Chương 311: Thần Cùng Thiên Sứ



Ads



- Chỉ cần có đầy đủ thời gian cùng tài chính, thứ thiên sứ này không đáng kể chút nào.



Gabi nói:



- Nhưng tên kia…hắn làm sao làm được?



- Chuyện này thì tôi cũng không biết, nhi đồng bướng bỉnh sẽ luôn có chút phương pháp kỳ quái để lừa gạt ánh mắt của người lớn, năm xưa Cain cũng là như thế.



Jackson chỉ vào Yêu Lân trong tay Minh Diệu nói:



- Nhưng hiện tại tôi đã có thể đại khái suy đoán ra hắn là người nước nào, loại kiếm có hình dạng này chỉ có người Trung Quốc mới sử dụng!



- Người Trung Quốc? Trong thân thể người Trung Quốc sao lại có được máu của quỷ hút máu bộ tộc?



Gabi có chút không giải thích được nói:



- Bên Trung Quốc hẳn chỉ tồn tại cương thi linh tinh gì đó đi? Tại sao lại có quỷ hút máu tồn tại ở phương Đông chứ?



- Chuyện này tôi cũng không biết!



Jackson lắc đầu:



- Có lẽ là đời sau của người phương Đông sinh hoạt tại Châu Âu đi.



- Uy, nhìn anh gầy gò như vậy, không nghĩ tới anh còn rất nặng!



Mị ở trong lòng Minh Diệu nói thầm:



- Tay của tôi đều tê dại…



- Ha ha, cô ở trong lòng tôi để cho tôi ôm cô đi lâu như vậy, lần này xem như hòa nhau.



Minh Diệu cười thu hồi linh lực truyền trong Yêu Lân, Yêu Lân giống như có chút không cam lòng, hồng quang loáng lên hai lượt mới chậm rãi biến trở về kích thước khoảng ba tấc.



- Uống vào máu xong lại trở nên nghịch ngợm!



Minh Diệu cười đem hộp nhỏ màu xanh bỏ vào trong túi.



- Đi thôi, chúng ta đi tìm tên tiến sĩ điên kia!



Ly Hỏa là một loại ngọn lửa đặc thù chuyên thiêu đốt linh hồn, đối với những thân thể có linh hồn mà nói loại thương tổn này hoàn toàn xem thường lực phòng ngự của thân thể. Mà thiên sứ kia bị Ly Hỏa bắn trúng lại không chút nhăn mày, Minh Diệu liền có thể xác định tên thiên sứ kia hoàn toàn không có linh hồn.



Nếu không có linh hồn, như vậy nói rõ nhất định đã có người âm thầm khống chế hành động của hắn. Khi Minh Diệu né tránh công kích, thấy được máy giám thị trên trần nhà.



Trong một khắc ba quả cầu Ly Hỏa va chạm với quả cầu lửa đỏ khổng lồ, Minh Diệu đã lập tức thay đổi vị trí đang đứng của mình. Hình thái ảnh tử của Mị có thể tùy ý xuyên qua trong các ảnh tử bóng tối, mà bụi mù sinh ra sau khi nổ mạnh đã che chắn ngọn đèn trong phòng, làm cho Mị có thể tùy ý di động mà không bị phát hiện. Minh Diệu thừa cơ hội này để cho Mị nắm lấy mình lặng yên không tiếng động ẩn trên góc chết mà máy giám thị không thể chiếu tới. Còn ảnh tử mà Gabi nhìn thấy bất quá chỉ là do Minh Diệu sử dụng Thủy Kính Thuật chế tạo ra kính tượng mà thôi. Ngay khi thiên sứ dừng công kích chuẩn bị xoay người rời đi, Minh Diệu từ trên cao bay xuống dễ dàng dùng Yêu Lân đem thiên sứ còn đang bốc khói như thịt nướng hoàn toàn cắt thành hai nửa. đọc truyện mới nhất tại truyệnyy_com



- Hắn đang hướng về bên này, làm sao bây giờ?



