Chương 306 (a) Thí nghiệm



Vừa đi ra thang máy liền nhìn thấy một thực nghiệm tràng thật lớn. Hoặc là nói cả tầng ba toàn bộ đều là một thực nghiệm tràng khổng lồ. Vô số thực nghiệm viên đang vội vàng đi tới đi lui, căn bản cũng không có người nào có tinh lực đi chú ý Minh Diệu mới từ trên thang máy bước xuống.



Nơi này không có bất kỳ máy giám thị nào, Minh Diệu cũng không nhìn thấy có bảo an, chỉ có vô số nhân viên công tác mặc áo trắng đang không ngừng bận rộn. Minh Diệu tránh sau cửa thang máy, thò ra nửa đầu quan sát khắp chung quanh.



Minh Diệu chú ý tới vài nhân viên công tác mặc áo trắng dài, trên cổ bọn hắn cũng mang theo xâu chuỗi che chắn quấy nhiễu linh lực. Nói như vậy trong những nhân viên công tác nơi này cũng có không ít người là linh năng giả.



Minh Diệu nhìn thấy không có ai chú ý tới bên cửa thang máy, liền nhanh chóng đi ra ngoài, ẩn sau một chiếc rương lớn.



- Nơi này xem ra vô cùng bận rộn a?



Mị biến thành ảnh tử ẩn bên trong lòng Minh Diệu nói.



- Cô không cảm thấy là rất kỳ quái sao?



Minh Diệu cau mày nói:



- Nơi này bảo an cũng quá lơi lỏng đi?



- Khái khái…tiến sĩ, bọn hắn đã đi xuống dưới…



Jackson được sự trợ giúp của đồng bạn mở trói, khởi động micro.



- Vì sao thời gian dài như vậy mới trả lời?



Bên trong micro, thanh âm giận dữ của một nam nhân hét lên:



- Ngươi chơi thật hứng khởi đã quên mất chính sự rồi hay sao?



- Thật xin lỗi, tiến sĩ!



Jackson nói:



- Vốn tôi định tìm lý do mang theo hắn đi xuống, nhưng tôi không nghĩ tới tôi còn chưa nói hết lời hắn đã trực tiếp đánh tôi ngất xỉu trói lại ném dưới giường. Nếu không phải ông phái người tới tìm tôi, hiện giờ tôi vẫn còn đang hôn mê.



- Đem ngươi đánh ngất xỉu sao?



Nam nhân trong micro lặng người một thoáng:



- Hắn là linh năng giả có thể sử dụng mê hoặc thuật hay sao?



- Không phải, hắn trực tiếp dùng nắm tay. Tôi vừa mới đem thiết bị truy tìm phóng lên trên người hắn, hắn đã đánh vào đầu tôi một quyền.



Jackson cởi áo thực nghiệm bên ngoài, lộ ra bộ quần áo rằn ri:



- Thật gọn gàng, tôi thậm chí cũng không kịp phản ứng. Mặc dù là đánh lén nhưng nam nhân kia đích xác rất mạnh!



- Biểu hiện trên thiết bị truy tìm người này đã đến tầng ba sao?



Nam nhân trong micro trầm ngâm trong chốc lát nói:



- Hiện tại ngươi cũng lập tức đi xuống tầng ba đi, thuận tiện kiểm tra nam nhân kia một chút xem thực lực của hắn đã đến trình độ gì. Nếu như thích hợp hắn sẽ là vật thí nghiệm rất tốt!



- Hắn đã gặp tôi một lần, có thể sẽ bị hắn hoài nghi hay không?



Jackson nói:



- Không bằng để cho thành phẩm cải tạo thử thăm dò hắn một chút tốt hơn!



- Cũng có thể!



Nam nhân trong mirco nói:



- Như vậy ngươi khoan hãy ra mặt, nếu như hắn có thể đánh bại thành phẩm cải tạo, như vậy dẫn hắn xuống tầng bốn đi!



- Được, tôi đã biết!



Jackson gật đầu, tắt micro, quay đầu ra lệnh cho người bên cạnh:



- Lập tức thông tri chủ quản tầng ba để cho hắn chuẩn bị sẵn thí nghiệm tràng, tôi lập tức cần dùng!



- Được, tôi lập tức đi ngay!



Thủ hạ vội vàng chạy ra ngoài.



- Xuống tay thật nặng a!



Jackson nhu nhu cằm, tự nhủ:



- Cho dù ta thật sự là đồng tính, cũng không cần dùng khí lực lớn như vậy đi!



Minh Diệu tránh sau thùng lớn, cẩn thận quan sát cả thực nghiệm tràng. Nơi này thật giống như phòng thí nghiệm của những tên khoa học điên cuồng, bên trong thực nghiệm tràng bày đầy những bồi dưỡng tào, bên trong đựng đầy chất lỏng màu xanh biếc, mà ở bên trong mỗi một bồi dưỡng tào đều có một nam nhân trần truồng bị ngâm bên trong.



