Chương 246 (b): Cô bé năm trăm tuổi



Dù sao hắn cũng không phải là tượng bì nhân cũng không từng nếm qua ác ma trái cây trong truyền thuyết linh tinh gì đó. Hắn dùng lực giãy khỏi tay Alie lẫn Ada, hai người bởi vì dùng sức quá mạnh đều đặt mông té ngồi trên mặt đất.



Minh Diệu chậm rãi đứng lên, hoạt động thân thể. Cả người giống như sắp rời thành từng mảnh, phát ra tiếng vang răng rắc.



- Tôi nói hai vị, cũng có thể bình tĩnh nghe xong ý kiến của đương sự như tôi được chưa!



Minh Diệu thống khổ xoa bả vai cùng mắt cá chân, bất đắc dĩ nói:



- Dù sao tôi cũng phải có quyền lên tiếng, có đúng không?



- Được rồi, vậy chính Minh Diệu đến quyết định rốt cục là muốn giúp ai đây?



Ada đứng lên, tràn đầy tự tin nói. Dựa vào giao tình giữa nàng cùng Minh Diệu, nàng thật không tin Minh Diệu sẽ khuynh hướng theo tiểu quỷ hút máu mới gặp mặt kia.



- Nếu ngươi đồng ý đưa ta đi gặp Lilith nữ vương, ta có thể giới thiệu cho ngươi gặp mặt thành viên trưởng lão hội Huyết tộc, trở thành một phần tử trong Huyết tộc cao quý!



Alie ngửa đầu, ngạo mạn nói:



- Đây chính là thứ mà rất nhiều người tha thiết ước mơ, từ nay về sau ngươi đã trở thành một thành viên trong Huyết tộc, hưởng thụ lấy sinh mệnh vĩnh hằng, lực lượng cường đại, nhận được sự cúng bái ngưỡng mộ của nhân loại hèn mọn. Thế nào? Động tâm đi?



Bản thân là một Huyết tộc, Alie có cảm giác tự hào mãnh liệt. Nàng từng tận mắt nhìn thấy mỗi lần khi Huyết tộc chiêu mộ lại có rất nhiều người đều có bộ dáng như điên cuồng, nàng cảm thấy được Minh Diệu nhất định sẽ bị hậu đãi của nàng làm rung động.



- Vậy tôi còn phải thật sự cần cám ơn cô đi…



Minh Diệu cười khổ nói:



- Chẳng qua tôi vẫn thấy làm nhân loại tốt lắm!



- Cái gì, ngươi lại có thể tình nguyện chịu làm một nhân loại hèn mọn cũng không muốn mang bổn tiểu thư đi tìm Lilith nữ vương!



Alie giận tím mặt, thái độ của Minh Diệu chọc giận nàng. Nàng không thể hiểu được một nhân loại hèn mọn làm sao dám cự tuyệt yêu cầu của một Huyết tộc, huống chi còn là điều kiện ưu đãi như thế.



- Hừ hừ, đừng tưởng rằng sống được lâu thì hiểu rõ được ý tưởng của nhân loại!



Ada dương dương tự đắc nói:



- Cũng không phải mỗi người đều thích gia nhập làm Huyết tộc của các ngươi!



- Cái gì? Ada cô…Cô làm tôi tức chết!



Alie hổn hển giậm chân:



- Tôi…tôi…tôi muốn…



- Làm chi đây? Lại dùng việc tuyệt giao đến uy hiếp tôi sao?



Ada nhìn Alie làm mặt quỷ:



- Cô dám tuyệt giao với tôi, xem thử ngày sau còn có ai làm bạn với cô!



- Cô…cô…các ngươi đều khi dễ ta…ô ô ô…



Giống như một cô bé bị cướp đi kẹo que, Alie lại đặt mông dưới đất òa khóc lên:



- Các ngươi đều là người xấu…khi dễ trẻ con…ô ô ô…



Trên mặt Minh Diệu cùng Ada đều hiện lên hắc tuyến. Làm ơn đi, ngươi đã sống tới năm trăm tuổi, còn xưng là trẻ con sao?



- Này, hai người có thể đừng tiếp tục cãi nhau được hay không!



Minh Diệu cảm giác đầu mình có chút trướng lớn. Hắn nhìn Ada thành khẩn nói:



- Chúng ta đến đây là vì tìm kiếm manh mối có đúng không?



- Phải, nhưng mà nàng…



Ada còn chưa nói xong, Minh Diệu đã ra dấu cho nàng đừng nói tiếp.



- Ngoan, không khóc, còn khóc sẽ không giống như một Huyết tộc cao quý đâu a!



Minh Diệu ngồi xổm xuống, nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc dài màu bạc của Alie.



- Cô muốn dựa vào tôi đi tìm hành tung của Lilith, có đúng không?



- Ân!



Hai mắt Alie đẫm lệ nhìn Minh Diệu, gật mạnh đầu.



- Vậy không bằng như vậy đi, chúng ta trao đổi tin tình báo được chứ!