Gabi quay đầu hỏi:



- Hiện tại còn cần đem hắn khống chế lại không?



- Đừng, tôi còn chưa chơi đủ đâu!



Jackson vội vàng nói:



- Đem phóng xuất chơi đùa đi, tôi muốn nhìn xem một chút người này còn có thể làm tới mức nào!



- Nhưng hiện tại còn chưa thấy hắn tỉnh lại…



Gabi có chút do dự nói:



- Nếu hiện tại để cho hắn rời khỏi bồi dưỡng tào, tôi chỉ sợ…



- Không có vấn đề gì!



Jackson lắc đầu nói:



- Loại đồ chơi như vậy chỉ cần có thời gian muốn bao nhiêu thì có bấy nhiêu, nhưng đồ chơi chơi vui như vậy thật sự rất khó gặp được, tôi đã thật lâu không được cười vui vẻ như thế!



- Vạn nhất…



Lời của Gabi còn chưa nói hết, lại cảm giác trên mặt Jackson hiện lên tia không vui, hắn liền đem nửa câu sau nuốt trở vào trong bụng. Mặc dù nam nhân này bình thường nhìn qua thật dễ nói chuyện, cũng không có cái giá gì, nhưng hắn vẫn không quên nam nhân này cũng không phải thuộc hạ của hắn, ngược lại chính hắn chẳng qua chỉ là một trong mấy con cờ của người nam nhân này mà thôi.



Ở một ngày nọ, nam nhân này đột nhiên xuất hiện ngay trước mặt hắn, giống như trống rỗng từ trong không khí hiện ra. Thân thể nam nhân từ từ xuất hiện ngay trước mặt Gabi, làm cho hắn hoàn toàn không biết nên làm gì, hắn không biết nam nhân nhìn qua có tướng mạo thật bình thường trước mặt làm cách nào lại lặng yên không một tiếng động thông qua thật nhiều biện pháp bảo an trùng điệp đi vào tới tận phòng thực nghiệm.



Nam nhân này lấy ra một tấm da dê cũ nát đưa cho Gabi, khi Gabi chứng kiến những ghi chép trên tấm da dê, tay hắn bắt đầu run rẩy.



“Thần” cùng “Thiên sứ”, cả tấm da dê đều dùng tiếng Do Thái viết thành sách cổ, còn có thể ghi chép lại phương pháp làm cho người ta vô cùng khó tin.



- Tôi có thứ mà anh khát vọng, mà tôi lại cần bàn tay của anh!



Nam nhân nhìn Gabi nói ra một câu như thế. Lúc đó trong đầu Gabi đã không nhớ được gì, hắn chỉ nhớ được trí nhớ của bản thân mình tựa hồ có chút mơ hồ không rõ. Vào ngày hôm sau khi hắn tỉnh lại, nam nhân này đã dùng thân phận trợ thủ xuất hiện ở bên cạnh hắn.



Giống như toàn bộ mọi người bên trong phòng thí nghiệm chưa từng phát hiện nam nhân kia chỉ là một người lạ. Gabi chứng kiến toàn bộ nhân viên trong phòng thí nghiệm thấy hắn lại lên tiếng chào hỏi như quen biết đã lâu. Nhưng Gabi vẫn còn nhớ rõ ràng nam nhân này đích thật chỉ mới xuất hiện ở một ngày trước đó trong phòng thí nghiệm, hơn nữa bên trong dữ liệu của phòng thí nghiệm cũng đích xác không có tư liệu gì của hắn.



Nam nhân có vẻ hiền hòa, trên mặt luôn mang theo tươi cười, quan hệ cùng mọi người có vẻ không tệ lắm. Tất cả mọi người trong phòng thí nghiệm đều thích hắn, đều xem hắn là người bạn không tệ chút nào. Gabi thấy rất rõ ràng, nam nhân kia tuy trên mặt luôn mang theo dáng tươi cười, nhưng đó chỉ là biểu tình của một thói quen tập quán mà thôi.