Minh Diệu cẩn thận quan sát một chút, trong những bồi dưỡng tào kia có người lớn, có cả nhi đồng. Nơi này tựa hồ là địa phương bọn hắn dùng để cải tạo gien người đi? Ở tầng hai nhìn thấy những tráng hán vẻ mặt đờ đẫn vô hồn, hẳn chính là từ bên trong những bồi dưỡng tào này đào tạo ra tới. Hơn nữa loại phương pháp đào tạo này thật nhanh, Minh Diệu có thể rõ ràng nhìn thấy những người bị ngâm trong bồi dưỡng tào đang nhanh chóng trướng lên. Hắn chứng kiến một nhi đồng nhìn qua chỉ vài tuổi, thân thể lại dùng tốc độ mà mắt thường có thể nhìn thấy được chậm rãi lớn lên, trên đầu lại mọc ra tóc màu đen. Một nhi đồng nhìn qua chỉ bất quá giống như học sinh tiểu học, chỉ trong nửa giờ đã tiến hóa thành thiếu niên lại biến hóa thành người trưởng thành.



- Oa, đây là cái gì?



Mị tránh trong lòng Minh Diệu kinh ngạc nói:



- Tôi là lần đầu tiên nhìn thấy, nhân loại có thể dậy thì nhanh như vậy sao?



- Tất cả những chuyện này đều có sự trả giá, cũng giống như bón thuốc thúc hoa quả!



Minh Diệu nhớ tới những tráng hán có ánh mắt trống rỗng trên tầng hai, nói:



- Tuy rằng bộ dáng nhìn qua còn đẹp đẽ hơn hoa quả bình thường, nhưng hương vị kém hơn rất nhiều!



- Anh nói như vậy những kẻ này còn xem là nhân loại sao?



Mị kỳ quái nói:



- Không thông qua mười tháng hoài thai, không thông qua sinh nở, ở bên trong bồi dưỡng tào nuôi dưỡng từ một viên trứng thụ tinh ở trong thời gian ngắn biến thành một người trưởng thành, tôi cuối cùng cảm giác còn thiếu khuyết rất nhiều thứ bên trong!



- Đích thật là khuyết thiếu rất nhiều thứ!



Minh Diệu gật đầu nói:



- Lớn dần chỉ có thân thể mà thôi, đầu óc của bọn hắn căn bản còn nằm trong trạng thái như trẻ con. Tôi từng ở tầng hai nhìn thấy những thân thể thành thục được nuôi dưỡng từ những bồi dưỡng tào này. Mỗi người đều có ánh mắt đờ đẵn vô hồn, không, thậm chí còn không bằng ánh mắt của trẻ con, ít nhất trẻ con còn có năng lực ý thức tự hỏi, mà những người này giống như những con rối được chế tạo ra tới!



Ngay khi Minh Diệu cùng Mị còn đang thảo luận, Minh Diệu đột nhiên chứng kiến một nhân viên công tác ngồi sau một bàn thực nghiệm đột nhiên bắt máy điện thoại, dùng một loại ngữ khí cung kính nói chuyện, sau đó ánh mắt hắn lại nhìn về phía thang máy với vẻ kỳ quái, Minh Diệu có cảm giác không hay, tựa hồ hai người bọn họ đã bị phát hiện.



Tên nhân viên công tác giống như chủ quản kia nói vài câu với đồng bạn, đồng bạn của hắn vội vàng rời đi.



- Hắc, gọi điện thoại cho tầng hai, cho bọn họ phái bảo an xuống hỗ trợ!



Người phụ trách kia lớn tiếng hô.



- Cho đám đồ đần đó xuống đây làm chi?



Đồng bạn của hắn kỳ quái hỏi:



- Bọn hắn tựa hồ cũng không có đủ quyền hạn để xuống đây đi?



- Nơi này bận quá, cần phải có người xuống làm thí nghiệm.



Người phụ trách kia nói:



- Tuy rằng những linh năng giả kia đều là đồ đần, nhưng hiện tại tôi đang cần gấp một tên có sức chiến đấu đến thử sức với thí nghiệm thành phẩm!



- Được rồi!



Tuy rằng đồng bạn của hắn cảm giác thật kỳ quái, nhưng vẫn cầm điện thoại trong tay gọi lên tầng hai.



- Nghe được không, Minh Diệu?



Mị tránh né trong lòng Minh Diệu mở miệng nói.



- Cô muốn làm gì?



Minh Diệu kỳ quái hỏi:



- Không phải cô đang muốn…



- Cơ hội đó, đây là một cơ hội!



Mị có chút hưng phấn nói:



- Cảm giác giống như đang lúc đói bụng lại nhìn thấy bánh nướng tạp xuống từ trên bầu trời!



- Bầu trời rụng bánh nướng thường thường đều được làm từ hòn đá!



Minh Diệu cau mày nói:



- Sao tôi lại có cảm giác không thích hợp đây? Thật quá xảo đi chứ?


U Minh Trinh Thám - Chương #422