Minh Diệu lấy ra một điếu thuốc.



- Theo như nhu cầu, đây không phải là lời đề nghị tốt lắm hay sao?



Alie lại nức nở nói:



- Ngươi không mang ta đi tìm Lilith điện hạ, ta sẽ tự mình đi Trung Quốc tìm nàng!



- Cần gì chứ?



Minh Diệu lại dùng ngữ khí như dụ dỗ trẻ con nói:



- Cô tìm như vậy sẽ không tìm được đâu, Lilith đã rời khỏi Trung Quốc!



- Cái gì? Rời đi Trung Quốc sao?



Alie có vẻ thật sốt ruột:



- Nàng đi đâu vậy? Nhanh nói cho ta biết đi!



- Cho nên tôi đã nói rồi, chúng ta trao đổi tình báo đi!



Minh Diệu nở nụ cười xấu xa:



- Cô trả lời vấn đề của chúng tôi trước, tôi sẽ nói cho cô biết Lilith đang ở nơi nào!



- Được rồi, rốt cục các ngươi muốn biết chuyện gì?



Alie có chút không tình nguyện gật gật đầu.



- Tôi nghe nói tin tức bên trong Huyết tộc đều cùng sử dụng chung với nhau, đúng không?



Minh Diệu đem mọi chuyện kể lại một lần.



- Tôi muốn biết chuyện này có phải do người trong Huyết tộc đã làm hay không, nếu như đúng là Huyết tộc làm, vậy người đã làm là ai?



- Lần này các ngươi tới đây chính là vì muốn hỏi chuyện này?



Im lặng một hồi, Alie tựa hồ có chút khó xử.



- Chuyện này sao…tôi tựa hồ có thể biết được một chút. Nếu chuyện này là do một thành viên trong Huyết tộc làm, các ngươi dự định làm như thế nào?



- Tôi hi vọng cô có thể làm người trung gian, tìm Huyết tộc kia đi ra nói chuyện!



Ada vội vàng nói:



- Chúng tôi vẫn hi vọng chuyện này có thể giải quyết trong hòa bình!



- Nếu như không thể thì làm sao bây giờ?



Alie đã khôi phục lại thần thái cao ngạo, bước những bước tao nhã ngồi xuống sô pha, cũng ra dấu mời Ada cùng Minh Diệu ngồi xuống.



- Chuyện này nếu liên lụy tới cô, như vậy tôi nhất định sẽ giúp cho cô. Nhưng chính cô cũng biết Huyết tộc đối với nhân loại kỳ thật không hề có hảo cảm. Ở trước kia nhân loại bất quá chỉ là thực vật của Huyết tộc mà thôi. Mà bây giờ tuy rằng Huyết tộc đã xuống dốc, nhưng cảm giác kiêu ngạo trong lòng thì không cách nào ma diệt. Hơn nữa ủy viên hội tối cao của các ngươi lại dùng chính sách cao áp đối với Huyết tộc, làm cho Huyết tộc càng thêm chán ghét nhân loại, cho nên bọn họ sẽ không nguyện ý cùng một nhân loại đàm phán!



- Cho nên chúng tôi mới tới tìm cô hỗ trợ!



Ada lại nói:



- Với tư cách của cô trong trưởng lão hội, tôi nghĩ bọn hắn sẽ cho cô mặt mũi!



- Nói thật, tôi xem cô là người bạn duy nhất của tôi, tôi thật nguyện ý giúp đỡ cho cô!



Alie lắc lắc đầu nói tiếp:



- Nhưng chuyện này sao…tôi thật sự không có phương tiện nói cho cô biết. Cô cũng biết dù sao các người là nhân loại, chuyện này nếu tôi giúp cho cô, như vậy tôi nghĩ ngày sau tôi cũng không cách nào tiếp tục ở lại trong trưởng lão hội. Thật xin lỗi!



- Như thế nào lại vậy!



Ada cau chặt mày. Một Huyết tộc duy nhất có giao tình không tệ với nàng, nếu như ngay cả nàng cũng không thể giúp được, như vậy đường dây Huyết tộc liền bị chặt đứt. Theo tình huống hiện tại mà xem, chuyện của H rất có khả năng do chính Huyết tộc đã làm.



Minh Diệu không nói gì, hắn vẫn đang một mực quan sát diễn cảm của Alie. Tuy rằng vẻ mặt nàng hiện lên vẻ xin lỗi cùng giải thích, nhưng Minh Diệu vẫn có thể bắt giữ tới một ít vẻ giảo hoạt thoáng lóe lên bên trong. Cô bé này rõ ràng đang chờ hai người Minh Diệu nâng lên giá cả giao dịch. Tuy rằng Minh Diệu là lần đầu tiên gặp mặt Alie, nhưng hắn cũng nhìn ra được ý đồ của nàng. Cũng không phải nàng không giúp được, chẳng qua nàng còn đang đợi chờ bọn họ có thể xuất ra lợi thế cao nhất để trao đổi.


U Minh Trinh Thám - Chương #300