Nhìn qua quan hệ của hắn đối với mỗi người đều tốt đẹp, nhưng trong ánh mắt của hắn lại không hề nhìn thấy được chút cảm tình nào, chỉ chôn dấu vẻ khinh bỉ thật sâu tận đáy lòng. Tựa hồ hết thảy mọi thứ trên đời đối với hắn đều chẳng là gì, đều không đáng được hắn đi chú ý. Trong ánh mắt của hắn chỉ có tấm da dê có vẻ ố vàng kia.



Gabi nghe theo mệnh lệnh của hắn, đem chuyện về tấm da dê báo cáo lên cho ủy viên hội tối cao Châu Âu. Sau đó hắn mới chính thức biết được lai lịch của tấm da dê kia. Đây là một tấm da dê ẩn núp mặt trái của lịch sử nhân loại, là một bộ phận của văn thư Biển Chết. Tấm da dê này được gọi là “Hắc Chi Đoạn Chương”.



Gabi lợi dụng danh nghĩa nghiên cứu phương pháp cải tiến gien ghi chép bên trong Hắc Chi Đoạn Chương để xin tài chính, bắt đầu nghiên cứu phương pháp chế tạo thiên sứ. Được Jackson chỉ đạo, rốt cục Gabi đã chế tạo ra loại sinh vật hình người được gọi là “thiên sứ” này. Nhưng bất đồng như trong truyền thuyết, “thiên sứ” căn bản không hề có ý thức tự chủ, hoàn toàn cần dựa vào mệnh lệnh mới có thể hoạt động, nhìn qua như những con rối không có linh hồn.



- Loại con rối không có ý thức chế tạo ra có ích lợi gì?



Gabi đem nghi vấn trong lòng hỏi ra:



- Thứ này thậm chí còn không hữu dụng bằng người máy có được trình tự cố định!



truyen.org



- Tôi không cần bọn hắn có linh hồn!



Jackson nghe được nghi vấn của Gabi, cười nói:



- Tôi cần, là một thân thể cường tráng. Mà thứ linh hồn này, chỉ cần một mình tôi có được thì tốt hơn!



Gabi rốt cục minh bạch được mục đích của Jackson, điều mà hắn cần là một thân thể cường tráng không có linh hồn, loại thân thể có thể so sánh với “Thần” trong truyền thuyết. Tuy rằng Jackson có nói qua, Gabi lại có cảm giác điều mà Jackson muốn có được chính là một thân thể mạnh mẽ vô song để làm vật dẫn chịu tải linh hồn của hắn, hắn muốn trở thành “Thần”!



Bên trong Hắc Chi Đoạn Chương ghi chép lại không chỉ có “Thiên sứ”, có “Thần”, nhưng “Thần” không thể dễ dàng tạo ra được như “Thiên sứ”. Trong truyền thuyết thần bộc “Thiên sứ” của “Thần”, chỉ cần đem cải tạo thân thể của một người mạnh mẽ cường tráng liền có thể chế tạo ra được thiên sứ. Nhưng thân thể của “thần” lại rất khó tìm được tài liệu sống để thí nghiệm.



Muốn chế tạo thân thể của thần, có một điều kiện trọng yếu chính là phải thuộc hỗn huyết. Cũng không phải hỗn huyết nhân loại bình thường trên thế giới hiện tại chỉ là bất đồng quốc gia, mà là cần hỗn huyết giữa nhân loại cùng chủng tộc khác.



- Vì cái gì không dùng máu của Yêu tộc thuần túy, nói tỷ dụ như người sói hoặc là quỷ hút máu gì đó?



Gabi mê hoặc nói:



- Thân thể của bọn họ không phải cường tráng hơn thân thể nhân loại rất nhiều sao?



- Anh có biết Odin không? Vưa của chư thần trong thần toại Bắc Âu?



