Chương 271 (a) Nam nhân bị chết đuối



- Như thế nào mời cả tôn đại thần như anh cùng tới đây?



Từ Mẫn cười nói:



- Khó được nhìn thấy anh xuất hiện ở hiện trường!



- Không có biện pháp, nhân thủ không đủ!



Cung pháp y giang tay:



- Hiện tại thanh niên đều không muốn làm việc này, mỗi ngày giao tiếp cùng người chết, trên người luôn dính theo một cỗ mùi lạ, tiền lương lại không bao nhiêu. Phải biết rằng hiện tại là xã hội kinh tế, tiền tài là tối thượng!



Hai người chui qua cảnh giới tuyến, tiến vào hiện trường. Trên sàn nhà cùng hành lang có không ít nước đọng, thấm xuống bên dưới mặt sàn bằng gỗ, bước lên sàn nhà liền có nước rỉ ra. Tiểu Trương đã tới trước bọn họ, trong tay cầm cameras đang chụp ảnh thi thể bên trong phòng tắm.



- Tình huống thế nào?



Từ Mẫn đi qua, nhìn thi thể trên mặt đất hỏi.



- Tôn Kiệt, nam, ba mươi hai tuổi, ông chủ xí nghiệp tư doanh.



Tiểu Trương nói:



- Người chết về nhà vào khuya hôm qua khoảng hơn một giờ sáng. Sau đó cũng không đi ra ngoài. Buổi sáng hôm nay hộ gia đình dưới lầu phản ánh với văn phòng vật nghiệp là trần nhà họ bị rỉ nước, người của văn phòng vật nghiệp không liên hệ được người chết nên dùng chìa khóa mở cửa, kết quả phát hiện người chết ngã dưới sàn phòng tắm, tiếp theo liền báo cảnh sát!



Từ Mẫn ngồi xổm người xuống, nhìn nhìn Tôn Kiệt nằm trên mặt đất. Làn da toàn thân trắng bệch, miệng môi xanh tím, tựa hồ đã bị ngâm nước trong thời gian rất lâu. Nàng cầm lấy tay Tôn Kiệt quan sát ngón tay, trong ngón tay lại tràn đầy nếp nhăn.



- Không có bất kỳ ngoại thương gì!



Tiểu Trương tiếp tục nói:



- Ngoại trừ bảo an lúc sáng sớm vào mở cửa cùng người chết ra, không phát hiện được dấu vết những ai khác ra vào trong nhà này!



- Cung pháp y, anh thấy thế nào?



Từ Mẫn quay đầu lại hỏi.



- Xem bộ dạng của thi thể, bước đầu phán đoán hẳn là vì thiếu dưỡng khí mà bị ngạt thở tới chết!



Cung pháp y kiểm tra thi thể một chút, nói:



- Thời gian chuẩn xác khi chết cùng nguyên nhân tử vong cần phải kiểm tra thi thể sâu hơn mới có thể nói cho cô biết!



Hai cảnh sát dùng túi đựng xác chết đem thi thể của Tôn Kiệt bỏ vào, đem về cục cảnh sát.



Từ Mẫn đi một vòng bên trong nhà, cũng không phát hiện được địa phương nào khả nghi. Đồng hồ, ví tiền cùng chìa khóa của người chết đều đặt trên bàn trong phòng khách, đồ đạc trong nhà cũng không có dấu vết bị lục lọi, chủ yếu có thể bài trừ chuyện có người lạ vào nhà trộm cướp hoặc là cướp bóc.



- Xem bộ dáng là ngoài ý muốn!



Tiểu Trương nhìn Từ Mẫn nói:



- Tôi phỏng chừng sau khi người chết tắm rửa xong, đột nhiên bị bệnh tim phát tác.



Từ Mẫn không nói gì, bộ dạng của thi thể đích thật là bị thiếu dưỡng khí mà chết, phán đoán của Tiểu Trương quả thật cũng có chút đạo lý. Bệnh tim phát tác làm người bị thiếu dưỡng khí là nguyên nhân có khả năng nhất trong giai đoạn hiện tại.



- Dù sao không thể nào là chết đuối.



Tiểu Trương cười nói:



- Bằng không sẽ rất buồn cười!



- Bị ngâm nước mà chết…đích xác thật không có khả năng!



Từ Mẫn nhìn quanh phòng tắm một vòng, gật gật đầu. Bên trong phòng tắm tuy rằng nơi nơi đều có nước đọng, nhưng nơi này tựa hồ không có một thứ gì có thể làm chết đuối người, địa phương có thể tồn tại nước nhiều nhất nơi này chỉ sợ là bồn rửa mặt màu trắng kia, mà bồn rửa mặt kia còn thật nhỏ lại đơn giản, căn bản không chứa được bao nhiêu nước bên trong.



- Còn có phát hiện gì nữa không?



Từ Mẫn hỏi.



- Nga, ở mặt sau cửa phòng tắm đã phát hiện có rất nhiều dấu vết bị phá hư!



Tiểu Trương nói:



- Những dấu vết kia rất mới. Bước đầu hoài nghi là vì người chết bị thiếu dưỡng khí, khi giãy dụa nên lưu lại trên cửa.



