. Từ bên ngoài nhìn vào, lúc này
từ bên trong Lê Hoài Nam thoát ra từng màn ánh sáng màu đen đưa hắn bao phủ
lại. Nhìn thấy cảnh này, những lão già ở dưới bỗng nhiên hết sức kích động
cùng mừng rỡ.

- Cấm kỵ thể chất, thật là cấm kỵ thể chất. Giáo chủ thật sự trở về.

Đồng Trụ, truyền nhân của Nhân đạo cũng là số ít phái nữ kích động nói. Lúc
này gương mặt của bà đã tràn đầy nước mắt rồi. Mấy người còn lại nghe vậy kinh
hãi quá đỗi, vội ra hiệu cho Đồng Trụ trật tự. Biết mình nói lỡ lời, Đồng Trụ
vội vàng dùng tay bịt mồm mình lại nhưng đôi tay kia đang rất run rẩy rõ ràng
cho thấy trạng thái của bà lúc này. Đang chìm trong khoảnh khắc kỳ diệu, Lê
Hoài Nam cũng không biết rõ ngoại giới. Bỗng nhiên lúc này, trong đầu vang lên
âm thanh của hệ thống:

- Chúc mừng ngài thức tỉnh cấm kỵ thể chất U Minh thể. Quá trình thức tỉnh
đang diễn ra, xin ngài chờ đợi.

Nghe hệ thống thông báo, Lê Hoài Nam quả thực có chút mộng rồi. Bởi vì hai chữ
cấm kỵ đại biểu cho thứ gì hắn mặc dù không rõ ràng lắm bởi đời trước thể chất
của hắn cũng không phải là cấm kỵ nhưng hắn biết cả thế giới chỉ có hai người
thức tỉnh loại thể chất này. Sau đó thành tựu của bọn họ đặc biệt to lớn,
khiến cho Lê Hoài Nam chỉ có thể ngẩng đầu lên ngước nhìn cùng triệt để dứt bỏ
tâm lý đuổi theo hai người đó. Nhưng hiện tại, Lê Hoài Nam cũng đạt được loại
thể chất này, hoàn toàn có thể theo bọn họ ganh đua một lần nữa.

Trong vận mệnh, người chơi đến cấp mười xem như chính thức bắt đầu. Sau khi
tiến đến chủ thành, sẽ đạt được một lần thức tỉnh thể chất miễn phí, sau đó
tùy theo thể chất người chơi có thể gia nhập những môn phái mạnh nhất, cao cấp
nhất là có thể gia nhập vào thánh địa. Thể chất từ thấp đến cao bao gồm: Phàm
thể, Vương thể, Đế thể, Thần thể, Thánh thể còn Cấm Kỵ thể chất thì cũng chỉ
xuất hiện trong truyền thuyết, mọi người không biết có tồn tại hay không tồn
tại bởi chưa từng xuất hiện qua. Nhưng Lê Hoài Nam biết kể cả mình thì ít nhất
là có ba người đạt được loại này thể chất rồi. Mà trừ Phàm thể ra thì Vương
thể cùng Đế thể đã là mục tiêu các môn phái tranh đoạt rồi. Thần thể cũng sẽ
được các thánh địa chú ý, còn thánh thể hoàn toàn là cấp bậc hạt nhân rồi, bên
trong thánh địa cũng là hiếm có.

Theo thời gian trôi qua, ánh sáng màu đen dần dần quay trở lại trong thân thể,
cảm giác kỳ diệu cũng biến mất cùng lúc đó trong đầu Lê Hoài Nam vang lên âm
thanh của hệ thống:

- Chúc mừng ngài thức tỉnh cấm kỵ thể chất U Minh thể.

Nghe vậy, Lê Hoài Nam có chút không kịp chờ đợi mở lên giao diện thuộc tính:

Nhân vật: Vô Thiên

Giới tính: Nam

Chủng tộc: Nhân tộc

Cấp bậc: 10

Danh vọng: 1100

Sức mạnh: 318 (10)

Gân cốt:310 (10)

Nhanh nhẹn: 350 (10)

Tinh thần: 310 (10)

Thể lực: 1500/1500

Lực công kích (Vật lý): 318

Pháp thuật: 310

Tốc độ công kích: 35

Tốc độ di chuyển: 35

Máu: 3100

Năng lượng: 3100

Danh hiệu: Thủ sát giả

Giới thiệu: Phần thưởng dành cho dũng gia săn giết Boss đầu tiên

Hiệu quả: sát thương gây ra cho tất cả các loại Boss +10%

Thể chất: U Minh thể (tiểu thành)

Phẩm chất: Cấm kỵ

Miêu tả: Uy năng quá lớn khiến cho trời cao cũng không muốn nó xuất hiện.

Hiệu quả:

1. Tất cả thuôc tính cơ bản tăng 300 điểm. Mỗi lần tăng một cấp, điểm tiềm
năng tăng thêm 100 điểm.

2. Giảm hiệu quả các trạng thái mặt trái (Ngủ, độc, choáng, trói, hoảng sợ…)
xuống 50%

3. Giảm sát thương (sát thương vật lý, sát thương phép thuật) xuống 50%

4. Tăng sát thương (sát thương vật lý, sát thương phép thuật) lên 50%

5. Bỏ qua phòng ngự đối phương (phòng ngự vật lý, phòng ngự phép thuật) 30%

6. Điểm kinh nghiệm lên cấp tăng 500%

Nhìn qua bảng thuộc tính, Lê Hoài Nam không khỏi hút một ngụm khí lạnh, cấm kỵ
thể chất quả nhiên là nghịch thiên. Trừ mỗi hiệu quả cuối cùng ra, những hiệu
quả còn lại đều quá là biến thái, đều tăng theo phần trăm. Tiền kỳ có khả năng
chưa thể hiện ra hết uy lực nhưng đến hậu kỳ thì một skill hủy thiên diệt địa
không hề nói chơi, mà đây mới chỉ là trạng thái tiểu thành, vậy đến đại thành,
thậm chí viên mãn thì nó còn khủng khiếp như thế nào? Quả nhiên không hổ hai
từ cấm kỵ.


U Minh - Chương #22