Chứng kiến vẻ mặt khó hiểu của Gabi, hắn lại nói:



- Trong truyền thuyết Odin là hỗn huyết của nhân loại cùng tinh linh. Hắn có được tiềm lực vô hạn của nhân loại cùng thân thể rắn chắc của tinh linh, nhờ vậy hắn mới có thể trở thành vua của chư thần. Tuy rằng Yêu tộc trời sinh thân thể cường hãn, nhưng không cách nào tiếp tục tiến hóa. Mà tuy nhân loại có được khả năng tiến hóa vô hạn, nhưng lực cường hãn thân thể lại quá thấp. Cho nên chỉ có hỗn hợp hai loại huyết mạch chủng tộc mới có thể chân chính có khả năng trở thành “Thần”!



Mà vào hôm nay, thân thể của nam nhân kia chính là tài liệu đồng bộ dẫn có thể làm cho hắn trở thành “Thần”, lấy thân phận người đột nhập xuất hiện. Ngay ở trên máy giám thị vừa chứng kiến nam nhân phương Đông tóc đen kia, Jackson đã nhận định khối thân thể này chính là thứ mà hắn đang tìm kiếm. Hắn thậm chí còn đặc biệt chạy lên tầng một phòng thí nghiệm, chỉ là vì muốn gần gũi một chút khối thân thể phù hợp này.



Đem hình ảnh máy giám thị cắt tới trong một phòng khác, ấn xuống nút điều khiển, trong tấm hình có một bồi dưỡng tào thật lớn, bên trong đựng đầy chất lỏng màu xanh biếc. Một nam nhân có mái tóc màu lam đang cuộn tròn thân thể ngâm mình bên trong. Ngay trong nháy mắt Gabi đè xuống nút điều khiển, bên trong bồi dưỡng tào nổi lên vô số bọt khí, chất lỏng màu xanh biếc đã nhanh chóng chảy ra khỏi bồi dưỡng tào.



Nguyên bản nam nhân đang cuộn tròn thân thể phiêu phù bên trong bồi dưỡng tào nhắm nghiền mắt, đột nhiên mở ra, cơ thể bắt đầu run rẩy lên kịch liệt.



Hình ảnh trong máy giám thị giống như bị lực lượng nào đó quấy nhiễu, đột nhiên run rẩy lên, tiếp theo biến thành một mảnh bông tuyết.



- Hắn còn chưa hoàn toàn thức tỉnh, không thể tự nhiên khống chế lực lượng của chính mình.



Gabi nhìn thấy hình ảnh biến mất trên màn hình, thở dài nói:



- Đây là tác phẩm đắc ý nhất của tôi, tôi thật sự là không bỏ được!



- Tiến sĩ của tôi, anh thật quá dễ dàng thỏa mãn.



Jackson cười hì hì ôm bả vai Gabi:



- Đợi khi tôi có được thân thể tôi muốn, anh muốn làm ra bao nhiêu thiên sứ không phải là tạo ra bao nhiêu sao? Để cho tôi suy nghĩ xem, vì bồi thường, lần tới lại làm ra một thiên sứ đặc biệt thế nào? Cứ tính hết cho tôi a!



Gabi cũng không nói gì, dù biết thiên sứ đặc biệt là ra sao, nhưng hắn cũng đã mất đi cảm giác hưng phấn trước đó.



Đồ vật không có linh hồn, có cường đại bao nhiêu cũng chỉ là một vật chết tinh xảo mà thôi. Hắn kế thừa danh tiếng của ông nội Frankenstein, muốn trở thành một nhà khoa học có thể chế tạo ra nhân loại, vì điều này dù có bị người khác xem là kẻ điên hắn cũng chẳng quan tâm. Nhưng đối với việc chế tạo ra những con rối không có linh hồn, chỉ giống như một tên thợ thủ công, hắn thật sự không khởi lên nổi hứng thú.



Vẫn tiếp tục ấn lên nút điều khiển, quay lại màn hình trong căn phòng kia. Ở trên màn hình nam nhân có mái tóc màu lam đã đi ra khỏi bồi dưỡng tào, vẻ mặt mê mang đứng bất động ngay tại chỗ. Ở chung quanh hắn đều là những mảnh thủy tinh của bồi dưỡng tào vỡ vụn, rất rõ ràng nam nhân kia dùng bạo lực đánh nát bồi dưỡng tào để bước ra ngoài.