Từ Mẫn đóng cửa phòng tắm lại, cẩn thận quan sát dấu vết trên cánh cửa. Bên trên có vài đạo vết cắt, ra vẻ như dùng móng tay hoặc vật cứng gì đó lưu lại.



- Có chút kỳ quái!



Từ Mẫn chỉ vào dấu vết trên cửa nói:



- Anh xem vài đạo vết cắt này rất sâu, nếu như chỉ đơn thuần dùng móng tay vẫn không thể lưu lại dấu vết sâu đến như vậy, hẳn phải là dùng công cụ nào đó lưu dấu!



- Có thể là dùng bàn chải đánh răng hay vật linh tinh nào đó đi.



Tiểu Trương suy đoán nói:



- Bởi vì bệnh tim đột phát, thiếu dưỡng khí nên sinh ra cảm giác thống khổ, cho nên mới để lại dấu vết như thế!



- Không đúng! Điều đó không có khả năng. Dấu vết này không phải lưu lại khi giãy dụa lúc phát bệnh!



Từ Mẫn chỉ vào vài dấu vết trên cửa nói:



- Dấu vết này rất mạnh, hẳn phải dùng vật gì đó phá cửa nên mới lưu lại!



- Vậy thì thế nào?



Tiểu Trương khó hiểu hỏi.



- Nếu một người bị phát bệnh tim, chịu không được loại thống khổ này, hắn làm sao còn thanh thản thời gian đi phá hủy cánh cửa?



Từ Mẫn nói:



- Huống chi nếu như hắn có loại khí lực kia, vì sao không trực tiếp mở cửa đi ra bên ngoài cầu cứu?



- Có thể là vì không mở được cửa đi.



Tiểu Trương suy đoán nói.



Từ Mẫn đóng cửa phòng tắm, xoay vặn nắm cửa, tiếp tục mở ra. Cánh cửa đóng mở không có vấn đề gì, rất dễ dàng đã mở ra. Bên ngoài cánh cửa cũng không có khóa, sẽ không thể xuất hiện tình huống không thể mở được cửa phòng tắm.



- Xác định không có những người khác từng tiến vào sao?



Từ Mẫn hỏi.



- Ngoại trừ viên bảo an kia hẳn là không có.



Tiểu Trương nói:



- Trong tiểu khu có rất nhiều máy ghi hình, có một máy ghi hình lại cửa vào tòa lầu này. Chúng tôi đã xem qua đoạn phim ghi hình đêm qua, đêm qua người chết lái xe về nhà một mình. Sau đó không thấy ai ra vào tòa lầu này nữa, thẳng tới sáng sớm hôm nay viên bảo an kia là người thứ nhất tiến vào tòa lầu này. Trong phòng cũng không có dấu vết có người khác từng đi vào nơi đây.



- Chuyện này cũng rất khó nói!



Từ Mẫn lắc đầu nói:



- Trong phòng nơi nơi đều là nước, rất nhiều chứng cớ đều trôi theo nước mất rồi, chúng ta có thể tra xét được đầu mối thật không nhiều lắm!



- Nhưng viên bảo an kia có nói qua một việc!



Tiểu Trương nói tiếp:



- Đêm qua hắn trực ban tại cửa tiểu khu, mà người chết lại quên mang theo thẻ ra vào, vì vậy hắn phải mở cửa lớn hàng rào cho người chết đi qua. Hắn nói hắn mơ hồ nhìn thấy được ở băng ghế sau xe của người chết có một nữ nhân đang ngồi!



- Nữ nhân?



Từ Mẫn cau mày:



- Chuyện trọng yếu như vậy tại sao anh không nói sớm một chút? Người đàn bà kia là ai?



- Chúng tôi đã theo dõi máy ghi hình thời gian đó, trên xe căn bản không có nữ nhân nào cả!



Tiểu Trương ủy khuất nói:



- Người chết xuống xe một mình, căn bản không có ai đi cùng với hắn vào nhà. Bảo an kia bị đánh thức mở cổng trong lúc đang ngủ gật, cho nên chúng tôi hoài nghi hắn ngủ mê nên đã nhìn lầm!



- Bảo an kia đang ở đâu? Tôi đi tìm hắn hỏi rõ một chút!



Từ Mẫn nói.



- Đã mang hắn về cục cảnh sát!



Tiểu Trương nói:



- Công tác chủ yếu của nơi này đã xong, đại tỷ cứ về trước đi, công tác kết thúc giao cho chúng tôi là được!



- Ân, được rồi!



Từ Mẫn gật đầu, bảo an kia nói nhìn thấy được một nữ nhân trên xe, mà trong máy ghi hình theo dõi lại không có thân ảnh người đàn bà kia. Từ Mẫn đột nhiên rùng mình, lại có thứ không sạch sẽ gì đó xuất hiện nữa sao? Bất quá ý nghĩ này trong nháy mắt lại bị nàng bác bỏ. Tuy rằng từng cùng Minh Diệu kiến thức qua thật nhiều án kiện thần quái, nhưng cũng không thể mỗi vụ án đều có quỷ quái gì đi, nói vậy trên thế giới này chẳng phải có rất nhiều yêu quỷ?


U Minh Trinh Thám - Chương #345