Chương 294 (c) Đào sắc



Vicky nhún vai, tỏ vẻ không sao cả. Ở loại địa phương này, chuyện điên cuồng thế nào cũng đã làm qua, bị người nhìn xem mình đang làm tình bất quá chỉ là chuyện nhỏ mà thôi.



Nam nhân phương Đông kia lập tức đi tới bên ghế dựa ngồi xuống, đặt hai tay sau gáy dựa đầu vào, bày ra bộ dạng muốn làm quần chúng nhìn xem, cũng không nhúc nhích.



- Darling, hôm nay chúng ta chơi trò kích thích một chút đi!



Vicky vuốt ve tiểu minh tinh anh tuấn, có chút hưng phấn nói:



- Em thật chờ mong xem anh có thể gây cho em sự bất ngờ vui vẻ nào!



- A! Đương nhiên sẽ làm em thỏa mãn!



Giống như được gãi đúng chỗ ngứa, ánh mắt tiểu minh tinh chợt sáng lên, bước nhanh tới vách tường ấn vào một cái nút mở ra một hốc tối, lộ ra đồ vật bên trong.



Những gì đặt bên trong khiến trong lòng Vicky không khỏi mơ hồ chờ mong. Bên trong có quả cầu nhỏ màu đỏ, dây thừng cùng vải che mắt, những thứ này có lẽ sẽ thật kích thích…



- Lại đây đi, hôm nay chúng ta thử xem một ít đồ vật kích thích thế nào!



Vẻ hưng phấn trong mắt tiểu minh tinh càng dày đặc, sau khi hắn trưng cầu ý kiến xong, liền đem đồ vật trói Vicky, nhét quả cầu vào miệng cùng bịt mắt nàng.



Ngay trong nháy mắt bị bịt kín mắt, ánh mắt Vicky lại nhìn qua nam nhân phương Đông kia. Nam nhân kia vẫn duy trì tư thế lúc ban đầu ngồi quan sát, không hề động đậy. Tuy rằng nàng cảm thấy có chút kỳ quái, nhưng cũng không quá mức để ý. Dù sao ở thời đại này kẻ có tiền quái gở vẫn rất nhiều, huống chi là nam nhân có vẻ biến thái kia.



Ánh mắt không nhìn thấy được gì, làm xúc giác trên thân thể càng thêm mẫn cảm. Cảm thụ được bàn tay của tiểu minh tinh vuốt ve trên người mình, nàng không kềm nén được rên rỉ lên, nhưng quả cầu trong miệng đã ngăn trở chỉ có thể phát ra thanh âm ồ ồ không rõ.



- Tốt lắm, kế tiếp hẳn nên tới thời gian biểu diễn rồi!



Sau một lúc bị động tác khiêu khích thành thạo của tiểu minh tinh làm dấy lên lửa dục, Vicky lại nghe được thanh âm nam nhân phương Đông ngồi trong góc vang lên:



- Hai vị, bắt đầu đi!



Thân thể bị một đôi tay cường tráng bế lên, hai chân rời khỏi mặt đất. Bởi vì hai mắt bị che kín nên không nhìn thấy được gì, có chút không phân biệt được phương hướng. Ngay khi nàng cảm giác mình bị buông xuống, thì đã thấy hình như mình đã nằm lên giường.



- Tôi thích cảm giác này!



Thanh âm của nam nhân Đông Phương lại nói:



- Hiện tại hai người đều bị che mắt trói tay, ai cũng không nhìn thấy ai, quả nhiên lại biểu diễn mơ màng như vậy mới là thứ mà tôi muốn nhìn thấy!



- Nam nhân này xác thực là một siêu cấp biến thái…



Trong lòng Vicky thầm nghĩ.



Sau một trận kích động kịch liệt, Kent phun trào như suối, mà nữ nhân trên thân thể hắn cũng chầm chậm mềm nhũn.



Nói thật lòng, kinh nghiệm lần này làm cho Kent cảm thấy không được hài lòng. Vốn cho rằng sẽ được hưởng thụ thị giác, nhưng thật không ngờ bởi vì bị người quan sát, bản thân hắn chỉ có thể được tưởng tượng. Hơn nữa xúc giác thân thể cũng không được hoàn mỹ như trong sự tưởng tượng của hắn. Có lẽ bởi vì nữ nhân phương Đông kia đã bị tên biến thái nọ giày vò quá nhiều đi?



Kent vừa thở hổn hển vừa thầm nghĩ. Hắn hoàn toàn không có cảm giác thân thể của nữ nhân bên trên thật khẩn dồn mà lại chẳng khác gì một dâm oa đãng phụ đã tiếp xúc đàn ông quá nhiều, làm cho hắn có loại cảm giác đồ vật của mình chẳng khác gì một cây bút máy bị nhét vào trong một ống bút lớn.



- Tốt lắm, đa tạ hai vị ra sức diễn xuất!