- Để cho hắn đi hoạt động một chút đi.



Jackson lại ngồi xuống ghế, bày ra bộ dáng như muốn xem kịch vui.



- Làm nghiệm chứng cho tài liệu sống, để cho hắn tiến hành một hồi biểu diễn phấn khích cho tôi xem một chút coi thế nào!



- Như anh mong muốn!



Gabi thở dài một hơi, không quá tình nguyện gật đầu.



- Đây rốt cục là địa phương nào vậy?



Minh Diệu nhìn thấy hai bên đều có thật nhiều bồi dưỡng tào rất lớn, không khỏi cả kinh.



Bồi dưỡng tào nơi này cũng không giống như gì Minh Diệu nhìn thấy trước đó. Bồi dưỡng tào nơi này rõ ràng lớn hơn tầng ba rất nhiều. Ở bên trong có chứa nhân thể cỡ một đứa trẻ con, đang cuộn tròn thân mình phiêu phù bên trong.



- Giống như đều là trẻ con a!



Ảnh tử của Mị nhô đầu ra từ trong lòng Minh Diệu. Ánh sáng nơi này hơi tối tăm, cơ hồ không có ánh đèn gì. Ở địa phương tối tăm như vậy, bên trong những bồi dưỡng tào phản chiếu ra ánh sáng xanh đậm từ ngọn đèn màu xanh biếc, có vẻ âm trầm mười phần. Ảnh tử của Mị nhô đầu ra từ trong lòng Minh Diệu, cẩn thận quan sát chốc lát, đột nhiên kêu lên một tiếng sợ hãi:



- Di…những đứa bé này đều thiếu thứ gì đó…



- Trước đó đã nói với cô rồi, thiên sứ vốn không có giới tính!



Minh Diệu nói:



- Đây hẳn là nơi đào tạo thiên sứ thôi…



- Điều này tôi biết, ý của tôi nói không phải thứ này.



Mị lắc đầu, nàng chỉ tay vào một đứa bé trong bồi dưỡng tào nói với Minh Diệu:



- Anh xem bụng của đứa bé kia đi, không có rốn!



- Bởi vì những đứa trẻ này không phải được sinh nở từ bào thai, tự nhiên không có rốn!



Minh Diệu dùng ánh mắt thương hại nhìn những đứa trẻ nằm trong bồi dưỡng tào, thở dài nói:



- Những đứa trẻ này chẳng qua là bị tên điên kia dùng phương pháp nhân tạo chế tạo ra những con rối!



Những đứa trẻ phiêu phù bên trong chất lỏng màu xanh biếc kia, ngón tay nho nhỏ thỉnh thoảng sẽ động đậy, giống như động tác vô ý thức vốn có của những đứa bé trong bụng mẹ khi còn chưa sinh ra. Nhưng bất đồng với trẻ con nhân loại bình thường, những đứa trẻ này không có giới tính, cũng không có rốn, ở sau lưng những đứa trẻ còn có một khối thịt mềm đỏ vươn ra từ trên lưng trần.



- Đừng nhìn nữa, đi thôi!



Minh Diệu thở dài nói:



- Nơi này cấp cho tôi cảm giác thật tệ hại, có chút ghê tởm!



- Không có cách nào cứu họ sao?



Mị quay đầu nhìn Minh Diệu, trong mắt tràn ngập vẻ bi ai cùng thương hại:



- Những đứa bé này thật đáng thương…



- Vô ích thôi, dù chúng ta cứu được những đứa trẻ này khỏi bồi dưỡng tào, họ vẫn sẽ là những con rối không có linh hồn.



Minh Diệu lắc đầu:



- Chuyện hiện tại duy nhất mà chúng ta có thể làm, chính là phải ngăn cản tên điên kia chế tạo ra càng nhiều con rối như thế!


U Minh Trinh Thám - Chương #430