Bên tai truyền tới thanh âm của nam nhân phương Đông kia, tiếp theo thân thể áp trên người Kent cũng bị chuyển dời đi.



- Cảm tạ ông, Kent.



Thanh âm kia lại cất lên:



- Ông cho tôi thưởng thức một buổi biểu diễn thật hoàn mỹ. Nếu có cơ hội tôi nghĩ chúng ta có thể gặp lại, hi vọng tiếp theo sẽ càng thêm phấn khích!



- Ô ô ô ô…



Trong miệng bị ngậm quả cầu, không biết Kent đang muốn nói gì, nhưng cũng chỉ có chính hắn mới có thể hiểu được.



- Tôi xin cáo từ trước!



Nam nhân kia tựa hồ không có hứng thú biết hắn đang muốn nói gì, lại bảo:



- Tôi sẽ thông báo cho người phục vụ để cho hắn giải quyết xong công tác kết thúc!



Tiếp theo Kent nghe được tiếng cửa phòng đóng ập lại.



Cả căn phòng rơi vào một mảnh yên tĩnh, Kent vẫn còn bị trói nằm trên giường, hồi tưởng lại cuộc chiến đấu vừa rồi. Đây là chuyện gì xảy ra? Chính mình căn bản không hề được hưởng thụ sung sướng gì, mà lại có cảm giác như bị người chơi qua. Trong lòng hắn chợt thấy hối hận, liền quyết định ngày sau không chơi kiểu này nữa, ai biết sẽ còn có người nào đưa ra kiểu yêu cầu biến thái như thế.



- Kent tiên sinh, có cần tôi cởi trói cho ngài không?



Một lúc sau người phục vụ đi vào phòng hỏi.



- Ngô ngô…ô ô ô ô…



Kent dùng lời ấm ớ mơ hồ cùng động tác gật đầu liên tục hi vọng có thể lập tức được khôi phục tự do.



Dưới sự trợ giúp của người phục vụ, Kent ngồi dậy xoa cổ tay cùng cổ chân tê dại vì bị trói quá lâu.



Sau này không thể chơi trò biến thái này nữa, đây là lĩnh ngộ lớn nhất hắn lấy được hôm nay.



- Người kia…đâu rồi?



Hắn hỏi người phục vụ:



- Chính là người phương Đông biến thái kia…



- Vị tiên sinh kia đã rời đi trước!



Người phục vụ cung kính hồi đáp:



- Vừa rồi hắn đã đi ra thang máy rời khỏi!



- Như vậy người đàn bà đi cùng hắn đâu?



Hắn hỏi tiếp:



- Cũng rời đi chung với hắn sao?



- Đương nhiên.



Người phục vụ gật đầu, dùng ánh mắt như đã hiểu rõ nhìn Kent:



- Vị nữ sĩ kia nhìn qua tựa hồ thật mệt mỏi, hơn nữa đối với biểu hiện đêm nay rất hài lòng!



- Vậy sao?



Kent nghe lời khẳng định khả năng đàn ông của mình nhưng lại cảm thấy không có chút cao hứng. Đích thật hắn đã bị người chơi đùa, trong lòng càng thêm xác định phán đoán của chính mình.



- Bạn gái của tôi ở đâu, anh đi thông tri cho nàng một chút.



Dưới sự trợ giúp của người phục vụ, hắn mặt lại y phục chỉnh tề, đưa tay sờ sờ chiếc túi nhỏ đựng chìa khóa cùng tấm thẻ trong ngực, vẫn còn nguyên vẹn, trái tim hắn rốt cục thả lỏng xuống.



- Được!



Người phục vụ thi lễ, thối lui ra khỏi phòng.



Năm phút sau bên ngoài đại sảnh, vẻ mặt Vicky còn chưa được thỏa mãn dục vọng đi ra. Vẻ ửng đỏ trên mặt cũng chứng minh nàng vừa trải qua một cuộc đại chiến, nhưng trên mặt nàng lại không hề có chút cao hứng.



- Làm sao vậy, con gái của tôi?



Kent ôm vai Vicky hỏi:



- Chẳng lẽ hiện tại chỉ một nam nhân cũng không đủ thỏa mãn em sao?



- Đừng nhắc tới nữa!



Vicky có chút ủ rũ nói:



- Vốn cho rằng đêm nay sẽ có một đêm khiến người say mê, nhưng thật không ngờ tên kia thật quá kém!



- Di, nhìn qua tên kia thật mạnh khỏe nha!



Kent kỳ quái nói:



- Hay là khẩu vị của em quá lớn đi?



- Làm gì có!



Vicky bất mãn nói:



- Lúc ban đầu diễn hí còn không tệ, để cho em có chút chờ mong. Nhưng về sau lên trận em mới phát hiện tên kia căn bản là không được. Không chỉ lực bền bỉ kém cỏi, hơn nữa còn nhỏ xíu không có chút khoái cảm. Căn bản giống như có người đem cây tăm nhét vào người em vậy!



__________________


U Minh Trinh Thám - Chương #396